Ta Là Con Rối Vô Địch

Chương 27: Đánh trước nói sau

Sau khi trưởng lão nói xong quy tắc, thì lấy một chiếc gương từ trong túi trữ vật ra.

Tấm gương kia to bằng bàn tay, giống như lăng hoa kính [1], nhưng mặt gương tối đen, mơ hồ có thể cảm nhận được một cổ khí tức cường đại.

[1] Tấm kính được đúc bằng đồng, đa phần có hình 6 góc hoặc 8 góc, hoặc cũng có hình hoa lăng ở mặt sau nên gọi là “lăng hoa kính”

Ánh mắt Cơ Thấu hơi sững lại.

Thoạt nhìn lăng hoa kính này chẳng có gì, thế mà lại là một món ngụy Tiên Khí.

Đan phù khí trận, khí chính là pháp khí.

Pháp khí chia thành Linh Khí, Tiên Khí, Thần Khí, trong đó Linh Khí lại chia thành chín cấp, mỗi cấp lại chia thành bốn hạng “Thiên Địa Huyền Hoàng”, hạng Thiên là tốt nhất, hạng Phẩm thứ hai, hạng Hoàng thấp nhất.

Phía trên Linh Khí là Tiên Khí.

Tiên Khí là đồ vật chỉ có tiên nhân mới có thể luyện chế, bởi vì Tiên Khí quá mức cường đại, tu tiên giới là Linh giới, nơi phàm nhân sinh sống, không thể thừa nhận uy lực cường đại của Tiên Khí, chỉ có những thứ ngụy Tiên Khí mới có thể ở tu tiên giới.

Ngụy Tiên Khí có uy lực cao hơn Linh Khí, nhưng còn chưa đạt tới cấp bậc Tiên Khí, có thể cho tu sĩ chưa thành tiên sử dụng, vì vậy mọi người liền gọi là ngụy Tiên Khí.

Khi trưởng lão điều khiển lăng hoa kính kia, lúc này Cơ Thấu mới phát hiện, thì ra món đồ ngụy Tiên Khí này chỉ là một sản phẩm bị lỗi.

Uy lực của ngụy Tiên Khí thì không cần phải nói, những ngụy Tiên Khí như vậy đa phần đều nằm trong tay thế lực ở đại lục Nguyệt Cấp, tuy rằng đại lục Tinh Cấp cũng có, nhưng số lượng rất nhỏ.

Cơ Thấu có thể biết được ngụy Tiên Khí, chỉ vì bảo vật trấn tông của Quan Vân Tông là một món ngụy Tiên Khí.

Đáng tiếc lăng hoa kính này là một sản phẩm lỗi, mặc dù vẫn là ngụy Tiên Khí, nhưng bởi vì có chút hao mòn, chỉ có thể phát huy tác dụng của Linh Khí cấp chín một cách khó khăn.

Cho dù như thế, ở đại lục Linh Cấp, nó cũng là một món bảo vật hiếm có.

Trong khoảng thời gian này, khi Cơ Thấu ở Lưu Tiên Thành, đã nghe được không ít tin tức của Thanh Lan Giới.

Thế lực hàng đầu ở Thanh Lan Giới có ba tông bốn gia tộc, Yến gia là một trong bốn gia tộc đó, lấy địa vị của Yến gia, có một món ngụy Tiên Khí bị hư hại như vậy, ngược lại cũng không có gì kỳ quái.

Mặt gương tối thui của lăng hoa kính sáng lên những chấm sáng trắng, giống như những ngôi sao xuất hiện trên bầu trời đêm tối tăm.

Theo ánh sáng này càng ngày càng nhiều, lăng hoa kính cũng bay lên, bay đến giữa không trung, các đốm sáng trong mặt kính tạo thành một chùm sáng, chùm tia sáng chiếu xuống phía dưới.

Chùm sáng hướng tới đâu, thì nơi đó xuất hiện một thông đạo không gian.

Đây là lối vào kính Thiên Sơn.

Cơ Thấu hiểu ra, lăng hoa kính này hẳn được gọi là kính Thiên Sơn, Yến thị sử dụng ngụy Tiên Khí bị hư hại này thành một nơi để đệ tử rèn luyện, có thể thấy được Yến thị đối với việc bồi dưỡng đệ tử vô cùng coi trọng.

Một gia tộc có hưng thịnh hay không, quan trọng nhất vẫn là đệ tử, nếu đệ tử theo không kịp, gia tộc sớm hay muộn sẽ bị suy tàn.

Cho dù là gia tộc hay tông môn, cũng là đạo lý như vậy.

Cửa vào kính Thiên Sơn mở ra, đệ tử Yến thị theo thứ tự đi vào.

Vì có trưởng bối ở đây, những đệ tử này không có thái độ tranh đoạt, mà là dựa theo tu vi cao thấp của đệ tử tham gia thí luyện để đi vào, đệ tử Trúc Cơ kỳ tiến vào trước, sau đó là Luyện Khí kỳ.

Mà đệ tử Trúc Cơ kỳ lại ưu tiên đệ tử dòng chính, đệ tử dòng chính tiến vào theo xếp hạng trong gia tộc.

Yến Đồng Quy đứng thứ mười ba, sau khi mấy tu sĩ Trúc Cơ dẫn theo người đi theo vào, hắn và Cơ Thấu cùng nhau tiến vào kính Thiên Sơn.

Các trưởng lão canh giữ ở bên ngoài yên lặng nhìn các đệ tử tiến vào kính Thiên Sơn.

Khi nhìn thấy Yến Đồng Quy mang theo một nữ tu Luyện Khí sơ kỳ đi vào, bọn họ không nhịn được nhíu mày.

“Thập Tam là chuyện như nào?” Trưởng lão quay đầu hỏi gia chủ Yến gia.

Yến gia chủ cười khổ một tiếng: “Ta cũng không biết, tối hôm qua ta hỏi qua Thập Tam, hắn nói vị Cơ cô nương kia là bằng hữu của hắn, đã cứu mạng hắn, lần này cùng hắn tới đây tham gia thí luyện.”

“Làm bậy!” Trưởng lão tức giận mắng: “Ngươi để cho hắn làm bậy như vậy sao?”

Về phần làm bậy cái gì, Yến gia chủ hiểu rõ ý tứ của ông.

Yến Đồng Quy nói với bên ngoài Cơ Thấu là tùy tùng của hắn, đối với các trưởng bối hắn cũng không có ý tứ giấu giếm, hắn nói cho bọn họ, Cơ Thấu là ân nhân cứu mạng của hắn, là người nhận phần thưởng giúp hắn.

Phần thưởng này cũng được dùng làm thù lao cho ân nhân cứu mạng.

Mỗi cách ba năm Yến thị tổ chức một lần thí luyện đệ tử, phần thưởng phi thường phong phú, ngay cả những đệ tử tông môn nghe xong cũng sẽ cảm thấy hâm mộ.

Bọn họ bỏ ra nhiều như vậy cũng là vì khích lệ đệ tử nỗ lực tu hành.

Bọn họ từ trước đến nay không muốn để cho người ngoài hưởng lợi nha.

Tuy nói cho phép đệ tử mang theo tùy tùng tham gia thí luyện, nhưng những người đi theo đó đa số là người một nhà, đệ tử Yến thị cũng không ngu, sẽ không tìm người ngoài tới chia phần thưởng của mình.

Có thể dẫn theo chỉ là tu sĩ dưới Trúc Cơ, cũng không lo lắng sẽ xảy ra phiền toái gì.

Chỉ có Yến Đồng Quy, tự sa ngã, thậm chí còn để ý đồ vật nhà mình, muốn dùng làm thù lao cho người khác.

Không có người nào khuỷu tay quẹo ra ngoài như hắn.

Chỉ là quy tắc đặt ở nơi này, cho dù bọn họ muốn nói gì, Yến Đồng Quy cũng có lý do đáp trả lại.

Yến gia chủ nói: “Trưởng lão, ông lại không phải không biết tính tình của Thập Tam nhi.”

Nếu Yến Đồng Quy thật sự nghe lời như vậy, mấy năm nay cũng sẽ không lang bạt bên ngoài một mình, chưa bao giờ dựa vào gia tộc một phân một hào, cho dù Yến gia có tâm giúp hắn, nhưng cái mệnh cách mệnh hao tài tốn của hắn cũng thật khiến người khác bó tay.

Nghĩ đến mệnh cách của Yến Đồng Quy, trong lòng Yến gia chủ không phải không khó chịu.

Yến gia hiếm khi xuất hiện một pháp tu có thiên phú rất tốt, dựa theo phát triển bình thường, tương lai Yến Đồng Quy có thể hỗ trợ Yến gia, tiếp tục bảo vệ Yến gia vinh quang ngàn năm. Nào biết lại là người có mệnh hao tài tốn của, mệnh cách ảnh hưởng quá lớn, làm lãng phí thiên phú tu hành tốt như vậy, sao có thể không khiến lòng người khó chịu.

Trưởng lão không nhịn được thở dài một tiếng: “Tính, năm nay có Yến Ngũ, Yến Thất, Yến Bát, Yến Cửu tham gia thí luyện, Thập Tam không nhất định lại giành được vị trí thứ nhất.”