Boss Lạnh Lùng Chỉ Yêu Tôi

Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2

Edit: Moon

"Đúng vậy, đúng vậy! Cậu không biết, lúc ấy mình cũng sắp phá lên cười, ha ha ha" Khang Hiểu Lan cũng ôm bụng cười gập cả người.

Tô Vãn Hạ híp mắt nhìn từng người đang cười đến run rẩy, cắn răng nói: "Yên tâm, mình tuyệt đối để cả đám các cậu nghe mình sai khiến, làm hầu gái chuyên dụng của mình."

"Ha ha, Vãn Hạ, bây giờ cậu nói lời này, quá sớm, nhìn tình huống hôm nay xem này, mình cảm thấy cậu không có hi vọng."

"Thôi đi, hôm nay mới là lần đầu tiên gặp mặt, đừng kết luận sớm như vậy, đến lúc đó khiến các cậu muốn khóc cũng không được."

"Chúng tôi rất chờ mong ngày đó đến!"

Tô Vãn Hạ hừ một tiếng, cô còn không tin, bình sinh lần đầu tiên theo đuổi nam sinh, tuyệt đối không thể thất bại, bằng không mặt của cô thật sự không còn, mấu chốt là còn phải bị sai khiến bởi một nhóm bạn không có lương tâm này, ngẫm lại cô đều cảm thấy thống khổ.

Sau đó cô liền bắt đầu kế hoạch làm thế nào để bắt được người đàn ông tự đại đó.

Chiêu thứ nhất: Hợp ý, cô muốn trước tiên thăm dò được anh thích kiểu con gái thế nào, sau đó thích nhan sắc thế nào, có thói quen gì vân vân vân vân.

Biết lựa chọn đầu tiên hiểu nhất chính là những người thân cận bên cạnh anh, hình như anh có hai huynh đệ, nghe nói quan hệ rất tốt, thường xuyên ở cùng nhau.

Tinh thần chiến đấu của Tô Vãn Hạ là không thể ngăn cản, sau khi tan học vào buổi chiều hôm sau, cô lại tới tòa nhà tự học Mục Anh Thần đang ở.

Đợi một hồi, quả nhiên chờ được Mục Anh Thần, bên cạnh còn có hai nam sinh cũng tuấn nghịch.

Chắc hai người này chính là huynh đệ mà họ nói với cô, cô âm thầm nhẹ gật đầu, liền hạ thủ trên người bọn họ.

"Mục Anh Thần!" Cô lại cản ở trước mặt anh.

"Anh làm bạn trai tôi hay là tôi làm bạn gái anh" lời cô nói với một vẻ mặt tự tin đó trong nháy mắt thu hút sự chú ý của Quý Hoa và Mục Phong.

Bọn họ không có nghe lầm chứ? Lại có người dám nói chuyện với anh của bọn họ như vậy!

"Đàn em! Can đảm lắm!" Quý Hoa giơ ngón tay cái với cô.

Điều mà Tô Vãn Hạ tìm chính là cơ hội để nói chuyện với bọn họ, nghe Quý Hoa nói như vậy, cô mỉm cười: "Xin chào, em tên Tô Vãn Hạ "

"Ôi, tôi nói làm sao dáng dấp lại xinh đẹp như vậy, hóa ra là hoa khôi đại học Hill chúng ta nha!" Quý Hoa giật mình.

Mục Phong cũng cười cười nói với Quý Hoa: "Người ta thế mà tới rồi." Nói đến đây nháy mắt với Quý Hoa, liếc nhìn Mục Anh Thần ở bên cạnh một mực trầm mặc không nói.

"Ôi. Đàn em, mắt nhìn của em thật tốt, anh của tôi đó, đây chính là tình lang trong mộng của nữ sinh Hill, người theo đuổi anh ấy nhiều như sao trên trời có biết không?"

Sau đó cuộc trò chuyện xoay chuyển: "Bằng không, tôi làm bạn trai cô thế nào? Kỳ thật tôi cũng rất đẹp trai, cô xem tôi, có phải so với anh ấy còn đẹp trai hơn không!" Quý Hoa tự mãn đưa mặt đến trước mặt Tô Vãn Hạ.

"Hoa, cậu lại xấu tính nữa" Mục Phong một tay kéo anh ấy lại.

Quý Hoa cười hắc hắc hai tiếng, sau đó nhìn mặt Mục Anh Thần vẫn không chút thay đổi: "Anh, thành tích của anh không phải rất tốt. Không phải sao, lựa chọn siêu cấp đơn giản, A: Anh làm bạn trai cô ấy, B: Cô ấy làm bạn gái của anh, mau chọn hai một trong hai, chọn một đi!"

Mục Anh Thần liếc anh ta một cái, lạnh nhạt đi thẳng về phía trước.

Tô Vãn Hạ nhìn Mục Anh Thần đi qua người cô, cũng không vội, rất bình tĩnh cười cười với Mục Phong và Quý Hoa.

Mục Phong nhìn bóng lưng Mục Anh Thần rời đi, ngoắc ngoắc khóe môi, anh ấy lần này thế mà không thấy thần sắc chán ghét trong mắt của anh, vậy có phải nói rõ hay không, kỳ thật đại ca anh ta cũng không ghét người gọi là Tô Vãn Hạ này?

Thú vị, thật sự rất thú vị.

"Đàn em, chúng tôi đang muốn đi chơi bóng, muốn đi cùng chúng tôi hay không?" Mục Phong mở miệng mời.