Bị Bạch Nguyệt Quang Của Bạn Trai Cũ Cầu Hôn

Chương 65

Trang Duyên cười: "Em đúng là cứng đầu, cũng không phải ngày đầu tiên anh biết cái tính nói một đằng nghĩ một nẻo này của em."Tạ Ninh không kìm được phản bác: "Tôi không có."

Trang Duyên hỏi lại: "Không có cái gì? Không có nói một đằng nghĩ một nẻo à?"

Ánh mắt Tạ Ninh hơi lảng tránh: "....Cái gì cũng không có."

Trang Duyên cười nhạo: "Hôm nay em chỉ biết nói câu đó thôi à."

Tạ Ninh gần như chịu không nổi: "Vậy tôi phải nói gì chứ!"

Người tên Trang Duyên này, lúc nào cũng tự cho là mình đúng, nhận định gì thì sẽ mặc định như vậy. Hễ Tạ Ninh không thừa nhận, tất cả đều trở thành bằng chứng cho việc cậu nói một đằng nghĩ một nẻo.

Nghe có vẻ rất lưu manh.

Trang Duyên nghĩ ngợi: "Thế này đi, nếu trong lòng em không thừa nhận, vậy thì cùng anh quay lại nhà hàng tìm người phục vụ đó, nói với cô ấy biết chúng ta không phải là một đôi, trả lại tiền giảm giá, thế nào?"

Tạ Ninh nghe đến da đầu tê dại: "...Phiền, phiền phức quá rồi.”

Trang Duyên từ tốn nói: "Không phiền đâu, chúng ta cũng chưa đi xa."

Tạ Ninh im lặng không nói gì.

Trang Duyên cười khẽ: "Sao nào? Đi hay không đi?"

Tạ Ninh trong lòng tức tối nghĩ: Chẳng ra gì!

Lúc này, có lẽ chỉ cần đáp lại một chữ "đi", có thể Trang Duyên sẽ dừng lại.

Tạ Ninh mở miệng mấy lần, nhưng một từ đơn giản như vậy lại không thể thốt ra.

Tạ Ninh mấp máy môi, ánh mắt dừng lại ở cái bóng của hai người chồng lên nhau, không hiểu sao lại cảm thấy lơ đãng.

Đến khi chợt tỉnh lại, cậu đã thì thầm như muỗi thốt ra hai từ: "...Không đi."

Ngừng một lát, cậu lấy lại tinh thần, vội vã bổ sung: "Không nên để tài xế đợi lâu..."

Trang Duyên nghe được đáp án này thì mãn nguyện, mỉm cười bỏ qua lời bào chữa của cậu.

Hắn cũng không muốn ép buộc quá, cười khẽ: "Vậy anh coi như em ngầm thừa nhận rồi nhé."

Thừa nhận cái gì chứ!

Tạ Ninh nhân lúc hắn buông tay, mặt đỏ tai nóng vội vàng bước lên vài bước, mở cửa xe ngồi vào.

Sau khi về đến nhà, dường như Tạ Ninh muốn tránh mặt Trang Duyên, vội vàng chạy lên lầu, Trang Duyên cũng không đuổi theo, chỉ đứng phía sau nói: "Nhớ tắm đấy."

Tạ Ninh quay đầu trừng mắt nhìn hắn một cái.

Ban ngày Trang Duyên cũng ra một tầng mồ hôi mỏng, về phòng tắm rửa xong, tiện tay lấy điện thoại ra xem, thấy Tống Tình Tình gửi tin nhắn đến.

Hai người đã nhiều năm không liên lạc, hôm nay tình cờ gặp lại, nhắn một tin chào hỏi trên WeChat cũng không phải chuyện gì lạ.

Sau vài câu hỏi thăm, Tống Tình Tình vòng vo hỏi về Tạ Ninh.

Trang Duyên nheo mắt, trả lời: Đúng như em nghĩ đấy.

Tống Tình Tình gửi đến một dấu chấm than rất lớn.

Tống Tình Tình: Em đã bảo mà, năm đó biết bao nhiêu cô gái theo đuổi anh, cũng chưa từng thấy anh đối xử khác biệt với ai, hóa ra là vì giới tính không đúng.

Trang Duyên cười khẩy, nhắn lại: Không, đơn giản là vì ánh mắt của anh quá cao.

Tống Tình Tình: ...Được rồi.

Sau một lúc, Tống Tình Tình muốn nói lại thôi, nhắn một tin nữa: Nhưng về Tạ Ninh...

Trang Duyên: ?

Tống Tình Tình: Tạ Ninh thì em không quen lắm, nhưng dì Hạ Hoàn, tức là mẹ của Tạ Ninh, em đã gặp vài lần, nên nói thế nào nhỉ...

Trang Duyên rũ mắt: Có gì cứ nói thẳng.

Tống Tình Tình: Vậy em nói thẳng nhé, em cứ cảm thấy bà ấy đang cố ghép đôi em với Tạ Ninh.

Trang Duyên sững người một chút, khẽ nhíu mày.

Tống Tình Tình: Tuy đó chỉ là cảm giác của em, nhưng anh cũng biết mà, trực giác của phụ nữ chúng em trong chuyện này luôn nhạy bén hơn một chút.

Trang Duyên đáp: Anh biết rồi.

Nhớ lại những chuyện Tạ Ninh đã từng kể, Trang Duyên không thấy ngạc nhiên chút nào.

Hạ Hoàn muốn sắp xếp cho Tạ Ninh gặp mặt các cô gái để tìm bạn gái cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai.

Tống Tình Tình cẩn thận hỏi: Chuyện của hai người, chắc gia đình anh ấy vẫn chưa biết nhỉ?

Trang Duyên: Ừ.

Tống Tình Tình: Vậy... để em giúp anh thăm dò thử nhé?

Trang Duyên vốn định từ chối, nhưng chưa kịp gửi tin thì hắn đã nghĩ lại, chậm rãi xóa đi, gõ lại một dòng mới.

Trang Duyên: Vậy phiền em rồi.

Tống Tình Tình: Cũng không còn cách nào khác, ai bảo em nợ anh quá nhiều ân tình.

Trang Duyên không nhắn lại nữa, đặt điện thoại sang một bên, xoa trán, bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ.

Cứ cảm thấy.... vấn đề tâm lý của Tạ Ninh không thể tách rời khỏi mẹ của em ấy.

Quý Văn Bân cũng từng nói, gia đình thân sinh có ảnh hưởng lớn nhất đến sự phát triển của một người.

Nhưng... rốt cuộc đó là ảnh hưởng như thế nào?

*****

Trong sự ngầm thừa nhận của Tạ Ninh và tính cố chấp của Trang

Duyên, mối quan hệ tình cảm của hai người dường như cứ thế mà được xác lập.

Nhưng cách họ tương tác lại chẳng có gì thay đổi, trước như thế nào thì giờ vẫn vậy.

Tạ Ninh suy nghĩ một lúc lâu, mới chợt nhận ra hành động của cậu và Trang Duyên trước đây cũng rất mập mờ, bảo là một đôi thì cũng chẳng có chút vấn đề gì.