Cửa cầu thang lại mở ra. Trì Yến ngước mắt và nhìn xuống với vẻ khẩn trương mà hắn cũng không phát giác ra. Chẳng qua người tiến vào không thể là cô.
Đó là Từ Dương, tâm phúc của hắn.
“Trì ca, mọi chuyện tiến hành thuận lợi.” Đối phương cung kính nói.
“Ồ.” Trì Yến uể oải ngả người ra sau, tay cầm một điếu thuốc.
Từ Dương tiếp tục báo cáo: "Mọi dấu vết tại hiện trường đã được thu dọn sạch sẽ, cảnh sát Tinh mới tới hai phút trước, một đám làm công ăn lương này, hiệu quả thật sự rất thấp."
"Một đám phế vật."
"Đội trưởng cảnh sát hỏi anh có thời gian lập biên bản... tự vệ."
"Để hắn đi nói chuyện với luật sư đi."
"…Vâng."
"Dương Ỷ Xuyên đâu?" Trì Yến lại hỏi.
"Người không sao, cũng đã đi bệnh viện rồi. Trên đường nghe thấy hắn gọi điện thoại cho Công tước, một mực đang cảm tạ anh. Xem ra vở kịch của chúng ta rất thành công, hắn một chút cũng không có nghi ngờ."
Trì Yến cười.
Cười lãnh đạm, thờ ơ.
Hắn sớm biết rằng mọi thứ tối nay đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Âm mưu, lừa đảo, gϊếŧ người. Mọi thứ đang diễn ra theo đúng kịch bản mà hắn đã sắp đặt sẵn, không có khó khăn hay bất ngờ nào.
Nhưng thành công đến quá dễ dàng.
Hắn lại cảm thấy có hơi nhàm chán, thậm chí còn không thú vị bằng việc hút thuốc ở gầm cầu thang.
Cho đến khi Từ Dương lại do dự nói: "Còn có một chuyện nhỏ nữa, vừa rồi ở hiện trường thu dọn chiến tích, một tên đàn em phát hiện tại hiện trường có một máy quay nằm đối diện sân khấu, máy vẫn còn nóng."
Trì Yến từ từ đứng thẳng dậy, dường như cuối cùng hắn cũng có chút hứng thú với những lời nói của anh ta.
Hắn lặp lại với nụ cười nửa miệng: "Nóng?"
Từ Dương: "Đúng vậy, máy cũ tản nhiệt chậm, hẳn là do tổ quay phim của Dương thiếu gia lưu lại, để đảm bảo an toàn, các anh em đã chuyển nó đi rồi, có muốn bọn họ trực tiếp đập nát không?"
Trì Yến mỉm cười: "Không, lấy tấm chip ra trước."
Vẫn là nụ cười không chút ấm áp.
Tuy nhiên, đôi mắt đen dài và hẹp đó lại dần lộ ra vẻ hung hãn nguy hiểm.
Rõ ràng là biết chiếc máy thuộc về ai.
Trần tiểu thư, hắn thầm gọi tên cô trong lòng.
Có vẻ như cô đã gây cho hắn một chút rắc rối.
Trong thâm tâm, Trì Yến rất thích đùa với lửa, là một kẻ điên cuồng theo đuổi sự nguy hiểm. Nếu không, những gì xảy ra trong tối nay sẽ không xảy ra.
Hắn thậm chí còn hy vọng rằng vị Trần tiểu thư này đã thực sự quay được thứ mà không nên quay.
Có như vậy, hắn mới có lý do để thuận tiện bắt cô lại.
Lần đầu tiên, cô chỉ là một người xa lạ nên hắn cho phép cô từ chối.
Nhưng kể từ bây giờ, hắn và cô không còn là một tình tiết không đáng kể nữa.
Đã có những mẩu thuốc lá lộn xộn chất đống dưới chân Trì Yến, nhưng bây giờ lại có thêm một mẩu nữa.
Đưa một chân xuống, hắn dập tắt tàn thuốc, khiến tia lửa bắn ra khắp nơi. Ngay lúc đó, bên tai hình như có tiếng "Tách"——
Ngọn lửa. Luồng điện. Sợ hãi. Một vệt hoa màu cam xung quanh viền môi đỏ.
Nó bùng nổ trong não hắn cùng một lúc.
Đêm chỉ mới bắt đầu.
---
Lúc Tùng Ngu từ cầu thang đi ra, người trong đại sảnh đã thưa thớt, không thấy Quý Văn đâu cả.
Sau đó, cô mới nhận ra rằng Quý Văn vừa rồi đã gọi cho mình vài lần, nhưng điện thoại di động của cô lần nào cũng báo bận.
Tin nhắn cuối cùng của Quý Văn là gửi cho cô thông tin chuyến bay, Tùng Ngu thấy dòng tin nhắn biết không ổn, thời gian khởi hành đã đến rất gần. Cô vội vã rời khỏi nhà hát, tìm cách thoát khỏi cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của các phương tiện truyền thông lớn và chặn đón một chiếc taxi.
Nhưng trên đường lại xảy ra tình trạng kẹt xe, hơn nữa tình trạng này đang rất lớn. Tùng Ngu mở bản đồ vệ tinh để kiểm tra điều kiện đường xá, quỹ đạo độ cao có màu đỏ thẫm. Trên đài phát thanh, người dẫn chương trình đang mô tả lại cuộc tấn công tại nhà hát tối nay một cách sống động bằng một giọng điệu gần như hồi hộp.
"Theo cảnh sát, kẻ gϊếŧ người đã bị bắn chết ngay tại chỗ. Nghi phạm bị sát hại họ Lâm năm nay 37 tuổi. Anh ta đã xác nhận danh tính của mình là một kẻ chạy trốn bị truy nã và bị tình nghi có khuynh hướng chống đối xã hội nghiêm trọng. Cho đến nay, sự cố đã khiến hai nhân viên bảo vệ tử vong, một người bị thương nặng và bảy người bị thương nhẹ”.
"Từ đầu năm đến nay, ở S Star đã xảy ra nhiều vụ nổ súng trên đường phố, khiến hàng trăm người dân vô tội thiệt mạng nhưng cảnh sát luôn không làm gì cả. Điều này khiến chúng tôi bàng hoàng và lo lắng. Liệu bạo lực bất ngờ này có xảy ra một lần nữa trong đương nhiệm của Tổng đốc Lương Nghiêm không? Hay là chính phủ không nghiêm minh, lực lượng cảnh sát yếu kém? Bây giờ là giai đoạn quan trọng của cuộc tổng tuyển cử, và chỉ còn một năm nữa là hết nhiệm kỳ. Liệu Lương Nghiêm có được bầu lại một cách suôn sẻ ..."