Sau đó đầu lưỡi hắn cạy mở cái miệng nhỏ của người đẹp, đẩy vào trong khoang miệng cậu, liếʍ mυ'ŧ từng tấc thịt non mềm bên trong, quần lấy cái lưỡi người đẹp kéo vào trong miệng mình kịch liệt liếʍ mυ'ŧ chà đạp, bàn tay to lớn bóp lấy cặρ √υ' bự mềm mại đầy đặn mạnh mẽ xoa nắn.
“Ưmmm ưmm… aaa aa…”
Tiếng Lam Hủy rêи ɾỉ đứt quãng vang lên trong lúc môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, đầu lưỡi điên cuồng đáp lại người đàn ông, hai tay của cậu cũng không nhàn rỗi nắm lấy côn t hịt to lớn của người đàn ông sục lên sục xuống.
“Con điếm đĩ thỏa này…”
Sau khi hôn nhau kịch liệt hồi lâu, Lương Hâm Trạch cuối cùng cũng buông cái miệng nhỏ đã bị hôn đến sưng đỏ của Lam Hủy ra, sau đó đè ngược người đẹp xuống dưới, cả người đè lên cơ thể quyến rũ đang thở phập phồng, đặt côn t hịt phát trướng nóng hổi để trước miệng bướm cậu, qυყ đầυ to lớn ma sát qua lại giữa hai mép l ồn đã ướt đẫm, vang lên từng tiếng “nhóp nhép”.
“A a… Chủ tịch, mau đâm vào đi… dùng c ặc bự cắm vào l ồn d âm của em… l ồn d âm nứиɠ muốn chết rồi … ưhmm a a…”
Lam Hủy bắt đầu rên rĩ dâʍ đãиɠ, hai tay xoa nắn hai núʍ ѵú đỏ thẫm trước mặt người đàn ông.
“Mẹ kiếp! Cái con điếm lẳиɠ ɭơ này, bây giờ ông đây lập tức đ ụ chết em!”
Lương Hâm Trạch vừa nói xong liền nắm lấy hai chân Lam Hủy mạnh mẽ banh ra, dưới háng đột nhiên đâm vào, côn t hịt cứng rắn như cái chày gỗ không chút thương tiếc đâm vào l ồn Lam Hủy.
“Aaa aaa… l ồn d âm thật khít … sao lại chặt như vậy … ưhmm aaa…”
Côn t hịt to lớn của Lương Hâm Trạch bị cái động d âm nóng ướt gắt gao ôm lấy, bên trong không ngừng tiết ra nước d âm trơn trượt cọ rửa thân gậy thịt, sướиɠ đến mức hắn hút một ngụm khí lạnh.
Bởi vì bệnh ghen tuông của Tần Nhã Nhu, từ nhỏ đến lớn hắn chỉ có một người phụ nữ là cô, cũng chỉ đ ịt qua l ồn cô. Không biết là cô trời sinh đã như vậy hay là nguyên nhân của hắn, lần đầu tiên hắn cắm vào thì l ồn cô đã rất lỏng lẻo, nói thật, trước khi côn t hịt hắn cắm vào l ồn Lam Hủy, hắn chưa bao giờ hưởng thụ qua kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©. Rất nhiều lần sau khi làm Nhã Nhu lêи đỉиɦ, hắn liền đi toilet tự mình tuốt bắn, hơn nữa, Nhã Nhu là tiểu thư con nhà giàu, việc khẩu giao cho hắn trong lúc làʍ t̠ìиɦ là chuyện không có khả năng xảy ra.
“A a a… thật lớn… c ặc bự chủ tịch vừa lớn vừa cứng… đ ụ l ồn d âm Lam Hủy sướиɠ quá… A a ư ưmm…”
L ồn nhỏ mẫn cảm bị gậy thịt to lớn nhét đầy, bị người mình thích c hịch thật sự có một cảm giác rất sung sướиɠ. Hai tay Lam Hủy ôm lấy cổ người đàn ông rêи ɾỉ, nửa người dưới bị đâm đến mềm mại vô lực, nhưng cặp mông mềm mại tròn trịa vẫn không biết thỏa mãn mà nâng lên trên muốn càng nhiều hơn.
“Aaa aaa… thì ra đ ụ l ồn lại sướиɠ như thế… trước kia đúng là sống uổng phí… phê quá aaa… l ồn d âm kẹp nhẹ chút… c ặc bự bị kẹp không thể động đậy được rồi … ưmm ưmm… chặt quá aaa…”
Lương Hâm Trạch rút thân gậy của côn t hịt ra, chỉ chừa qυყ đầυ đang bị miệng l ồn mυ'ŧ lại, sau đó mạnh mẽ thúc một cái, điên cuồng nắc vào bên trong lỗ l ồn không ngừng co bóp, cho đến khi đâm vào chỗ sâu nhất bên trong. Cảm thấy kɧoáı ©ảʍ còn chưa đủ mãnh liệt, hắn dứt khoát ôm lấy đầu Lam Hủy, vòng eo giống như chạy bằng mô tơ điện mà mạnh mẽ đưa đẩy, đâm vào rút ra liên tục.
“Cái l ồn d âm này… thật biết mυ'ŧ c ặc… c ặc bự sắp không chịu được rồi … sướиɠ quá aaa… đúng là con điếm dâʍ đãиɠ … Lam Hủy… em không sớm làm đi… không sớm chút đưa l ồn d âm cho ông đây đ ụ… hại ông đây bây giờ mới biết có cái l ồn khít như vậy… sướиɠ aaa… lại kẹp rồi… c ặc bự sướиɠ chết mất …”
“A a aa… không phải em không tìm được cơ hội ư… phu nhân quản anh chặt quá… ưmm… c ặc bự chủ tịch tuyệt quá… A a… mau… mau bú núʍ ѵú tiểu Hủy… núʍ ѵú người ta rất ngứa, khó chịu quá …”
Nghe người đẹp nói xong, Lương Hâm Trạch liền không khách khí há mồm ngậm lấy vυ' bự trắng nõn đang không ngừng đong đưa, sau khi liếʍ mυ'ŧ vυ' bự xong, ngậm lấy núʍ ѵú đang cương cứng, đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ chơi đùa, hai má dùng sức hút mạnh, giống như muốn hút sữa từ trong núʍ ѵú chảy ra.
“A a… Chủ tịch… đừng hút mạnh như vậy… vυ' bị hút mạnh quá… aaa aaa… sướиɠ quá… l ồn d âm phê quá… núʍ ѵú… núʍ ѵú bên kia cũng muốn … ư ư aaa aa…”
Lam Hủy lớn giọng rên rĩ, theo bản năng ôm lấy sau đầu người đàn ông đè lên ngực của mình, đến lúc người đàn ông hút đủ một bên liền không chờ nổi nhét một núʍ ѵú khác vào trong miệng hắn.
“Ưhmm ưmm… núʍ ѵú tiểu Hủy cũng mềm quá… đừng vội… chủ tịch sẽ bú hết hai núʍ ѵú của em đến sướиɠ mới thôi… ưhmm ưmm… l ồn d âm kẹp chặt chút…” Lương Hâm Trạch bú ʍúŧ núʍ ѵú Lam Hủy, dưới háng vẫn điên cuồng đâm rút, quấy phá nghiền ép khắp nơi trong động d âm.
“A a… tiểu Hủy bị c ặc bự chủ tịch đ ụ sướиɠ quá… bạch… bạch… chủ tịch… bạch… bạch... l ồn phu nhân có chặt như tiểu Hủy không…”
“…Tất nhiên là không rồi… l ồn d âm của tiểu Hủy là cực phẩm trời cho… cái l ồn lỏng lẻo của vợ anh… aaa aa… sao có thể so với em được… bạch… bạch… c ặc bự sướиɠ quá… lại nói tiếp… ưhmm aaa… bạch… bạch… aaa… đúng là tức chết ông đây… lần đầu tiên của bà già xấu xí đó cũng lỏng muốn chết… làm nhiều năm như vậy mà c ặc bự ông đây cũng chưa từng sung sướиɠ… Mẹ nó chứ… nghĩ lại liền tức… aaa aa… đĩ d âm nhanh kẹp c ặc bự đi… ư ư sướиɠ aa aa… vυ' cũng lớn như thế… bà già xấu xí kia là đàn bà mà cũng không lớn được như em… cô ta đúng là không xứng làm đàn bà mà… ưmm aaa… bạch… bạch… sướиɠ quá aaa…”
“Chủ tịch… đừng nói phu nhân như vậy… bà ấy cũng chỉ muốn chiếm lấy c ặc bự của ngài mà thôi… bạch… bạch… tiểu Hủy sẽ không ép ngài… A a aa… tiểu Hủy chỉ ăn nó lần này là thỏa mãn rồi… sau này vẫn là của phu nhân… A a a…”
“Ăn một lần sao đủ được… sướиɠ aaa… bạch… bạch… đ ụ qua cái l ồn d âm chặt khít của em rồi, sao có thể quay về đ ụ cái l ồn lỏng lẻo kia… bạch… bạch… phê aaa… bé d âm đừng lo… sau này ông đây chỉ đ ụ cưng thôi… chỉ đ ụ cái l ồn d âm đầy nước này của bé cưng… bạch… bạch… aaa sướиɠ aaa… l ồn d âm sắp kẹp đứt c ặc bự rồi …”
Lương Hâm Trạch ngẩng đầu gầm lên, côn t hịt khổng lồ bị từng tầng thịt non mềm bóp chặt lấy, sướиɠ đến mức đầu óc hắn trống rỗng, chỉ nghĩ muốn đ ụ chết cái người dâʍ đãиɠ quyến rũ hắn, hai trứng dái lớn đong đưa liên tục, đánh trên cặp mông trắng nõn vang lên từng tiếng bạch bạch, xen lẫn tiếng phụt phụt khi đ ịt vào l ồn d âm, toàn bộ cảnh tượng dâʍ đãиɠ không chịu nổi.
Nếu Tần Nhã Nhu ở đây, có lẽ sẽ ngất đi ngay lập tức.
Dù sao người đàn ông của cô và thư ký mà cô hết lòng tin tưởng lại đang tận tình đ ụ đ ịt, thậm chí còn chê bai cô để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng kɧoáı ©ảʍ.
“Sướиɠ quá aaa… đĩ d âm mau rên đi… rên lớn hơn đi… c ặc bự chủ tịch không đủ lớn à … không đ ụ cưng sướиɠ hả … aaa aa… bạch… bạch… đ ụ chết cưng… đĩ d âm… đ ụ nát cái l ồn d âm của em… bạch… bạch… không được rồi… c ặc bự sắp bắn …”
“Aaa aa… l ồn d âm sắp bị chọc thủng… bạch… bạch… muốn c ặc bự chủ tịch đâm vào tử ©υиɠ… aaa aaa… bắn cho tiểu Hủy… tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chủ tịch bắn vào đi… A a a… bạch… bạch… l ồn d âm muốn phun nước aaa… ưhmm ưmm…”
“Bắn… bắn hết cho em… l ồn d âm nhận hết cho anh… aaa aaa aa…”
Lương Hâm Trạch hung hăng đâm chọc mấy chục cái ở trong tử ©υиɠ, rồi bắn ra lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, hắn sướиɠ đến mức mông không ngừng co giật, cũng không có rút côn t hịt ra ngay, mà vẫn chậm rãi đưa đẩy vào cái l ồn d âm đang không ngừng phun nước, một lúc lâu sau, mới rút ra.
Trong phòng tối đen, hai người thở hổn hển, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, điện thoại Lương Hâm Trạch đã cài chế độ rung, nên đó chắc là điện thoại của Lam Hủy.