Chương 33
"Không được... không được nữa.. em ... dừng lại.." – Ngọc Khiết nức nở van xin Đại Công.
Ở tư thế này Đại Công như mía đặt vô máy ép, bật điện lên là âʍ đa͙σ của Ngọc Khiết ngay lập tức nghiền mía thành nước. Mà Ngọc Khiết càng rên thì âm thanh thảm thương đáp lại cô chính là tiếng bành bạch của hai quả trứng cùng với tốc độ ma sát không ngừng nghỉ của Đại Công phát ra. Sự khô ráp của chiếc cúc hoa không thể tạo điều kiện ra vào dễ dàng cho Đại Công được nên anh phải dùng tay kéo Ngọc Khiết cho dươиɠ ѵậŧ có thể đút vào lút cán.
Và như một khẩu súng đã được lên đạn, Đại Công dốc hết lực mà bắn liên thanh vào cửa sau Ngọc Khiết.
"Em ra .. em ra......" – Khi dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi tiêm thẳng vào người Ngọc Khiết, một dòng nước ấm dưới âʍ đa͙σ cũng thuận thế mà tuôn ra như nước trên thác.
Cô không thể kiềm lại được cơn sảng khoái này nên cơ thể đã có một phản ứng cực kì chân thật:
RUN BẦN BẬT.
Cơ thể Ngọc Khiết run bần bật, lỗ hậu của cô cũng siết chú khủng long to lớn của Đại Công lại.
"Em đừng có siết.... haaaaaa..... anh đang ra...." – Đại Công vẫn còn đang chưa bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Ngọc Khiết cứ mυ'ŧ lên mυ'ŧ xuống như vậy chẳng khác gì đang hành hạ cậu bé không hề nhỏ của Đại Công.
"Em khộng kiểm soát được ... ah .... haaaa..."- Cơn co rút phần xương chậu của Ngọc Khiết càng mãnh liệt hơn qua từng lần quan hệ. Ngọc Khiết đã biết vị trí nhạy cảm của mình ở đâu nên sẽ chủ động hướng dươиɠ ѵậŧ của đối phương chạm liên tục lên điểm đó.
Đại Công không thể chịu nỗi khi lỗ hậu của Ngọc Khiết cứ siết chặt nên anh đã rút chú khủng long đang nghẹn một họng ra ngoài, anh chống tay lên tường, thở hồng hộc. Mồ hôi nhiễu lã chả lên tấm lưng trần của Ngọc Khiết. Trên đó còn in vài dấu tay của Đại Công khi nãy làm quá đà.
Tuy nhiên cậu bé của Đại Công không hề ỉu xìu như của người khác, cháu bé hưng phấn bừng bừng như tìm được thiên mệnh chân ái của cuộc đời, mục đích sống của Đại Công là đây chứ đâu, người mà khiến cho chú khủng long sung mãn là Ngọc Khiết chứ ai, vậy nên anh cũng không chần chừ đút cháu bé nó vào trọn bên trong cô bé của Ngọc Khiết. Lần này anh không còn nhầm chỗ nữa rồi. Cảm giác cậu bé không bị tuốt chặt thoải mái hơn rất nhiều.
Mặc dù liên tục làʍ t̠ìиɦ nhưng chiếc âʍ đa͙σ của Ngọc Khiết rất thần kì, nó không hề bị nới lỏng mà còn càng ngày càng siết chặt. Cơn lêи đỉиɦ của Ngọc Khiết kéo dài hơn Đại Công vài giây, vì vậy khi anh đưa chú bé vào bên trong thì xương chậu Ngọc Khiết vẫn đang còn đà co thắt.
"Em chưa chuẩn bị ..... ahhhhhhhhh" – Ngọc Khiết rên lên một tiếng thảm thiết, rồi dâʍ ŧᏂủy̠ ùa ra mặc cho dươиɠ ѵậŧ Đại Công đang đâm thẳng vào sâu bên trong cô.
Đại Công liền đút một ngón tay vào lỗ hậu của Ngọc Khiết, không cho cô rời khỏi cơn u mê này một giây phút nào. Ngọc Khiết như chết đi sống lại trong lần làʍ t̠ìиɦ này với Đại Công. Và cô còn nghĩ rằng có lẽ trên đời này không thể nào có một lần nào sảng khoái như lần này.
Có phải lần nào quan hệ bạn cũng sẽ có tư tưởng đây sẽ là người duy nhất trong đời quan hệ với mình và mình sướиɠ thế này thì chắc chắn sẽ không rời bỏ họ đâu?
****
Tuần này ra chap cách ngày rồi nhé! Dù bận rộn nhưng đứa con tinh thần này mình vẫn sẽ nuôi dưỡng. Nhưng mà các bạn biết chỗ nào chịu mua truyện cao H không ạ? L Mình rất muốn bán cháu bé nó đi để kiếm tiền uống trà sữa này!