“Đi thôi!” Đi về nhanh thôi, cô mệt rồi.
“Oa! Chị Noãn Nguyệt, xe thể thao của chị thật ngầu!” Nhìn chiếc Ferrari màu đỏ đậu bên cạnh, vẻ mặt Cố Tiểu Bạch vui mừng kinh ngạc thốt lên.
“Ha ha, đây không phải là phong cách của chị, là chị mượn anh trai chị, chị đoán bảo bối Tiểu Bạch chắc chắn sẽ thích, đúng không?”
…Con trai, tại sao con lại thích phong cách này chứ? Nội tâm Cố Vãn Vãn bất đắc dĩ thở dài.
“Vậy chị tặng nhóc một chiếc nhé?” Ở bên kia Giang Noãn Nguyệt càng nói càng hăng say, Cố Vãn Vãn vội vàng hoàn hồn: “Được rồi được rồi, cậu đừng có chiều nó quá, nó mới chỉ bao nhiêu tuổi, vậy mà đã tặng xe thể thao, cậu điên rồi à!”
“Khụ.” Giang Noãn Nguyệt ho nhẹ, nghiêm túc: “Mình nói là chờ bảo bối trưởng thành, đến lúc nó mười tám tuổi mới đưa, cậu nghĩ đi đâu vậy?”
“...” Hóa ra vẫn là cô lo lắng quá nhiều.
Khi Giang Noãn Nguyệt sắp xếp chỗ ở, đã là 5 giờ chiều.
Cố Vãn Vãn nhìn một đống căn biệt thự xa hoa trước mặt, đau đầu vạn phần, xem ra không phải là cô suy nghĩ nhiều: “Đây chính là nơi nhỏ mà cậu nói?”
Vẻ mặt Giang Noãn Nguyệt vô tội: “Đúng vậy, có chuyện gì à? Đây là căn nhà rẻ nhất trong sản nghiệp của Giang gia nhà mình, với mình mà nói đây chẳng phải là một nơi nhỏ sao?”
“...Phải không?”
“Cậu nhìn tòa nhà đối diện kia đi!” Giang Noãn Nguyệt đưa tay chỉ một cái.
Cố Vãn Vãn quay đầu nhìn, không phải là cường điệu khi mô tả đôi mắt rực rỡ! Không chỉ trang hoàng xa hoa, ở giữa còn có đài phun nước, bên cạnh là vườn hoa, thật sự là nơi mà chỉ người giàu mới có thể tận hưởng.
Không so sánh thì không cảm thấy tổn thương, coi như đây là một nơi nhỏ để ở vậy.
Chờ sau khi đi vào biệt thự, Cố Vãn Vãn ngược lại cảm thấy bình tĩnh.
Cô đã từng, cũng từng ở một nơi như vậy, có một gia đình ấm áp, nhưng sau này, mẹ qua đời, bị chia cắt bởi người ngoài không biết từ đâu đến.
Nhớ đến những chuyện xảy ra trong quá khứ, Cố Vãn Vãn càng đau đầu thêm, lập tức thu hồi suy nghĩ, thấy con trai cô đang đi tham quan nơi ở mới, liền trò chuyện với Giang Noãn Nguyệt.
“Noãn Nguyệt, mình biết nơi này không hề rẻ, cậu cho mình biết, tiền thuê nhà là bao nhiêu!”
“Ai nha! Giang Noãn Nguyệt nhướng mày: “Cố Vãn Vãn, cậu có coi mình là bạn không? Vậy mà cậu lại không biết nhà của mình không thiếu tiền!”
“Mình biết nhà cậu không thiếu tiền, nhưng cậu…”
“Mình cũng không thiếu!” Giang Noãn Nguyệt cắt lời, vỗ vai cô: “Được rồi Vãn Vãn, nói về tiền bạc làm tổn thương tình cảm, sau này để cho con trai bảo bối của cậu báo đáp chăm sóc cho mình, vậy là được rồi!”
“...Được, cảm ơn cậu.” Hiểu trái tim của một người bạn tốt, trong lòng Cố Vãn Vãn xẹt qua một trận ấm áp, ngàn lời vạn chữ cũng chỉ có thể nói một tiếng cảm ơn.
Hai người lại nói chút chuyện riêng tư, bây giờ Cố Vãn Vãn hơi do dự, dường như có hơi khó nói: “Noãn Nguyệt, cậu có biết cha mình…bọn họ, bây giờ như thế nào không?”
“Cậu!” Giang Noãn Nguyệt hận sắt không thể thành thép nói: “Câu còn để ý tới ông ta làm gì…Bọn họ đều không cần cậu, lúc cậu khó khăn nhất thì đuổi cậu ra khỏi nhà, cậu quan tâm ông ta sống chết làm gì?!”
Chợt nghe bạn tốt nhắc tới chuyện cũ, trong lòng Cố Vãn Vãn nổi lên chua xót nhàn nhạt, biết Giang Noãn Nguyệt đang bất bình thay mình, khóe miệng nhếch lên cười nhạt nói: “Bước vào thành phố một lần nữa, luôn luôn không thể không suy nghĩ…Không có mình ở đây, bọn họ, hoặc là ông ta, chắc hẳn đều rất thoải mái đúng không?”
“Hừ, mình thấy ông ta đã bị mẹ con nhà kia chơi đùa đến choáng váng từ lâu rồi, làm sao còn nhớ tới một đứa con gái như cậu chứ! Mình không biết, không hỏi thăm qua!” Dường như Giang Noãn Nguyệt có hơi giận dỗi.
Cố Vãn Vãn trầm mặc không nói, Giang Noãn Nguyệt thấy không liên quan gì đến cô ấy, đành phải nhăn nhó giải thích: “Gia đình họ, bây giờ khá tốt, trong mắt người ngoài, chính là kiểu ‘một nhà ba người’ hạnh phúc mỹ mãn, cô con gái riêng của cha cậu lại càng vô dụng, âm mưu thông đồng với Lê Tư Dạ…Cậu xem cô ta có đáng xấu hổ không?” Giang Noãn Nguyệt nhấn mạnh đến ‘gia đình ba người’, giống như nhấn mạnh một cái gì đó.
Dường như Cố Vãn Vãn nghe được cái tên nào đó có chút kinh ngạc: “Anh Tư Dạ?”