Một vầng trăng vàng rực rỡ bay nhanh về phía núi rừng đằng trước.
Trong khoảnh khắc kim quang sáng ngời, cả thế giới tràn ngập ánh sáng chói mắt, sáng đến mức khiến người không mở được đôi mắt.
Yến Đồng Quy đã nhắm mắt lại, ngay cả bên ngoài Yến gia chủ và trưởng lão đang theo dõi kính Thiên Sơn cũng không tự chủ được mà dời đi ánh mắt, để tránh bị ánh trăng vàng kia làm bỏng rát đôi mắt.
Đây là chiêu Kim Nguyệt Chước Nhật [1], nằm trong bí thuật “Kim nguyệt thuật” của Yến gia.
[1] Trăng vàng đốt mặt trời
Mặt trăng làm sao có thể đốt cháy mặt trời? Tuy nhiên, trong bí thuật mà tổ tiên Yến gia tự nghĩ ra này, trong Kim Nguyệt Thuật, ánh trăng vàng có thể đứng cạnh mặt trời và tỏa ra ánh sáng vàng mạnh mẽ, không chỉ có tính công kích cực mạnh, mà ánh sáng vàng nó tỏa ra kia có thể che chắn mắt thường và thần thức của tu sĩ, là một loại bí thuật rất khó học, cần phải có ngộ tính cực cao.
Tâm tình của Yến gia chủ và trưởng lão rất phức tạp.
Bọn họ biết thiên phú của Yến Đồng Quy rất mạnh, không nghĩ tới hắn mới Trúc Cơ trung kỳ, thế nhưng đã học được Kim Nguyệt Chước Nhật trong “Kim nguyệt thuật” mà Kim Đan kỳ mới có thể lĩnh ngộ.
Bất quá, Kim Nguyệt Chước Nhật này có tác dụng che chắn mắt thường và thần thức của tu sĩ, hắn dùng chiêu này, đợi chút nữa không thể phán đoán công kích đến từ kính Thiên Sơn, chỉ sợ…..
Trong không khí vang lên một âm thanh giòn vang như tơ đứt gãy.
Cơ Thấu nhìn nhật thực giữa không trung kia, nhận thấy được nó ảnh hưởng đối với thần thức, nhưng đôi mắt của nàng lại có thể thấy rõ ràng.
Thần thức của nàng bị nó che chắn, không cách nào mở ra.
Tuy nhiên thân thể của nàng là nửa người nửa con rối, ánh trăng vàng này đối với đôi mắt của nàng chưa tạo thành ảnh hưởng gì.
Nhìn thấy Yến Đồng Quy nhắm mắt lại, liền hiểu ra kim quang này sẽ gây thương tổn cho đôi mắt, khiến nàng có chút ngoài ý muốn.
Làm một tu sĩ đến từ đại lục Tinh Cấp, đại lục Linh Cấp ở trong ấn tượng của nàng là lạc hậu, nhỏ yếu.
Tất cả những hiểu biết của nàng đối với đại lục Linh Cấp, đều là một ít du ký cùng nghe đồn trong giới Tu Tiên, cho đến khi nàng đến đây, nàng mới nhận ra rằng nàng đang coi thường mọi thứ.
Linh khí ở đại lục Linh cấp xác thật kém hơn đại lục Tinh Cấp, nhưng những thế lực đứng đầu có truyền thừa lâu đời ở đại lục Linh Cấp, bọn họ cũng có chỗ lợi hại riêng.
Ví dụ như Yến gia, lão tổ Yến gia năm đó lấy pháp tu ngang trời xuất thế, sáng lập tộc Yến thị.
Làm một gia tộc pháp tu, Yến gia tự nghĩ ra thuật pháp cũng không kém, chỉ cần xem uy lực này liền biết chỗ cường đại của bí thuật Yến gia, chẳng trách có thể trở thành thế lực đứng đầu ở Thanh Lan Giới.
Thần sắc Cơ Thấu hơi thu liễm, cũng thu liễm sự kiêu hãnh và định kiến của mình đối với đại lục Tinh Cấp.
Đúng lúc này, trong kim quang chói mắt, nàng nhìn thấy có thứ gì vỡ ra, ngay sau đó một luồng sức mạnh tấn công về phía Yến Đồng Quy.
Cơ Thấu duỗi tay không chút nghĩ ngợi, kéo Yến Đồng Quy sang một bên, tránh đi công kích của nó.
Chờ đến khi kim quang tắt, Yến gia chủ và trưởng lão lại lần nữa nhìn bên trong kính Thiên Sơn, phát hiện chỗ Yến Đồng Quy, núi rừng vẫn như cũ, Yến Đồng Quy cũng không bị thương.
Hai người đều có chút sững sờ, không biết vừa rồi phát sinh chuyện gì.
Chẳng lẽ khi kính Thiên Sơn công kích, Yến Đồng Quy kịp thời né tránh?
Chỉ có Yến Đồng Quy đang ở trong đó biết, vào thời khắc mấu chốt là do Cơ Thấu ra tay cứu hắn.
Sở dĩ tộc Yến thị cho phép đệ tử dẫn theo tùy tùng tiến vào kính Thiên Sơn tham gia thí luyện, cũng là vì để tùy tùng đến thời khắc mấu chốt ra tay giúp đỡ, để tránh vào lúc khi bọn họ phá quan, bị kính Thiên Sơn công kích bị thương.
Kính Thiên Sơn lấy ngàn núi làm kính, nơi này có vô số “kính.”
Mỗi một “kính” đều yêu cầu đệ tử Yến thị tìm kiếm ra sơ hở mà nó che giấu rất kĩ, dùng thuật pháp phá vỡ “kính” của nó, đi đến “kính” tiếp theo. Nhưng mà khi đệ tử phá kính, kính Thiên Sơn sẽ công kích người phá kính, nếu hành động một mình, khi phá kính thì sẽ bị kính Thiên Sơn công kích, dễ dàng bị thương.
Vừa rồi Yến Đồng Quy phát hiện sơ hở, ra tay công kích, kính Thiên Sơn khi bị phá kính tự nhiên sẽ công kích hắn.
Sau khi Yến Đồng Quy phá kính, phía trước đột ngột xuất hiện một con đường mòn.
Cơ Thấu nhìn về phía đường mòn kia, lại nhìn hoàn cảnh xung quanh, vẫn là núi rừng như cũ, đường mòn này đột nhiên xuất hiện, không cảm giác được dao động của ảo cảnh chút nào.
Giống như lúc trước Yến Đồng Quy nhắc đi nhắc lại như vậy, những thứ nhìn thấy trước mắt không nhất định là chân thật, cũng không phải hư ảo.
Đây là một mặt đặc biệt của kính Thiên Sơn.
Yến Đồng Quy dẫn theo Cơ Thấu đi về đường mòn, vừa đi vừa nói: “Kính Thiên Sơn nhìn thì như có ngàn núi, kỳ thật giữa các ngàn núi không hề có liên kết với nhau, yêu cầu tìm kiếm sơ hở rồi công kích, mở ra một thông đạo, mới có thể đi đến kính tiếp theo, nếu không chỉ có thể đi loanh quanh ở một chỗ, không thể rời đi. Các “kính” ở kính Thiên Sơn chỉ có dùng thuật pháp công kích mới có thể phá kính, pháp bảo và bùa chú không dùng được, đây cũng là đặc điểm của kính Thiên Sơn….”
Kính Thiên Sơn là nơi thích hợp nhất cho pháp tu rèn luyện.
Cơ Thấu tỉnh ngộ, xem ra tộc Yến thị rất hiểu rõ ngụy Tiên Khí là kính Thiên Sơn này, trách không được nguyện ý lấy ra để các đệ tử thí luyện.
“Làm sao để tìm ra sơ hở của nó?” Cơ Thấu lại hỏi.