Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Bạch Thịnh lau tóc ướt dầm dề đi ra.
Xuyên thấu qua cửa sổ sát đất có thể quan sát cảnh đêm của thành phố phồn hoa, Bạch Thịnh trần trụi nửa người trên, vai rộng eo thon, cơ bắp rõ ràng, mỗi đường cong đều ẩn chứa cảm giác áp bách thầm lặng, theo viền cơ bụng đi xuống, tuyến nhân ngư đã biến mất ở bên hông khăn tắm.
Hắn đứng ở phía trước cửa sổ duỗi người, xoay người nhìn phía laptop trên bàn, trên màn hình là một tin tức kèm ảnh chụp, thời gian là ba năm trước đây, thêm cả tiêu đề đậm nét cực kỳ rõ ràng ——
《 Được bổ nhiệm bởi Tổng giám sát quốc tế, lai lịch của đại giám sát trưởng tân nhiệm mới》.
Bên cạnh là một ảnh chụp.
Tại Basel, Thụy Sĩ, trước cửa tòa nhà lớn Tổng giám sát quốc tế, một người trẻ tuổi toàn thân được áo khoác đen khóa lại đứng dưới dù, đang cùng Tổng thự trưởng bắt tay tạm biệt.
Dưới bầu trời mưa phùn tầm tã, dù đen che khuất khuôn mặt anh, màn ảnh chỉ có thể chụp được nửa sườn mặt, màu da trắng lạnh mà thân hình tuấn tú, môi mỏng hơi mím thành một đường thẳng tắp lạnh lẽo.
Bạch Thịnh hơi nheo lại đôi mắt sắc bén.
“…… Tiến Hóa giả có được tố chất thân thể cực cao cùng các loại dị năng, bởi vậy luôn bị coi là mối nguy hại. Nhưng trên thực tế đối với Tiến Hóa giả chúng ta mà nói, nhân loại mới là cường đại chân chính, tồn tại tràn ngập nguy hiểm……”
Đó là chạng vạng ba năm trước đây, hoàng hôn xuyên thấu qua cửa sổ pha lê in hoa của mái nhà nơi giáo đường, chiếu ra chỗ giao nhau màu trắng xanh, chiếc bàn tròn đá cẩm thạch to lớn, các Tiến Hóa giả tuổi trẻ màu da khác nhau phân tán ngồi quanh bàn tròn, nhìn chăm chú vào một ông lão tóc trắng xóa người Anh đứng trên vị trí chủ tọa.
“Bởi vì số lượng quần thể kém xa nhau sao, ‘Giáo chủ’?” Bạch Thịnh dựa nghiêng ở trên chỗ ngồi, cặp chân dài thả lỏng mà giao điệp, giơ tay hỏi.
Ông lão giương mắt thoáng nhìn hắn: “Không, bởi vì đối với gần như các Tiến Hóa giả năm bè bảy mảng mà nói, quần thể nhân loại bình thường sẽ dần có được mục tiêu chung.”
Bọn học sinh trên mặt xuất hiện vẻ nghi hoặc.
“Mục tiêu sinh tồn là sinh sản, cuối sinh sản là tiến hóa. Nếu con đường tắt dẫn đến tiến hóa ở trước mắt, cho dù là phản nhân đạo, nghiên cứu giá trị gien phản nhân tính đều có thể đang âm thầm xảy ra……”
Ông lão duỗi tay đến hình chiếu, tin tức thứ nhất xuất hiện ở trên màn hình.
“Cục giám sát quốc tế ngày hôm qua mới vừa mở cuộc họp báo, đem người này liệt vào danh sách mười đại giám sát trưởng lâu dài của Liên Hiệp Quốc,” ông lão chỉ về màn hình, “Thẩm Chước.”
Bạch Thịnh đồng tử mở lớn.
Đó là lần đầu tiên hắn từ ảnh chụp nhìn thấy Thẩm Chước, vị này sau lại lấy mỹ mạo hiếm thấy cùng thủ đoạn mạnh mẽ, tác phong cứng rắn cường ngạnh của phái giám sát trưởng mà nổi tiếng.
Luật tin tức quy định truyền thông khi đăng ảnh giám sát trưởng cần phải xử lý qua, bởi vậy màn ảnh không rõ ràng lắm, nhưng cái cằm xinh đẹp cùng cần cổ thon dài kia, vẫn có thể từ dưới dù đen nhìn ra được.
Trên bàn tròn vang lên tiếng xì xào thảo luận, ít khi có học sinh giơ tay: “Vị Thẩm Chước này cũng là Tiến Hóa giả sao, Giáo chủ?”
Ông lão lắc đầu.
“Không, cậu ta là nhân loại bình thường chắc chắn không thể tiến hóa, nhưng từ một góc độ khác mà nói, có lẽ là đại diện cho nhân loại chỉ dựa vào tự thân đã có khả năng đạt tới đỉnh gien. Chỉ từ tình huống chúng ta biết được mà xem xét, cậu ta ít nhất lấy qua hai bằng tiến sĩ, ở bên trong lĩnh vực công trình gien cực kỳ có uy quyền, từ sớm đã nhậm chức chủ nhiệm thủ tịch ở trung tâm viện nghiên cứu nước C. Tuy rằng hạng mục nghiên cứu của cậu ta là tuyệt mật, nhưng vẫn luôn có lời đồn rằng, cậu ta ở trên người Tiến Hóa giả làm rất nhiều thí nghiệm hại người phi nhân đạo.”
“Hai tháng trước, Thanh Hải nước C phát hiện một viên thiên thạch tiến hóa năng lượng giá trị cực lớn, một tiểu đội ba người bị phái đi chấp hành nhiệm vụ lấy về, trong đó bao gồm một người cấp S, một người cấp A, cùng với Thẩm Chước. Trong nhiệm vụ khối tiến hóa lại có‘ thao tác ngoài ý muốn ’ mà xảy ra một vụ nổ mạnh, dẫn tới tên Tiến Hóa giả cấp A kia bị thương nặng, Tiến Hóa giả cấp S Phó Sâm tử vong.”
Toàn cầu cũng chỉ có 20 người cấp S, mọi người bên bàn tròn đột nhiên ồn ào: “Châu Á vị Phó Sâm kia đã chết sao?”
“Ngoài ý muốn? Cái gì ngoài ý muốn?”
“Không thể nha! Kẻ hèn nổ mạnh mà thôi, cấp S sao có dễ dàng chết như vậy!”
……
“Bàn tròn đã dùng hết tất cả biện pháp, cũng không thể điều tra nguyên nhân chân chính dẫn đến nổ mạnh, cùng với hạng mục nghiên cứu tuyệt mật kia của Thẩm Chước rốt cuộc là cái gì, nhưng có thể chắc chắn rằng.”
Ông lão hít một hơi, hơi cao giọng chậm rãi nói: “Sau khi nổ mạnh, Thẩm Chước đột nhiên có được một phần sức mạnh cùng loại với tiến hóa.”
“Hoặc là nói, cậu ta có được một phần sức mạnh vốn thuộc về Phó Sâm.”
Những lời ẩn dụ này có hàm nghĩa hiểm ác lạnh lẽo cỡ nào, cứ như dòng nước lạnh thổi quét trên không, làm mọi người bên bàn tròn sởn tóc gáy.
“Sau khi Phó Sâm chết, Thẩm Chước không thoát khỏi dính dáng,bị trục xuất khỏi viện nghiên cứu. Nhưng kỳ lạ chính là, giám sát Tổng thự quốc tế lại đột nhiên tỏ thái độ khác thường, không màng tới các tổ chức bảo vệ tiến hóa giả trên toàn cầu kịch liệt phản đối, mạnh mẽ đem Thẩm Chước nhâm mệnh vào mười đại giám sát trưởng lâu dài của Liên Hiệp Quốc, rất nhanh đã phái tới khu trực thuộc tiền nhiệm Thân Hải.”
“Ta xin nhắc nhở các vị, thành phố Thân Hải có đến mười ngàn Tiến Hóa giả đang sinh hoạt ở đó —— mười ngàn này có đồng bào anh chị em của chúng ta.”
Ông lão ánh mắt ngưng trọng, nhìn quanh mỗi gương mặt trẻ tuổi bên bàn tròn.
“Những người đang ngồi ở đây đều là các Tiến Hóa giả cấp cao, rất nhiều là cấp A, thậm chí có cấp S. Mặc kệ các người có màu da gì, loại người nào, xin các người chặt chẽ nhớ kỹ một chút ——”
“Tiến Hóa giả là quần thể thiểu số, một khi xung đột bùng nổ, chúng ta tất nhiên sẽ bị một phương tiêu diệt.”
“Các người có trách nhiệm bảo vệ đồng loại nhỏ yếu hơn mình, tựa như sói đầu đàn bảo vệ đồng bào của chính mình vậy.”
……
“Thẩm, giám, sát.” Bạch Thịnh một tay chống cằm, từ trên xuống dưới mà nhìn ảnh chụp tin tức kia, khóe miệng ngậm ý cười lẩm bẩm nói.
Giọng hắn trời sinh thấp mà nhẹ, nghe rất hoa lệ, nhưng lời nói ngậm ý cười khi nói ra không khỏi có loại khiến người sinh ra ảo giác ngả ngớn thậm chí là âm dương quái khí, đặc biệt ba chữ này còn cùng một điệu, mỗi cái đều như tự mang theo đôi điều chưa đã thèm.
“Cậu rốt cuộc muốn cái gì từ trên người bọn tôi đây, người đẹp?”
Hôm sau, phòng giám sát thành phố Thân Hải.
Phòng thẩm vấn.
“Tôi cái gì cũng không biết, khối tiến hóa? Ven đường nhặt được.”
Triệu Thuân bị hai gã cảnh vệ áp ở trên bàn, cái tên ở hộp đêm tiêu tiền như nước ăn chơi trác táng cứ như chỉ trong một đêm liền thay đổi thành người khác, đáy mắt che kín tơ máu, sắc mặt tái nhợt mà trào phúng: “Giám sát Thân Hải các người không phải rất trâu bò sao? Trâu bò như vậy sao không tự mình đi tra đi, làm sao, còn tưởng hình thức bức cung không thành?!”
Sau cửa kính pha lê của phòng thẩm vấn, Thẩm Chước một tay cắm ở túi quần chế phục, hơi nhíu mày.
“Từ tối hôm qua sau khi đánh thức người này dậy liền hỏi đến bây giờ, nhưng cái gì cũng không chịu nói, tức giận liền chửi, tất cả ô ngôn uế ngữ đều nói ra.” Một thẩm vấn viên cúi đầu báo cáo tình huống, do dự một chút, vẫn là không dám nói chi tiết về “Ô ngôn uế ngữ” kia, “Nhưng ngài yên tâm, từ giữa trưa hôm nay chúng tôi đã bắt đầu tăng mạnh độ thẩm vấn, nhất định sẽ nhanh chóng móc ra lai lịch của khối nguyên thạch từ trọng miệng gã!”
“Hắn sẽ không nói.”
Thẩm vấn viên: “Vâng?”
Thẩm Chước nhàn nhạt nói: “Bởi vì bùa hộ mệnh của hắn còn chưa tới.”
“Bùa hộ mệnh?”
Thẩm vấn viên không biết vì sao, chỉ nghe thấy Triệu Thuân sau tấm kính một mặt sau lưng cười lạnh một tiếng:“…… Có bản lĩnh thì cứ trừng phạt đi, tôi muốn nhìn xem các người có dám cho tôi làm tôi bị thương hay không. Biết lão đại Nhạc Dương ở Trung tâm phòng giám sát chứ, hắn chính là anh em sinh thời của Phó Sâm đấy, hắn cùng nhà bọn tôi cũng có ít giao ước……”
Thẩm vấn viên rất kinh ngạc: “Họ Triệu còn có loại quan hệ này?”
Thẩm Chước nói: “Nhà hắn ở thành phố B kinh doanh nhiều năm, mối quan hệ thật sự rất rộng.”
“Kia, kia bùa hộ mệnh của hắn……”
“Mấy người cảm thấy Nhạc trưởng phòng sẽ ngồi xem mặc kệ tôi sao?” Triệu Thuân kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà lớn giọng, “Ba năm trước đây Phó Sâm chết thế nào người ta còn chưa có quên đâu, anh đoán Nhạc Dương là muốn hại chết tôi, hay là càng muốn mượn cơ hội này ép chết Thẩm Chước?!”
Không khí trong ngoài phòng thẩm vấn lập tức đông lại.
Ba năm trước Phó Sâm hy sinh, công khai nguyên nhân chết là vì sự cố nổ mạnh, nhưng trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, nguyên nhân cái chết của Phó Sâm khó thoát khỏi có dính líu đến Thẩm Chước, nếu không có gì xảy ra thì thậm chí có thể nói là do Thẩm Chước cố ý hại chết.
Ba năm này, Trung tâm phòng giám sát hận Thẩm Chước đến mức nghiến răng nghiến lợi, lúc Phó Sâm còn sống kia đã hay giúp đỡ anh khi đó mọi người đã ghét Thẩm Chước đến mức muốn xé sống ra mà ăn. Hiện tại lão đại Nhạc Dương ở Trung tâm phòng giám sát, là bạn học sinh thời của Phó Sâm, là chiến hữu, anh em đáng tin cậy nhất, năm đó tự mình chủ trì lễ tang của Phó Sâm.
Chẳng sợ trên đời này chỉ còn lại một người muốn báo thù cho Phó Sâm, thì người kia chắc chắn là Nhạc Dương.
Nhạc trưởng phòng sẽ làm sao mượn chuyện của Triệu Thuân tới để chỉnh lại phòng giám sát Thân Hải, thực sự cũng không cần nghĩ nữa.
“Giám sát trưởng!” Lúc này một tổ viên vội vàng đi vào hội trường, “Trần tổ trưởng kêu tôi báo với ngài, Nhạc trưởng phòng sáng nay dùng máy bay tư nhân từ thành phố B bay tới Thân Hải, đã đến phòng giám sát chỗ chúng ta rồi!”
Vậy mà lại đến một mình!
Mấy người sắc mặt căng chặt, lại thấy Thẩm Chước đáy mắt xẹt qua chút vi diệu, xoay người đẩy cửa phòng thẩm vấn ra, lập tức đi vào.
“Giám, giám sát trưởng?”
Sau một mặt pha lê, Triệu Thuân bị áp bỗng nhiên ngẩng đầu, đột nhiên lại thấy Thẩm Chước, đồng tử co chặt.
Người đẹp cao cao tại thượng lang thang ở hộp đêm cứ như chưa từng xuất hiện, đại giám sát trưởng một bộ bình tĩnh mặt mày thanh tú yên lặng, màu da như băng cứng mà trắng lạnh, từ yết hầu đến cả hai tay đều không lộ ra chút làn da nào.
Trong nháy mắt đáy lòng Triệu Thuân xuất hiện hận ý chật vật: “…… Tất cả đều là vì mày……”
“Câm mồm!” Cảnh vệ quát lớn.
Thẩm Chước dừng bước, nhìn chằm chằm hắn từ trên xuống dưới một lượt.
“……” Triệu Thuân cắn răng đến có chút mệt, đột nhiên bén nhọn mà cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói từng chữ: “Sớm biết vậy tôi đã không nên chờ đến khách sạn, phải xuống tay ở trên xe luôn rồi. Thật muốn nhìn xem gương mặt này có xuất hiện cái vẻ mặt khóc thút thít kia……”
“Nói bậy bạ gì đó!”
“Câm mồm!”
Vẻ mặt mọi người đen lại, bỗng nhiên đứng dậy, nhóm cảnh vệ nhào lên ấn ngã hắn xuống đất: “Câm miệng, muốn chết sao hả?!”
Rầm! Một tiếng đầu Triệu Thuân đập vào mặt đất, cổ bị tay cảnh vệ kìm sắt, cả cái cổ đỏ lên, liều mạng giãy giụa lại một tiếng cũng không thể phát ra.
Thẩm Chước phất tay.
Nhóm cảnh vệ vẫn còn chưa hết sợ, lúc này mới hơi tản ra, chỉ thấy Triệu Thuân chật vật bất kham mà quỳ rạp trên mặt đất, ngay sau đó lại bị Thẩm Chước dùng mũi giày nâng mặt hắn lên.
“Buôn bán khối tiến hóa tối cao có thể bị tù chung thân, mi có phải cảm thấy chỉ một mình Nhạc Dương là có thể cứu được mi?”
“……”
Triệu Thuân không trả lời, nhưng biểu tình trên mặt hắn đã nói rõ tất cả.
Thẩm Chước nhìn xuống hắn: “Vậy chúng ta cứ nhìn thử xem.”
Cốc cốc hai tiếng, Trần Miểu gõ cửa, bước nhanh đến phía sau Thẩm Chước cúi chào: “Giám sát trưởng, Nhạc trưởng phòng tới rồi.”
Cửa phòng thẩm vấn đã xuất hiện một thân ảnh cao gầy lạnh lùng.
Người tới mặc một thân chế phục màu đen, góc cạnh gương mặt rõ ràng, mũi khá cao, không nói lời nào lại mang loại giỏi giang trầm ổn, khí chất gì cũng không hiện, đúng là lão đại Nhạc Dương ở Trung tâm phòng giám sát.
Đáy mắt Triệu Thuân nhanh chóng xuất hiện hy vọng, mở mồm đang muốn kêu cứu, nhưng ngay sau đó sườn mặt lại bị Thẩm Chước một chân dẫm lên, cả cái đầu cũng bị dẫm hết lên trên mặt đất.
“Tôi muốn nói cho mi một chuyện,” Thẩm Chước từ trên cao nhìn xuống hắn.
“……” Triệu Thuân tím mặt, xương gò má cũng đều ở phía dưới giày da phát ra tiếng đè ép khϊếp người.
Mà phía sau bọn họ, Nhạc Dương xua tay ý bảo nhân viên công tác chung quanh không cần đứng dậy hành lễ, bình tĩnh theo thói quen mà nhìn một màn này.
Thẩm Chước tùy tay đem một cái túi kín vứt trên mặt đất, đồng tử Triệu Thuân bỗng nhiên trợn to, chỉ thấy trong túi kín rõ ràng là một cục đá phát ra ánh sáng xanh.
“ Ý đồ của nhà mi chính là muốn mua hàng mẫu của ‘khối tiến hóa’ này với giá 16 triệu đô la Mỹ trái phép để bán ra, sau khi được dụng cụ giám định, là đồ giả.”
Triệu Thuân sửng sốt, sau đó lòng lại mừng như điên.
Cái khối tiến hóa này là hắn tốn một số tiền lớn trong nhà để mua, nếu là đồ dỏm thì hắn chính là bị tên kia lừa, nhưng đồng thời tội danh bán khối tiến hóa trái phép cũng không thể thành lập, hắn không cần ngồi tù cả đời!
“Mà cái này,” Thẩm Chước trở tay từ trên tay Trần Miểu cầm lấy một ly cách ly, bên trong rõ ràng là một khối thiên thạch thật đang phát sáng, quơ quơ trên đỉnh đầu Triệu Thuân.
“Đây là đồ thật được phòng giám sát Thân Hải tìm được ở nhà kho.”
Triệu Thuân kinh ngạc mà mở to hai mắt, tầm mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai cục đá, nghĩ thầm Thẩm Chước có ý gì, chắc không phải muốn dạy cho hắn nên phân biệt thật giả thế nào đi?
“Tôi cho rằng kiểu người giống mi ấy, tuy đầu cơ trục lợi khối tiến hóa, cũng sẽ không tùy tiện lựa chọn phía kia mà dẫn tới việc dễ dàng bị lừa, cho nên trong tay phía kia hẳn là có đồ thật, vậy nên đối với chúng tôi mà nói mi không phải trọng điểm, mà phải là phía bên kia. Đáng tiếc từ tối qua đến bây giờ nhà mi đều không phối hợp, ngậm miệng không nói chuyện lai lịch của khối tiến hóa giả kia, cứ như cho rằng chỉ cần không mở miệng, tôi liền không có cách nào bắt mi ấy.”
“—— mà nhà mi có lẽ có hiểu lầm rất lớn đối với tôi.” Thẩm Chước dừng một chút, lại nói: “Mi hình như cảm thấy, tôi là một tên theo đuổi chứng cứ với chân tướng, sẽ không tùy tiện đổ oan cho tội phạm, càng sẽ không xuống tay với người đổi vật chứng.”
Triệu Thuân cứng đờ.
Sau đó hắn hiểu được cái gì, buột miệng thốt ra: “Chẳng lẽ mày muốn —— không, mày là giám sát trưởng, mày không thể ——”
“Tôi có thể.” Thẩm Chước mềm nhẹ mà trả lời, ngữ điệu lại có chút tàn nhẫn.
“Tôi nói mi bán khối tiến hóa trái phép cái nào, thì chính là cái đó. Tôi muốn cho mi ở trong ngục giam đến chết già, mi chắc chắn sẽ chết già ở trong ngục giam. Tôi muốn cho sương trắng của nhà mi hư thối thành bùn, mi ngay cả kiếp sau cũng đừng nghĩ tới việc gặp lại ngày mai.”
“Trong thế giới của giám sát trưởng chỉ có quyền lực mới được ủng hộ, dưới hệ thống quyền lực, không cần tuân theo pháp luật.”
“Không, không…… Không,” Triệu Thuân rốt cuộc hiểu được điều đáng sợ ở đây, không tự chủ được mà run lên, dưới giày da của Thẩm Chước liều mạng vặn mặt nhìn mọi người chung quanh phòng thẩm vấn, “Mày đây là tạo án oan, nhiều người như vậy đều đang nhìn, mày không bịt được nhiều cái mồm như vậy đâu! Mày ——”
Tiếng rít gào đột nhiên im bặt.
Mọi người đều trầm mặc, trong ngoài phòng thẩm vấn một mảnh lặng im phục tùng.
“……” Triệu Thuân khó có thể tin mà dùng sức hoạt động đầu, nhìn Nhạc Dương trang nghiêm đứng ở cửa phòng thẩm vấn.
Từ khi vào cửa đến giờ Nhạc Dương vẫn chưa nói lời nào, mãi đến lúc này mới mở miệng, trong thanh âm nghe không ra chút gợn sóng:
“Tôi tôn trọng quyết định của Thẩm giám sát, không có dị nghị gì.”
Triệu Thuân giờ như rơi vào hầm băng, môi kịch liệt run rẩy, một chữ cũng không phát ra được.
Thẩm Chước thu chân đang dẫm lên sường mặt hắn, nửa ngồi xổm xuống,thanh âm trào phúng chỉ có hai người bọn họ mới nghe thấy: “Njà mi chắc sẽ không thật sjw cho rằng người này đến đi vì mi đi?”
“……” Triệu Thuân bị thứ gọi là tuyệt vọng cắn nuốt hoàn toàn, chút máu trên mặt hắn cuối cùng đều biến mất, đồng tử kịch liệt phóng đại.
Không khí an tĩnh đến hít thở không thông, một lúc lâu sau hắn như mới như vừa bừng tỉnh khỏi ác mộng.
Mọi người lập tức vang chuông cảnh báo, bước thật xa, lại chỉ thấy Triệu Thuân nức nở ra tiếng, ngay sau đó lại phát triển thành gào khóc, giãy giụa mà duỗi tay ôm lấy ống quần Thẩm Chước.
“Tôi biết, tôi biết sai rồi…… Tôi tự nguyện phối hợp, tôi cái gì cũng phối hợp hết! Khối tiến hóa là nửa tháng trước tôi mua được từ một tên lái buôn, lái buôn kia có biệt danh là "Thập Tam Yêu"……”
Thẩm Chước lui nửa bước, tránh cái tay Triệu Thuân muốn ôm lấy ống quần anh, “"Thập Tam Yêu"tên thật gọi là gì?”
“Tôi không biết, tôi không biết, tôi chỉ biết rằng thật ra cũng không phải của Thập Tam Yêu, mà là trộm từ một chỗ khác.” Triệu Thuân khóc đến nước mũi nước mắt lẫn lộn, “Chỗ kia mới là chủ nhân thật, nhưng hình như là một tên tàn tật, nghe bọn hắn gọi y là ‘Vinh tiên sinh ’……”
Vinh tiên sinh.
Rõ ràng chưa bao giờ nghe đến tên gọi này, không biết vì sao mày Thẩm Chước lại giật một cái, trực giác cảm nhận được nguy hiểm lướt qua giây lát.
Triệu Thuân nói năng lộn xộn: “Tôi nhớ rõ Thập Tam Yêu trông như thế nào, tôi có thể giúp các người vẽ lại, cầu xin các người để tôi phối hợp, tôi tự nguyện phối hợp hết mình!……”
“Nội trong nửa giờ moi hết tất cả ra khỏi miệng hắn, bao gồm cả địa điểm giao dịch,hồ sơ thân phận, lợi nhuận chảy về phía nào.” Thẩm Chước đứng dậy phân phó, “Sau đó ném vào nhà lao, đặt trên ghế điện, trong vòng 3 ngày tiếp theo một giọt nước cũng không được cho.”
Trần Miểu hình như không dám nhìn biểu tình Nhạc Dương, nhỏ giọng nhắc nhở: “Học, học trưởng, họ Triệu dù sao cũng là người khu trung tâm, vị kia, Nhạc trưởng phòng……”
Thẩm Chước chẳng nể mặt kẻ nào, “Thông báo trung tâm phòng giám sát, tới Thân Hải quỳ xuống cũng không được, vụ án này không liên quan đến bọn họ.”
Chẳng lẽ hắn quay đầu lại tát Nhạc Dương một cái,Trần Miểu lắp bắp: “Được….được!”
Tất cả mọi người nhịn không được trộm liếc trung tâm khu lão đại biểu tình.
Trước mắt bao người, trên mặt Nhạc Dương không lộ ra chút manh mối nào, sau khi Thẩm Chước xoay người ra cửa cũng theo sau mà đi ra ngoài.