Đại Công dùng sức thọc tay mình vào sâu bên trong cúc hoa của Ngọc Khiết. Anh khuấy đảo cửa hậu, như muốn nó phải co dãn cách nhiệt tình như là cửa chính của cô. Ngọc Khiết cong gập cả người lại, bàn tay chộp lấy cái tay hư hỏng của Đại Công, ghìm nó lại đẩy ra ngoài. Nhưng sức nào mà chống cự lại được chứ. Cô là với tay mình ra sau, vừa không có thế, vừa không thuận chiều.
Đại Công thì khác. Anh luôn muốn biết cúc hoa của đàn ông và phụ nữ thì khác nhau chỗ nào. Vì thế cố gắng ma sát để tìm ra điểm trí mạng trong đường hầm chật hẹp này.
"Haaaaahhh ... Đại Công.... dừng .... dừng lại... hahhhhhhh"- Ngọc Khiết không ngăn được sự co giật của cơ thể mình. Đó chính là kɧoáı ©ảʍ, là cơn lêи đỉиɦ đầu tiên cô cảm nhận được từ cửa sau. Lại một dòng nước ấm khác tuôn ra từ âʍ đa͙σ cô. Dường như nước trong cơ thể Ngọc Khiết đã bị vắt cạn kiệt. Từ mồ hôi, cho đến dâʍ ŧᏂủy̠.
Dươиɠ ѵậŧ Đại Công vẫn chưa rút ra khỏi người Ngọc Khiết, nó xoáy sâu, nghiến thẳng lên tử ©υиɠ của cô. Ngọc Khiết bị áp sát vào tường, cô không thể thoát khỏi cơn đau này.
Phải giải thích như thế nào mới là đúng nhỉ? Là trong cái thốn của quan hệ tìиɧ ɖu͙© lại sinh ra cái sung sướиɠ quên trời đất. Vì sao càng mệt, lại càng thấm nhuần cái màn lêи đỉиɦ. Mặc dù là cô đã liên tụmc bị Đại Công dày vò cả buổi, nhưng cái thân thể này cứ muốn được thêm, cứ muốn đạt được cực khoái.
Đại Công rút hai ngón tay mình ra khỏi cúc hoa Ngọc Khiết, sau đó anh nhanh chóng trong tích tắc rút luôn cả chú khủng long ra khỏi âʍ đa͙σ, rồi đẩy chú vào chiếc cửa hang vừa được nới.
"Khôngggggggggggggggggg"- Ngọc Khiết hét lên trong vô vọng. Dường như hậu môn của cô đang bị xé rách một cách tàn bạo mà Đại Công, người cô tưởng là ôn nhu hóa ra lại nỡ khiến cho cô đau đớn đến như thế này.
Cảm nhận được sự thô bạo của mình, Đại Công từ từ nhấp chầm chậm, anh còn dùng tay vuốt ve lưng của Ngọc Khiết như xoa dịu vết thương, khiến cô thả lỏng ra. Ngọc Khiết hít hà, nước mắt không kiềm được mà rơi lã chã.
"Anh xin lỗi. Anh sẽ nhẹ nhàng mà." – Vừa an ủi Ngọc Khiết, Đại Công vừa chầm chậm ra vào, khiến cho Ngọc Khiết vì thế mà yên tâm. Thế nhưng trái với suy nghĩ của Đại Công, cái cô Ngọc Khiết này đâu phải dạng vừa. Làʍ t̠ìиɦ mà nhẹ nhàng thì làm sao sinh ra được kɧoáı ©ảʍ chứ.
Ngọc Khiết lấy đà, rồi cô chủ động đảy người mình ngược về phía sau, nuốt trọn cây côn ŧᏂịŧ của Đại Công vào trong đường hầm chật hẹp của mình.
"Emmmmmmmm........haaaaaaaaaaaaa"- Đại Công nào chịu nỗi cái sự chủ động này, thế là nhờ vào sự co thắt của hậu môn, nhiệt độ cao bên trong đường hầm,và màn kí©ɧ ŧɧí©ɧ ná thở vừa rồi, anh xuất ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngay lập tức.
Đại Công ngã nhoài ra ghế, anh ôm Ngọc Khiết vào lòng. Cả hai thở hổn ha hổn hển, thậm chí dung dịch sền sệt còn vương vãi trên đùi của họ. Chân Ngọc Khiết còn run bần bật, chỉ có Đại Công là không mệt mà còn hưng phấn bừng bừng.
"Anh muốn thêm một lần nữa!"- Đại Công nói với Ngọc Khiết.
"Em .... không còn sức nữa.."- Ngọc Khiết thỏ thẻ. Cô choàng tay ôm vai Đại Công sau đó đặt lên môi anh một chiếc hôn. Chỉ là một chiếc hôn môi thôi, không hề có cháo lưỡi hay những thứ tương tự, thế mà cậu khủng long lại cứng lên nữa rồi.
****
Xin lỗi mọi người nhưng cô Tiên không thể nghĩ ra được mấy tình huống cẩu huyết rồi. Liên tiếp 11 chương H. Rất chân thành xin lỗi các bạn vẫn mong chờ nảy sinh tình cảm giữa 2 người này. Trong đầu mình chỉ hiện ra mấy cảnh H cho 2 bạn trẻ này thôi. Hưuuuuuuuu :((