"Dù sao cũng không đạt được sự thay đổi về chất, vậy thì cứ cộng hết điểm cho một hạng mục." Lê Kiều nhìn vào gương, nói: "Hệ thống, mày không biết tao đang cầm kịch bản có độ khó như thế nào sao?"
Hệ thống giật mình rồi thì thào: "Ký chủ..."
"Lúc vừa xuyên vào tình hình đó, trừ tao ra, nếu mày đổi bất kỳ người nào khác không có bùa chú linh thuật đến thì đều không giải quyết được." Giọng Lê Kiều rất bình thản: "Còn cuốn sách mày đưa cho tao, những ký chủ khác cũng không phân biệt được tên của các nhân vật trong sách sao?"
Đây chính là "sự cố" mà Lê Kiều đã đề cập trước đó: văn bản gốc mà hệ thống cung cấp cho cậu, tình tiết bị cắt đầu cắt đuôi, đến lúc pháo hôi lĩnh hộp cơm thì đột ngột dừng lại cũng đành chịu, đến cả tên của tất cả các nhân vật xuất hiện đều loạn thành một đoàn, Lê Kiều nhìn thấy thường là "...%& đau lòng tột độ nói với *#@ rằng: "Tôi đã nhìn nhầm cậu rồi, %¥& mới là tình yêu đích thực của tôi!"" Lê Kiều muốn nhận diện người, đều phải nhờ hệ thống tra cứu tài liệu, hoặc có tên, hoặc có mặt rồi mới có thể đối chiếu.
Hơn nữa, đối chiếu như vậy cũng không có nghĩa là biết cậu ta là nhân vật gì trong sách. Có thể nhận ra Thẩm Phong, đều nhờ vào thân phận sư phụ độc nhất vô nhị + danh hiệu công chính của hắn.
Nếu không phải thần thức của Lê Kiều mạnh mẽ, người bình thường nhìn thấy loại sách đầy hình ảnh mờ như thế này đã sớm sụp đổ rồi.
Hệ thống yếu ớt nói: "Xin lỗi ký chủ, đây là lần đầu tiên tôi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, là do tôi có quá nhiều lỗi..."
"Được rồi, cũng không phải mắng mày." Lê Kiều mỉm cười: "Bây giờ tình thế mạnh hơn người, tao không có thời gian để từ từ nuôi dưỡng, mọi việc càng phải chú trọng hiệu quả. Ngày mai bị loại, chắc chắn sẽ có rất nhiều người vây xem vì tin tức hot, nếu cộng điểm vào các kỹ năng như ca hát, nhảy múa thì chưa biết có cơ hội thể hiện hay không, cho dù có thể sử dụng thì thứ đưa ra cũng không thể bằng người khác đã luyện tập mười, hai mươi năm."
"Khuôn mặt là thứ trực quan nhất và dễ thấy nhất." Lê Kiều nheo mắt, quay đầu nhìn ra bầu trời trong vắt bên ngoài: "Hy vọng sẽ có cơ hội để phát huy giá trị của nó đến mức tối đa."
*
Giặt xong quần áo, Lê Kiều vắt khô rồi treo lên, may mà nguyên chủ tuy rằng nền tảng yếu, dạ dày thủy tinh nhưng chiều cao đã phát triển đến 1m83, vừa đủ dùng để làm thần tượng ca sĩ, phơi quần áo cũng không sợ không với tới giá phơi.
Lê Kiều vừa đi ra khỏi phòng vệ sinh đã có một người quản lý tới, nói là đạo diễn tìm cậu. Hệ thống lén lút kết nối với mạng của đạo diễn, phát hiện có một vị đại sư trong giới huyền học của Hoa Quốc tìm đến vào giữa đêm, muốn giao lưu trực tiếp với Lê Kiều.
Điều này không liên quan đến nhiệm vụ chính, hơn nữa Lê Kiều hoàn toàn không cảm thấy áp lực của người đến, cái gọi là "đại sư huyền học" trong thế giới mạt pháp, e rằng trong giới tu chân ngay cả tu sĩ không vào được tông môn cũng không được tính, năm đó Lê Kiều đối với chưởng môn của các phái lớn còn lười để ý, đối với người này càng không có hứng thú, thuận miệng lấy cớ không đi.