Bữa Tiệc Sắc Dục

Chương 44: Phần 2: Tư thế 69

Anh nhìn chăm chú vào thịt non đang đóng mở kia, ánh mắt dõi theo suối nguồn tuôn chảy mật dịch, nhìn nó chảy qua cửa khẩu, trượt dọc theo những khe hẹp của thịt nghêu, rồi cuối cùng tụ lại chỗ hạt đậu đang nhô ra kia, giống như giọt nước ngưng tụ từ đỉnh thạch nhũ, lung lay sắp rơi xuống.

Lưỡi lớn của người đàn ông hứng lấy, cuốn lấy giọt suối ngọt lành vào miệng, đầu lưỡi thô ráp đảo qua âm hạch nhỏ mẫn cảm, một đường càn quét lên trên, liếʍ môi bé ướŧ áŧ mềm mại, thăm dò cơ thể Sở Điềm.

Đôi môi mỏng ngậm chặt âʍ ɦộ mềm mại, hút lấy chất dịch tích tụ trong đường hầm vào miệng, chất lỏng ấm áp trượt qua yết hầu, làm dịu du͙© vọиɠ đang khô héo, nhưng như thế này thì còn lâu mới đủ.

Anh muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa…

Mặt người đàn ông lộ vẻ điên cuồng, vuon tay chộp lấy mông cô, ngón tay bấu mông cô, như người lữ khách liều mạng hút lấy suối nguồn cứu sống ở trong sa mạc.

Bánh răng điều khiển từ xa đẩy lên mức cao nhất, dòng nước vốn đang nhỏ giọt cũng biến thành sông lớn, nhưng bị môi lưỡi của người đàn ông chặn lại, đổ thẳng từ nơi bắt nguồn đến đích đến.

Sở Điềm bị Văn Kỳ mυ'ŧ đến mức nhũn cả hai chân, người đàn ông hoàn toàn không hiểu kỹ xảo, dùng đầu lưỡi thô bạo liếʍ mở từng lớp nếp thịt bên trong, tìm kiếm mật ngọt còn sót lại, mặc kệ thứ bên trong cơ thể cô đang đấu đá lung tung, nó càng khiến cô càng thêm sảng khoái, da đầu tê dại vì sung sướиɠ.

Cô uốn cong xương sống, hai tay đặt lên cơ bụng săn chắc của người đàn ông, khó khăn liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của anh, thỉnh thoảng khoang mũi lại ngâm nga tiếng rên cực kỳ hưởng thụ, rõ ràng cô đã bị đẩy đến điểm mẫn cảm.

“Ưm a~”

Khi kɧoáı ©ảʍ dồn đến đỉnh điểm, cả người Sở Điềm run lên, bụng dưới co giật, hang động phun ra một dòng chất lỏng dính nhớp, tất cả đều bị người đàn ông nuốt xuống cổ họng.

Quả trứng rung ở sâu trong cơ thể vốn luôn miệt mài làm việc cũng bị dòng nước xiết ập đến vùng gần kề cửa huyệt, chạy ong ong tán loạn trong đường hầm, sẵn sàng bị thịt non mấp máy đẩy ra khỏi cơ thể bất cứ lúc nào.

Hai thứ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên dưới, cô dùng hết sức cơ thể mới kiềm chế lại không cắn một phát vào côn ŧᏂịŧ anh, ngược lại dùng đầu lưỡi đẩy côn ŧᏂịŧ ra, nhắm mắt cúi đầu cắn vào đùi anh một phát.

“A…”

Văn Kỳ rên lên một tiếng ngã xuống giường, vùng da gần bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vốn mẫn cảm, bị cắn đau như vậy nhưng không làm anh gục đi, ngược lại khơi dậy sự hưng phấn ẩn sâu trong anh.

Anh di chuyển hông một cách vô thức, ý đồ muốn tìm một nơi có thể chứa chấp côn ŧᏂịŧ bỗng dưng bị vắng vẻ, trơ vơ giữa không trung của anh.

Người anh nằm sấp bao vây Sở Điềm, bộ lông đen rậm lướt qua hai má của cô, cô vừa mở mắt đã nhìn thấy cặp trứng sưng tấy trước mặt mình, hormone nam tính xộc vào trong mũi.

Tiếng liếʍ nước ở chân đã ngừng lại, thay vào đó là tiếng hít thở hồng hộc của Văn Kỳ.

Sở Điềm đã hồi phục tinh thần sau cơn cực khoái, cô đã đạt được kɧoáı ©ảʍ, nhưng Văn Kỳ vẫn chưa bắn ra. Cô hạ eo xuống, cố gắng khởi động cơ thể mềm nhũn, dùng sức cả tứ chi, hai chân kẹp chặt eo anh đẩy về phía trước.

Cô dùng hai tay đỡ bộ phận giữa hai chân anh, hạ thấp mông xuống, ấn vùng tam giác riêng tư vào gốc bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© hùng vĩ của người đàn ông. Cô từ từ ấn xuống, lắc mông, môi âʍ ɦộ mềm mại bị cọ xát nên mở ra, lộ ra âm đế đỏ au, ăn được phân nửa gậy thịt, chất lỏng ấm áp tiết ra làm ướt gậy thịt.