Trong phòng tắm trong khách sạn, Hà Lộ trần trụi chống tay lên vách
tường, đôi môi bị hôn sưng hơi mở ra, tiếng rêи ɾỉ vang vọng…
Cô cong eo, mông nhỏ nhếch lên cao, hai bầu ngực trắng nõn bị Trình
Diệu khôn bắt lấy, xoa đến đỏ bừng, biến thành nhiều hình dạng khác
nhau.
Trình Diệu khôn đứng ở phía sau, cự vật dưới háng sưng to, đẩy hai môi
âʍ ɦộ ra, ma sát lên cửa huyệt.
Môi âʍ ɦộ cùng hang động hẹp bị gậy thịt đầy gân xanh cọ lên xuống
đến tê dại, từng cơn ngứa dồn dập tràn ra khắp cơ thể. Hà Lộ khó chịu
vặn vẹo mông, hy vong cây côn ŧᏂịŧ kia có thể sát vào cô hơn…
Trình Diệu khôn niết lên một bên núʍ ѵú của cô, Hà Lộ lập tức run lên,
phía dưới trào thêm dâʍ ŧᏂủy̠.
Bị dòng nước ấm tưới lên thân gậy, thêm cả cửa huyệt đóng mở liên tục
chào đón, Trình Diệu khôn thoải mái nhíu mày thở một hơi…
Anh cúi đầu sát bên tai cô, đầu lưỡi nóng bỏng quét qua vành tai: “Mới
cọ vài cái mà đã ngứa rồi sao?”
“Ưm… Bên trong, ưm… Ngứa…” Hà Lộ khép hờ mắt, khuôn mặt bị
tìиɧ ɖu͙© nhuộm đỏ, hốc mắt còn lấp lánh ánh nước, “Vào… Vào đi
mà…”
Ở bên nhau nửa năm, cơ thể đã sớm quen với hành động của anh. Cô dễ
dàng bị anh trêu chọc, tiểu huyệt ngứa ngáy không chịu nổi, chỉ muốn
anh mau cắm vào.
“A.” Trình Diệu khôn thấp giọng cười: “Còn gấp hơn anh à?”
“Khó chịu quá… Cắm vào đi…” Mông nhỏ của Hà Lộ cọ cọ lên côn ŧᏂịŧ
cứng cáp, thúc giục anh mau đi vào.
Tuy Trình Diệu khôn cũng rất muốn được hung hăng chơi vào tiểu huyệt
nóng bỏng ướŧ áŧ kia, nhưng anh lại không làm vậy, bàn tay to đi xuống
sờ sờ lên cửa huyệt.
“Tiểu bức còn chặt lắm…” Trình Diệu khôn nói, ngón trỏ và ngón giữa
chọc chọc vào khe hẹp.
“Ưm ha, a… Ha…”
“Sao lại chặt như vậy? Mới mấy tuần không làm mà đã khít lại rồi!”
Động tác anh hung tàn, thậm chí có chút thô bạo, chỉ đây đưa vài cái bên
ngoài rồi trực tiếp cắm hai ngón tay vào trong.
Hà Lộ bị cắm khẽ kêu một tiếng, cô híp mắt lại, mông nhỏ theo bản năng
hơi nâng lên như muốn tránh né.
Nhưng đó chỉ là phản ứng của cơ thể, cô không muốn tránh khỏi nó. Dù
anh thô bạo tiến vào như vậy cũng có chút đau, nhưng sự ngứa ngáy tê
dại nhanh chóng lan ra khắp tứ chi làm cô bủn rủn… Cô muốn nhiều
hơn…
Trình Diệu khôn hiểu rõ cơ thể của cô, ngón tay mới cắm vào lập tức
cong lên, chà xát lên điểm G.
“Ha… Ưm, chỗ đó… A… Tê quá…”
“Sướиɠ không?”
“S, sướиɠ… Ở chỗ đó… Muốn, ưm a… Muốn làm chỗ đó… A a…”
“Kêu đến mức ông đây muốn cắm vào rồi!”
Trình Diệu khôn nặng nề thở gấp, một tay chặt ngực cô, tay còn lại tung
hoành trong huyệt nhỏ.
Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra rất nhiều, thấm ướt hết bàn tay anh…
Cơ thể vốn đã ăn chay bấy lâu nay, liên tục bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô không
chịu nổi nữa, nhanh chóng kẹp chặt ngón tay anh rồi cao trào.
Cảm thấy huyệt nhỏ đang từng chút co rút, Trình Diệu khôn híp mắt lại,
gắt gao đè lên miệng huyệt, ngón tay niết lấy âm đế.
“A a, muốn, a… Muốn ra, muốn… A…”
Âm thanh như bị kẹt ở yết hầu, Hà Lộ căng chặt vòng eo mềm, lại lên
đỉnh lần nữa…
------oOo------