Ngọc Khiết nhìn đồng hồ treo tường. Đã 4 giờ chiều rồi.
"Em nghĩ mình dừng đi. Tụi mình đã làʍ t̠ìиɦ từ lúc 9 giờ đến bây giờ rồi." – Ngọc Khiết tránh né những cái hôn vồ vập của Đại Công.
"Anh vẫn còn muốn. Em xem."- Vừa hôn lên cổ Ngọc Khiết, Đại Công vừa cọ chú khủng long bừng bừng sức sống lên cửa hang Ngọc Khiết.
"Em không nghĩ là mình còn có thể tiết ra được chất nhầy đâu."- Mồ hôi trên trán Ngọc Khiết túa ra. Cô vẫn cứ đẩy vòm ngực cường tráng của Đại Công ra.
Đại Công nào dễ dàng bị khuất phục, chắc chắn anh phải tranh thủ cơ hội Ngọc Khiết còn minh mẫn mà tiếp tục quan hệ chứ! Thế là Đại Công lại lần nữa đút lút cán cây trụ thiên lôi của mình vào sâu bên trong cô.
"Ahhhhhhhhhhhhh ... em đã nói là... Ahhhhhhhhh.... "- Ngọc Khiết ưỡn người ra phía sau, hai chân cô run bần bật, chỉ với một lần đâm mà dường như Đại Công đã chạm trúng được điểm G của Ngọc Khiết luôn rồi.
*CẠCH*
"Anh mua chút đồ ăn nhẹ cho ..."- Khổng Dương mở cửa phòng khách, anh sững sờ trước cảnh tượng khiêu da^ʍ hoàn mỹ này. Bạn trai mình đang quan hệ tìиɧ ɖu͙© với người con gái sáng nay vừa làʍ t̠ìиɦ với mình. Khổng Dương chỉ muốn mua chút đồ ngon sang bồi dưỡng Ngọc Khiết, nhân tiện đi xác nhận một chút rằng việc sáng nay chỉ có thể xảy ra một lần rồi thôi.
"Anh đừng hiểu lầm, bọn em chỉ..."- Ngọc Khiết đẩy Đại Công ra, cô vội lấy chiếc áo dưới sàn khoác lên che thân thể trần trụi của mình lại. Lời nói ra đến cửa miệng được Ngọc Khiết nuốt trọng vào trong. Với hình ảnh hai người rất tỉnh táo làʍ t̠ìиɦ với nhau không hề sử dụng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì có còn lời nào để giải thích hay không.
Căn phòng xộc mùi vị chua tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙ và không khí ẩm ướt của mồ hôi và các chất mà cơ thể toát ra khi con người ta lêи đỉиɦ.
"Anh còn gì để giải thích không?"- Khổng Dương thả hộp thức ăn rớt xuống đất. Anh há hốc mồm, nhưng vẫn đủ sức và bình tĩnh để chất vấn bạn trai mình.
"Sang nay không phải em cũng thế sao?"- Đại Công ngồi phịch xuống ghế. Anh đưa mắt nhìn cậu người yêu bé nhỏ của mình, đau lòng khôn xiết nhưng lại phải biện hộ cho chính bản thân bằng cách lôi lỗi lầm của đối phương ra.
"Nhưng người em yêu là anh mà!"- Khổng Dương đóng cửa nhà lại, tiến lại gần Đại Công. – "Có phải chúng ta đã sai rồi không? Đến với nhau là sai đúng không?"
"Chi bằng hãy đưa mọi việc về đúng quĩ đạo của chúng."- Đại Công đứng dậy, anh nắm lấy tay Khổng Dương.
Cả hai nhìn nhau, sau đó dời tầm mắt về Ngọc Khiết đang khoát chiếc áo mỏng tanh trên người. Tóc tai cô đã ướt lắm rồi nhưng vẫn được vén gọn gàng qua vành tai.
"Hai anh... tính làm... Ahhhhhhhhhhhhhhhh"- Cả Đại Công và Khổng Dương nhào đến, vồ lấy Ngọc Khiết.
Đại Công đang lõa thể nên dễ dàng tiếp tục công việc đã bị bỏ dở từ nãy đến giờ. Khổng Dương thì nhanh chóng cởϊ áσ mình ra, anh vừa tháo dây nịt, vừa cúi xuống hôn Ngọc Khiết.
Điều này chứng tỏ, câu chuyện đã đi đến một viễn cảnh khó lòng tưởng tượng được: Ngọc Khiết sẽ cùng lúc quan hệ với hai người đàn ông.
Tay Khổng Dương không hề rảnh rỗi mà xoa nắn bầu ngực vốn đã sưng nhức của Ngọc Khiết, miệng anh đang từ hôn Ngọc Khiết mà chuyển sang cháo lười với Đại Công. Khổng Dương lại cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Vì sao mình chưa cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã có thể cứng được như thế này?
****
Bất ngờ chưa mọi người? =))))))) . Biết vậy để tên tác phẩm là "một ngày làʍ t̠ìиɦ điên cuồng của nữ Gymer" rồi.