Bao trong miệng Quân Cửu, cũng không phải là bao toàn trường. Làm thạch phường, lại đang ở vùng ngoại thành Hoàng thành. Ngày ngày đều có không ít người tạtới đây bồi hồi mua sắm nguyên thạch, lấy này tới đánh cuộc một keo vận khí của mình. Có thể ra linh thạch al2 tốt nhất, không thể ra cũng chỉ có thể than một tiếng thời vận không tốt.
Hôm nay, tất cả mọi người đang ở thạch phường đều bị đổi mới tam quan, khϊếp sợ không muốn không muốn. Một đám mộng bức trừng lớn mắt, không thể tin tưởng nhìn to thạch phường như vậy, chỉ chốc lát sau bị người ta dọn đến một đống nơi này trống không, nơi đó một vòng trống rỗng, bên này không còn một khối!
Có thể tới đổ thạch phường thì không phải không phú thì cũng quý, quý nhân tay cầm quyền thế. Nhưng bọn họ thấy tình huống hôm nay, cũng không cách nào bình tĩnh nổi!
Chỉ nghe một người trong đó gọi lại gã sai vặt: "Thạch phường các ngươi làm gì vậy? Đám nguyên thạch đó đều không được? Phải đổi một đám một lần nữa?"
"Đúng vậy! Nhiều nguyên thạch như vậy đều dọn đi rồi, chúng ta còn mua nguyên thạch như thế nào! Cho dù là muốn đổi, cũng không nên chọn ở thời điểm mở cửa làm buôn bán, thạch phường các ngươi đây là coi chúng ta như con khỉ chơi sao?"
Người thì tới, kết quả rất nhiều rất nhiều nguyên thạch đều dọn đi rồi. Có ý tứ gì?
Gã sai vặt cũng không dám đắc tội đám khách quý này, hắn xin lỗi nhận lỗi, cười nói: "Chư vị hiểu lầm rồi, đây không phải là đổi nguyên thạch, mà là có khách quý mua hết đám nguyên thạch này."
"Cái gì?"
"Có người mua đám nguyên thạch này? Toàn bộ!" Nghe được gã sai vặt nói, mọi người càng thêm mộng bức, càng thêm khϊếp sợ miệng cũng không khép được.
Không phải đổi nguyên thạch, mà là có người mua nguyên thạch!
Có người chậc lưỡi: "Ôi mẹ ơi, đến cùng là có bao nhiêu tiền, mới có thể mua nhiều nguyên thạch như vậy?"
"Đây, đây hẳn không phải là một người mua đi! Cho dù là thiếu chủ Vân gia tự mình mua, cũng không thể trong một lần mua nhiều như vậy! Đến cùng là giá trên trời nào?" Có người nghi ngờ không tin. Nguyên thạch đáng quý, cho dù là từng là hai đại thế gia, hiện tại Vân gia độc đại. Cũng không ai có thể một hơi ăn hết nhiều nguyên thạch như vậy.
Gã sai vặt cười cười, khiêm tốn nịnh nọt hư hư chỉ một phương hướng: "Các ngài nhìn, chính là vị tiểu thư khách quý kia chọn. Vân thiếu chủ chúng ta cùng Vân nhị công tử tự mình tiếp khách kìa!"
Ý ở ngoài lời, Vân Trọng Cẩm cùng Vân Kiều tự mình làm bạn, còn có thể lừa các ngươi sao hả?
Một đám người nhìn qua phương hướng theo ngón tay gã sai vặt chỉ, đôi mắt đều sắp trừng ra tới. Ôi mẹ! Thật sự à! Còn khoa trương hơn lời gã sai vặt nói chính là, Vân Trọng Cẩm cùng Vân Kiều hai công tử thế gia thân phận tôn quý, giờ phút này trở thành tiếp khách không nói, ngay cả lời gì cũng không thể nói.
Bởi vì ở bên người vị thiếu nữ váy tím kia, còn có một người nam nhân cao quý bá đạo đi cùng. Liếc mắt nhìn qua một cái, chỉ cảm thấy hắn rất lợi hại cường đại, uy áp bức người, nhiều thêm lần nữa thì nhịn không được hai chân phát run, hô hấp đều trở nên khó khăn lên. Dưới tình huống như vậy, bọn họ càng không dám đi đánh giá bộ dáng thiếu nữ váy tím.
Chỉ là mơ hồ nhìn đến, thiếu nữ váy tím kia giống như ôm một con mèo trắng nhỏ. Ủa, ôm mèo thì là ai đây?
Quân Cửu đã nhận ra tầm mắt của mọi người. Nhưng lúc này không chút nào ảnh hưởng hành vi điên cuồng mua mua mua của nàng. Ánh mắt đảo qua ở trong khu nguyên thạch, Quân Cửu lạnh lùng nói: "Khối này, khối này, khối kia, còn có khối bên cạnh kia dọn đi."
"Dạ." Ở phía sau Vân Trọng Cẩm cùng Vân Kiều còn có một chuỗi gã sai vặt đi theo. Nghe vậy lập tức tất cung tất kính tiến lên đánh dấu nguyên thạch, sau đó nâng đi.
Vân Trọng Cẩm và Vân Kiều muốn nói cái gì, nhưng nhìn yêu nghiệt nào đó bên cạnh Quân Cửu. Cuối cùng hai huynh đệ liếc nhau, trầm mặc câm miệng, không chen vào được, tức giận! Nhưng mà không có cách nào, không thể trêu vào.
Quân Cửu chọn xong nguyên thạch bên này, trong thạch phường phân thành hai mươi khu, nàng đã chọn mười tám khu. Còn có hai khu dạo xong thì có thể đi giải thạch.
Nghĩ vậy, Quân Cửu không khỏi liếc xéo Mặc Vô Việt một cái, nàng nhướng mày nói: "Huynh không đổ thạch chơi một chút sao?"
Mặc Vô Việt: "Tiểu Cửu Nhi đều chọn hết nguyên thạch tốt, ta cũng không thèm phế thạch."
"Ừm, vậy dư lại hai khu cho huynh chọn?"
Nghe vậy, ánh mắt Mặc Vô Việt lóe lóe. Hắn rũ mắt nhìn Quân Cửu, môi mỏng ngậm tươi cười tà nịnh câu người. Mặc Vô Việt nói: "Ta không có hứng thú với nguyên thạch, nhưng mà ta kêu Lãnh Uyên đều bao hết nguyên thạch nơi này, Tiểu Cửu Nhi chậm rãi chọn là được."
Quân Cửu: "..."
Tiểu Ngũ: "Thực sự có tiền! Meo meo, chủ nhân chúng ta đánh cướp hắn đi!"
Không sai, bao toàn trường không phải Quân Cửu, mà là Mặc Vô Việt, Quân Cửu có tiền, nhưng nàng cũng không ngốc nghếch lắm tiền bao toàn bộ như vậy. Nàng chỉ cần nguyên thạch có thể giải ra linh thạch tốt. Nhưng ở sau khi Mặc Vô Việt biết mục đích của Quân Cửu, trực tiếp kêu Lãnh Uyên đi trả tiền. Cuối cùng không cần, bỏ tiền thì bỏ tiền đều không sao cả.
Đây đúng là có tiền đυ.ng phải càng có tiền?
Tiểu Ngũ chụp trảo, meo meo lắc đầu. "Meo! Đây rõ ràng là chủ nhân có tiền, đυ.ng phải biếи ŧɦái tiêu tiền trêu chọc nàng!"
Thực mau hai khu nguyên thạch cuối cùng cũng lấy ra tới. Tổng cộng chọn lựa hai trăm hai mươi sáu khối nguyên thạch, lớn nhỏ không đồng nhất. Đều bao tất cả giải thạch sư, hôm nay chỉ phục vụ cho một mình Quân Cửu.
Vân Trọng Cẩm dẫn đường ở phía trước, chẳng mấy chốc đã tới địa phương giải thạch, mọi người trong thạch phường giờ phút này đều hội tụ vây quanh ở đây.
Nhìn đến Quân Cửu đi tới, đôi mắt mọi người đều đang tỏa sáng, nhưng còn chưa tới kịp nhìn thêm một cái, ánh mắt bá đạo lãnh lệ của Mặc Vô Việt xẹt qua, mọi người đồng thời run run cúi đầu. Đáng sợ! Còn nhìn nữa thì có loại cảm giác tròng mắt đều phải bị móc ra.
Thạch phường có tổng cộng mười tám vị giải thạch sư, toàn bộ động thủ giải thạch. Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm, tò mò nhiều nguyên thạch như vậy, có thể giải ra bao nhiêu khối linh thạch? Rất nhiều người nhịn không được vừa đố kỵ lại hâm mộ ở trong lòng, cuối cùng sinh ra ác ý trào phúng nói: Nếu như cuối cùng chỉ giải ra mấy khối linh thạch, đó mới là táng gia bại sản, lỗ thảm! Ha ha ha ha.
Nhưng mà bọn họ bị vả mặt thực mau! Còn là cái loại mặt đều bị đánh sưng lên, cha mẹ đều không nhận ra ấy.
"Khối nguyên thạch đầu tiên giải ra! Oa! Là linh thạch cấp hai, một khối thật lớn."
"Khối nguyên thạch thứ hai giải xong! Cũng là cấp hai, lớn hơn nữa! Nguyên thạch chỉ có một tầng hơi mỏng, phía dưới tất cả đều là linh thạch. Trời ơi, vận khí này cũng thật tốt quá đi!"
Khối thứ ba, khối thứ tư, khối thứ năm, khối thứ N..
Không còn ai nói gì nữa.
Bọn họ trợn tròn mắt, tròng mắt đều sắp trừng ra ngoài, cởi bỏ từng khối nguyên thạch hình thù kỳ quái, bên trong đều có linh thạch không hề ngoại lệ. Lại còn không có một khối nào là linh thạch bậc một, phổ biến đều là linh thạch cấp hai rất lớn rất sáng thực trong sáng.
Thậm chí còn giải ra ba khối linh thạch cấp ba mà bọn họ chưa bao giờ gặp qua!
"Rõ ràng thạch phường tổ chức mấy trăm năm, trong lịch sử có ghi chép, cộng lại mới giải ra hai khối linh thạch cấp ba, chỉ nơi này thì lại có ba khối. Hít! Trời xanh ơi!"
Nghe được có người tiếng nói run run kinh ngạc cảm thán, Vân Kiều kéo Vân Trọng Cẩm một phen: "Ca huynh xem, ta nói cho huynh Quân cô nương siêu cấp nghịch thiên đi! Ca sao huynh không nói lời nào?"
"Kiều Kiều đừng quấy rầy huynh, huynh đang tính trong lòng, phải bán đi bao nhiêu đan dược của Quân Cửu cô nương, mới có thể kiếm đám này trở về." Vân Trọng Cẩm ôm ngực, cảm thấy mình đau lòng sắp không thể nào hô hấp. Thì ra Quân Cửu nói táng gia bại sản không phải là nói giỡn hả!
May mắn là Quân Cửu, bằng không hắn càng đau lòng khẳng định muốn đưa đi cứu chữa rồi!
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://s1apihd.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------