Trong một khoảng thời gian ngắn, trong xe chỉ có tiếng thở dồn dập của Tư Kỳ Sâm, tiếng rên khẽ cố nén của Nora, ngực bị côn ŧᏂịŧ cọ xát rất đau đớn, chỉ là khóe mắt dư quang liếc thấy Tư Kỳ Sâm làm chuyện da^ʍ mỹ như thế với mình, mà bản thân mình còn có tư thế khuất nhục lại nhẫn nhịn như thế, thật sự khiến cho tiểu huyệt của Nora lại không nhịn được co rút, chậm rãi chảy ra nước...
Tư Kỳ Sâm sợ đè nặng Nora, cho nên chỉ để hai chân hai bên hông cô, vừa quỳ vừa đẩy, hắn càng chú ý nhất chính là biểu hiện chuyển biến của cô, thấy khuôn mặt nhỏ giống như thoa phấn của Nora đã ửng hồng, hắn không khỏi nhớ tới lần đầu tiên mình gặp cô.
“Chị à, tại sao hôm nay không thấy chị đeo hoa tai?” Tư Kỳ Sâm nhìn vành tai trắng nõn như ngọc đã ửng đỏ của cô, chỗ đó dường như đang thiếu đi một viên trân châu sáng bóng.
Nhưng Nora lại ngoảnh mặt làm ngơ đối với những gì hắn, dứt khoát nhắm hai mắt lại, không thèm trả lời.
Tư Kỳ Sâm không được Nora đáp lại, vì thế bắt đầu tự quyết định: “Chị à, hôm đó chị trần trụi hoàn toàn nằm dưới người tôi, toàn bộ thân thể chìm trong chăn đệm mềm mại kia, trên cổ chỉ có một chuỗi trân châu, trên lỗ tai cũng chỉ có một bộ hoa tai trân châu, chị có biết như vậy là rất đẹp, rất gợi cảm không?”
Nora nhẹ giọng ưm a hai tiếng, nghe xong những lời Tư Kỳ Sâm nói chỉ cảm thấy hai má càng nóng thên, tiểu tử này rõ ràng là tên lãng tử, lại còn cố ý giả vờ là tình thánh...
Đúng lúc này, Tư Kỳ Sâm đột nhiên khựng lại, buông lỏng hai tay đang giữ chặt ngực cô ra, sau đó vừa tự vuốt thân gậy hắn, vừa bắn tinh lên người Nora.
Chất dịch màu trắng tinh như sữa, phụt phụt bắn lên trên mặt và cổ Nora.
“Wow, bắn lên mặt thật sướиɠ quá!” Tư Kỳ Sâm nhìn bộ ngực cao ngất và khuôn mặt xinh đẹp của Nora đều dính dấu vết của mình, cảm thấy hôm nay mình đặc biệt thành công.
Nora tức đến nổi hàm răng ngứa ngáy, nhấc chân liền muốn đá hắn, cô thật là mắt mù, hắn thì là tình thánh gì chứ, căn bản chính là một tên tiểu lưu manh hàng thật giá thật!
Tư Kỳ Sâm mặt cười xấu xa, duỗi tay nhanh nhẹn ngăn chặn chiếc đùi ngọc của Nora lại, sau đó cúi người rút một tờ khăn giấy, giúp Nora lau sạch những vết trắng đυ.c trên người.
Lúc chùi đến khóe miệng Nora, hắn nhìn thấy đôi môi căng mọng trên miệng cô, rõ ràng không hề thoa một chút son môi nào, nhưng lại có màu sắc diễm lệ như thế, thật sự khiến cho người ta say mê âu yếm.
Hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve qua lại trên môi cô, cười như không cười nói: "Chị à sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày chị chủ động hôn tôi!”
Nora hừ lạnh một tiếng: “Sau đó thì sao?”
Tư Kỳ Sâm đầu tiên có hơi sửng sốt, sau đó cười lên ha ha: “Sau đó, tôi sẽ hôn chết chị!”
Nora bị hắn nói đến nghẹn lời, không ngừng quẫy đạp hai chân: "Được rồi, trời cũng đã tối, cậu mau buông tôi ra đi!”
Kết quả Tư Kỳ Sâm ôm lấy cô lật ngược người lại, đặt cô quỳ lên trên ghế dựa phía sau, hai tai bó lại trước ngực, hắn đè lấy bả vai cô, cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào giữa hai chân cô: “Chị à tôi vẫn còn chưa chơi đủ, chị ở lại với tôi thêm một chút, tôi bảo đảm không đi vào...”
Nói xong liền dựa theo thịt non giữa hai chân cô và cọ xát và đưa đẩy.
Nora cũng là lần đầu tiên mới lĩnh giáo thủ giao của Tư Kỳ Sâm, đúng là tư vị không nói nên lời, phần thịt non mịn ở giữa hai chân và hoa môi non nớt đều bị hắn cọ xát đến mức vừa đau vừa ngứa, đặc biệt là khi qυყ đầυ của hắn chạm vào âm hạch cô, thân thể Nora lập tức tê dại, khẽ rên lên một tiếng.
“Chị à, chị cũng thật da^ʍ đấy, chỉ cọ như vậy mà cũng ra nước sao...” Tư Kỳ Sâm không ngờ cắm Nora kiểu như vậy lại sinh ra một sự thú vị khác, da thịt giữa hai đùi Nora vừa non mịn vừa ấm áp, ái dịch trong hoa huyệt cũng vì bị hắn cọ xát mà ào ạt chảy ra, hắn bắt lấy hai vυ' đang rũ xuống của cô, hôn nhẹ lên xương bướm run rẩy của Nora, cảm thấy cũng không khác biệt gì so với thực sự đi vào, ngược lại Nora thì trở nên có chút không thỏa mãn mà rêи ɾỉ, giống như rất muốn hắn tiến vào...
Nora lúc mặc quần áo chỉnh tề luôn biểu hiện rõ ràng sự lãnh diễm cao quý và dịu dàng hiền thục một cách rất đúng mức, nhưng sau khi cởϊ qυầи áo, cô lại phóng đãng quyến rũ biết bao nhiêu, đáng yêu và tùy hứng khiến hắn yêu thích không buông ra được.
“Chị à, tôi muốn...” Tư Kỳ Sâm vươn đầu lưỡi liếʍ lên chiếc cổ trắng nõn mẫn cảm của Nora.
Nora cho rằng hắn muốn đi vào bên trong cô, vội vã vặn xoắn thân thể, vừa thút thít vừa thì thào: “Không được, cậu đừng có hòng... hôm nay cậu không có mang bao...”
... tôi muốn mãi mãi ở bên cạnh chị như vậy.
Những lời này Tư Kỳ Sâm rốt cuộc cũng không nói ra, hắn cúi đầu nhẹ nhàng cắn lên đầu vai trần của cô, sau đó rút dươиɠ ѵậŧ ra, bắn lên cặp mông vểnh và eo trên của cô.