Bàn tay thô ráp mạnh mẽ của ba ba sờ vào lỗ nhỏ kiều nộn, hung hăng cọ xát. Vãn Vãn dạng chân, nâng eo, thoải mái mà rêи ɾỉ. Ba ba nghe thấy thân thể kích động một trận, hô hấp trở nên thô nặng gấp gáp, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, liền không kìm được muốn nói lời tục tĩu.
“Vãn Vãn dâʍ đãиɠ, tiểu tao hóa, thích bị cha ruột sờ tiểu huyệt như vậy, nước da^ʍ lại nhiều, chân còn dạng rộng như vậy, có phải là muốn cha ruột dùng ngón tay đút vào, đem tiểu huyệt nhỏ đυ. sưng đυ. lỏng không?”
Mỗi lần nghe ba ba nói mấy lời vô cùng thô lỗ, cảm xúc của Vãn Vãn luôn dễ dàng bị khơi dậy, không tự chủ mà trở nên phóng đãng hơn. Rõ ràng ngày thường tính tình rất dễ thẹn thùng, nhưng lúc cảm xúc dâng trào cũng sẽ theo đó mà mặt đỏ tía tai nói những lời dâʍ đãиɠ.
Cô nửa cụp mắt xuống, ánh mắt kiều mị, lẳиɠ ɭơ dùng đầu lưỡi liếʍ môi của mình, hừ nhẹ: “Ưm… Vãn Vãn muốn, muốn ngón tay của ba ba đút vào, tiểu huyệt nhỏ của Vãn Vãn thật ngứa nha, muốn bị ba ba đυ..”
Đầu lưỡi của ba ba liếʍ dọc theo xương bả vai của cô, liếʍ qua cổ cùng cằm, cuối cùng ngậm lấy môi cô. Vãn Vãn chủ động vươn lưỡi ra, vội vàng cùng anh dây dưa một nụ hôn ướŧ áŧ, hai đầu lưỡi liếʍ láp ở giữa, phát ra tiếng nước ‘chậc chậc’.
Chờ Vãn Vãn cảm thấy lưỡi của mình đều bị hút đến tê rần, ba ba mới buông cô ra, khàn giọng nói: “Ngón tay đυ. không đủ sung sướиɠ, ba ba dùng dươиɠ ѵậŧ đυ. vào, được không?”
Vãn Vãn mặc dù bị du͙© vọиɠ làm cho đầu óc choáng váng, nhưng đáy lòng vẫn giữ chặt cái ranh giới cuối cùng kia, thở hổn hển lắc đầu, nói: “Không được, lỗ nhỏ không thể cho cha ruột đυ..”
Nhìn dáng vẻ cô rõ ràng nứиɠ đến chịu không nổi nhưng vẫn kiên trì giữ ranh giới cuối cùng kia, Lâm Triều Sinh thật sự vừa bực mình vừa buồn cười. Trên tay anh vẫn tiếp tục xoa bướm cô, chà xát mạnh đến mức hai môi tiểu huyệt đều bị xoa biến dạng, trên miệng lại dụ dỗ nói: “Côn ŧᏂịŧ của ba ba vừa thô lại vừa dài, đυ. vào tiểu huyệt da^ʍ của Vãn Vãn rồi cọ xát, đem nùng tinh bắn vào trong tử ©υиɠ Vãn Vãn, khẳng định Vãn Vãn sẽ sướиɠ đến chết.”
Trái tim Vãn Vãn đang run rẩy, thân thể cũng run rẩy theo, khó nhịn nói: “Không… Không được, ba ba không thể dùng dươиɠ ѵậŧ đυ. Vãn Vãn.”
“Vì cái gì không được? Vãn Vãn chính là do côn ŧᏂịŧ của ba ba đυ. ra mà, hiện tại dùng côn ŧᏂịŧ này đυ. em, em không cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao?”
“Ba ba, đừng nói nữa… A…”
“Nơi nào của Vãn Vãn đều có thể cho ba ba chơi, chỉ có tiểu huyệt là không cho ba ba đυ., đúng không?”
“Ưm… Ưm… Ba ba… Ba ba, em muốn tới.” Vãn Vãn đã rơi vào vòng xoáy của du͙© vọиɠ, hoàn toàn không nghe rõ ba ba đang nói cái gì, cô hiện tại chỉ nghĩ muốn ba ba nhanh chóng đem cô lộng đến cao trào, khiến cô thống thống khoái khoái mà sảng một lần.
Nhưng mà, tay của ba ba lại đột nhiên dừng lại, không còn xoa bướm cô nữa, ngoài miệng nói: “Ba ba hơi mệt, nếu Vãn Vãn muốn thì tự mình làm đi.”
“Ba ba…”
Vãn Vãn đỏ hoe cả hốc mắt, nhỏ giọng gọi anh.
Lâm Triều Sinh làm bộ ngáp một cái, nói: “Nếu không chúng ta ngủ một giấc trước đi, buổi sáng dậy quá sớm, hiện tại có chút mệt nhọc.”
“Ba ba!” Cô làm sao có thể ngủ được chứ, tiểu huyệt lúc này vừa nóng lại vừa trướng, mị thịt không ngừng hé mở co rút, đang chờ đến cuối cùng sẽ được xoa đến cao trào, thế nhưng hiện tại anh lại nói buồn ngủ, rõ ràng chính là cố ý!
Khóe miệng Lâm Triều Sinh hơi cười, nói: “Nếu Vãn Vãn muốn thì tự mình nghĩ cách đi.”
Vãn Vãn bĩu môi, có chút tức giận nhìn ba ba, anh vẫn không động đậy, thậm chí còn giả bộ nhắm mắt ngủ. Toàn thân Vãn Vãn ngứa ngáy tê dại, cũng không muốn chịu đựng như vậy, cô mấy ngày nay được ba ba dạy dỗ rất nhiều điều, nhưng điều được dạy nhiều nhất chính là hưởng thụ tình ái.
Sau khi nghĩ xong, Vãn Vãn ngồi dậy, để cơ thể của mình đè lên trên người ba ba, hai chân mở ra, làm tiểu bức của cô áp xuống dươиɠ ѵậŧ thô cứng của ba ba, ấn dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn dán vào bụng nhỏ của anh.
Lâm Triều Sinh vội đỡ lấy eo cô: “Ưm, bảo bối nhẹ một chút, em muốn đem côn ŧᏂịŧ của ba ba ép gãy sao?”
Vãn Vãn lại mở rộng hai chân của mình hơn một chút, để khe tiểu huyệt tách ra kẹp lấy thân gậy, làm bộ phận mềm mại nóng bỏng nhất của hai người gắt gao dính chặt vào nhau, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ sảng khoái lập tức lan khắp thân thể bọn họ.
“Thật thoải mái.” Vãn Vãn nhỏ giọng rêи ɾỉ, sau đó đung đưa nửa người trên, vặn vẹo eo hông mềm mại, để lỗ nhỏ của mình cọ xát qua lại trên côn ŧᏂịŧ của ba ba, âm đế mẫn cảm bị ma sát một hồi, rất nhanh liền bộc phát kɧoáı ©ảʍ ra tới.
Cô một bên ở trên dươиɠ ѵậŧ ba ba cọ bức, một bên nhịn không được mà rêи ɾỉ: “A a… Dươиɠ ѵậŧ của ba ba thật nóng a… Thật thô, mài đến tiểu huyệt của Vãn Vãn thật sướиɠ… Ưm ưm… A…”
Nhìn con gái lẳиɠ ɭơ như hồ ly tinh trước mắt, Lâm Triều Sinh thật hận không thể xoay người đem cô đặt dưới thân, sau đó ấn hông dùng dươиɠ ѵậŧ thao tàn nhẫn. Nhưng chỉ có thể nghĩ như vậy, anh thật sự không nỡ thô bạo với con gái của mình.
Đôi vυ' bự của Vãn Vãn lắc lư trong không trung, cô nắm lấy một bên vυ', đỏ mặt, cúi người xuống, đem núʍ ѵú đưa đến bên miệng ba ba, nhỏ nhẹ dỗ dành nói: “Ba ba, ăn vυ' đi, ăn vυ' da^ʍ của con gái ruột đi.”
Lâm Triều Sinh cố gắng đè nén du͙© vọиɠ man rợ trong cơ thể, nhẫn đến toàn thân đều căng thẳng run rẩy. Nhưng khi con gái tao lãng đem núʍ ѵú đưa đến, anh vẫn không kìm được mà há mồm hung hăng ngậm lấy núʍ ѵú ăn vào trong miệng.