Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 168: Tuyển chọn danh ngạch hạt giống bắt đầu.

"Tới rồi!" Trong đám người cũng đang hoan hô hô to.

Mỗi người quay đầu nhìn về phía lối vào luyện võ trường. Lấy Quân Cửu cầm đầu, Cốc Tùng, Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi một trái một phài, dư lại bảy tên đệ tử cũng vây quanh Quân Cửu, như chúng tinh củng nguyệt đi tới. Liếc mắt nhìn lại một cái, ánh mắt dừng ở trên người Quân Cửu liền khó có thể dời đi.

Rõ ràng đều ăn mặc trang phục đệ tử Thiên Túng Viện màu sắc nhạt nhẽo, tới trên người Quân Cửu, cố tình mặc ra một vẻ xinh đẹp, rực rỡ lóa mắt, sáng quắc sinh động. Mặt mày của nàng, mũi quỳnh môi đỏ, không có một chỗ nào là phạm lỗi, đẹp không tì vết, đẹp tuyệt sắc!

"Nàng chính là Quân Cửu?" Vô Thương cảm thấy hứng thú lẩm bẩm, bừng tỉnh Quân Vân Tuyết.

Nàng ta cũng nhìn Quân Cửu đến ngây người, khi lấy lại tinh thần, thì tức khắc cả khuôn mặt đều vặn vẹo lên. May mắn nàng ta vì che lấp thân phận mà đeo khăn che mặt, không bị bại lộ. Quân Vân Tuyết có tự mình hiểu lấy, nàng ta sợ đệ tử Thiên Túng Viện thấy nàng ta thì dẫn tới phẫn hận cả đám, đến lúc đó bại lộ không chịu nổi của nàng ta. Đệ tử năm tông thấy, sẽ ảnh hưởng tiền đồ của nàng ta.

Hiện tại Quân Cửu quay đầu lại nhìn về phía Hà Thượng, Hà Thượng cũng đang ngồi ở ghế khách quý. Quân Vân Tuyết hạ giọng mở miệng: "Hà lão, đây là độc phụ Quân Cửu kia!"

"Quân Cửu." Hà Thượng lẩm bẩm một câu, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Quân Cửu không rời. Nhìn ở đáy mắt của Quân Vân Tuyết, tức khắc lòng tràn đầy đắc ý. Hà lão này nhất định là nhớ kỹ Quân Cửu, sau này sẽ xuống tay gϊếŧ nó!

Nhưng mà Quân Vân Tuyết không biết, Hà Thượng đây là sợ ngây người.

Quá giống!

Ánh mắt đầu tiên nhìn đến Quân Vân Tuyết, hắn còn có hồ nghi không tin. Chỉ là vừa nhìn đến Quân Cửu, Hà Thượng nghĩ cũng không cần nghĩ, ý niệm đầu tiên trong đầu chính là, nàng cũng thật giống phu nhân! Nhìn kỹ thì, lông mày cùng đôi mắt giống tướng quân, mặt khác đều cực kỳ giống phu nhân! Hà Thượng thiếu chút nữa không khống chế được chính mình mà lao xuống.

Hắn vừa nhấc đầu nhìn đến Quân Vân Tuyết, nhiệt tình trong mắt lập tức nguội lạnh. Hà Thượng sờ sờ cằm, suy tư lên, không thích hợp!

Bên tai nghe được tiếng kinh hô của Thư Hằng cùng Khâu Vân Vân: "Là nàng!"

"Hai người nhận thức?" Vô Thương nghiêng đầu nhìn về phía hai người họ.

Thư Hằng cùng Khâu Vân Vân đồng thời gật đầu, Khâu Vân Vân nói: "Vô Thương sư huynh, ta không phải nói qua cho huynh sao? Chúng ta là tới báo thù cho La Dương bọn họ. Trên đường liền đυ.ng phải chủ mẫu Quân gia, còn có nàng ta. Không nghĩ tới nàng ta sẽ xuất hiện ở chỗ này."

"Các ngươi gặp được chủ mẫu Quân gia!" Quân Vân Tuyết khống chế không được cảm xúc, quay đầu trừng lớn mắt nhìn chằm chằm Khâu Vân Vân cùng Thư Hằng.

Thấy nàng ta đi cùng Hà Thượng, Khâu Vân Vân mắt trợn trắng, nhịn xuống khinh thường cùng cao ngạo. Tùy ý vẫy vẫy tay, nói có lệ: "Đúng vậy. Sư huynh một kiếm liền gϊếŧ bà ta. Thật đáng tiếc gϊếŧ không phải Quân Vân Tuyết. À, không phải nói ngươi."

"Người chúng ta muốn gϊếŧ cũng kêu là Quân Vân Tuyết, là người Quân gia Thiên Túng Quốc." Thư Hằng giải thích thêm một câu.

Quân Vân Tuyết phát lạnh khắp cả người, nàng ta run rẩy nắm chặt nắm tay, gần như muốn khống chế không được mà kêu Hà Thượng gϊếŧ hai người kia! Là bọn họ gϊếŧ chết nương. Là bọn họ! Bọn họ và Quân Cửu đáng chết giống nhau!

"Quân Vân Tuyết ngươi nên đi xuống." Trước mặt người khác, Hà Thượng sẽ không kêu Quân Vân Tuyết là thiếu chủ.

Nghe được Hà Thượng nói, Quân Vân Tuyết mới tìm về một chút độ ấm. Nàng ta thu hồi ánh mắt, thở sâu. Ưỡn ngực hóp bụng đi xuống ghế khách quý. Quân Vân Tuyết bảo trì tư thái thanh cao cao ngạo của mình, váy trắng tản ra như một đóa bạch liên cao lãnh.

Thiên Túng Viện đuổi nàng ta đi thì thế nào? Hiện tại nàng ta đã trở lại!

Quân Vân Tuyết không nghĩ tới, chung quanh chúng đệ tử mắt sắc nhìn đến nàng ta. Tức khắc nghị luận lên: "Người này sao lại giống như là phản đồ Quân Vân Tuyết kia vậy?"

"Đúng vậy! Càng nhìn càng giống, Quân Vân Tuyết cũng thích giả bộ! Giả dạng làm bộ dáng bạch liên. Hiện tại nhớ tới, nàng ta thật là vũ nhục loài hoa bạch liên này!"

"Không biết nàng này là ai? Ủa, sao nàng ta lại đi lên lôi đài!"

"Yên lặng!"

Lạc Khâu Hạc đứng ở trên lôi đài, mở miệng linh lực truyền vào trong thanh âm: "Hạt giống tuyển chọn danh ngạch sắp bắt đầu. Hiện tại cho mời mười hai vị đệ tử thăng cấp lên đài."

"Không phải mười một cá nhân sao? Như thế nào biến thành mười hai vị?" Chúng đệ tử sôi nổi kinh nghi bất định, toàn bộ ánh mắt dừng ở trên người Quân Vân Tuyết tự dung lòi ra. Quân Vân Tuyết ỷ vào mình đeo khăn che mặt sẽ không bị phát hiện, mặt không đổi sắc.

Trên lôi đài.

Quân Tiểu Lôi nhẹ nhàng kéo kéo Quân tay áo Cửu. Nàng nhỏ giọng nói: "Cửu tỷ tỷ, người này giống như Quân Vân Tuyết khiến người ghét vậy."

"Nàng ta chính là Quân Vân Tuyết."

Quân Tiểu Lôi: "Hả?"

Vân Kiều: "Cái gì?"

"Chờ đã!" Cốc Tùng trừng lớn mắt, hắn quay đầu nhìn chằm chằm Quân Vân Tuyết rất giống là muốn nhìn thấu nàng ta. Quả nhiên là càng nhìn càng giống, lại có Quân Cửu khẳng định. Chính là Quân Vân Tuyết!

Cốc Tùng mặt lạnh nhạt, nhéo nhéo nắm tay vang kẽo kẹt: "Tiện nhân này, không biết xấu hổ sao lại trở về?"

Dưới lôi đài mọi người không nghe được bọn họ nói, người trên lôi đài thì lại nghe được rành mạch. Không người nào phản bác Cốc Tùng, không tiếng động tán đồng hắn nói. Quân Vân Tuyết cũng nghe thấy, xuyên thấu qua khe hở khăn che mặt đều có thể nhìn thấy mặt nàng ta vặn vẹo dọa người.

"Mặc kệ nàng ta, dám đi lên, vậy đánh tiếp thì tốt rồi." Quân Cửu câu môi, thanh âm lành lạnh làm cho Quân Vân Tuyết đánh rùng mình.

Lúc này Lạc Khâu Hạc ho khan một tiếng, đánh gãy Cốc Tùng bọn họ còn muốn nói châm chọc Quân Vân Tuyết. Lạc Khâu Hạc cất cao giọng nói: "Lần này tuyển chọn danh ngạch hạt giống, từ đại sứ năm tông tự mình làm trọng tài. Người thăng cấp ba hạng đầu tiên, thì có thể có được danh ngạch hạt giống, tiến vào năm tông."

Phía dưới trong đám người truyền đến tiếng hoan hô, cho dù tiến vào năm tông không phải bọn họ, nhưng đây cũng là kiêu ngạo cùng quang vinh của Thiên Túng Viện!

"Thi đấu lựa chọn sử dụng quy định một chọi một. Mười hai người đi lên rút thăm! Đối thủ của các con, từ con số rút thăm quyết định. Tổng cộng có hai đợt, vòng thứ nhất thăng cấp sáu người. Đợt thứ hai thăng cấp ba người lấy được danh ngạch hạt giống. Lão phu tại đây hy vọng các con toàn lực ứng phó, lấy được một thành tích khiến chính mình vừa lòng."

"Dạ!" Mọi người đồng thời mở miệng.

Từ Quân Cửu tiến lên, người đầu tiên rút thăm. Nàng lấy ra que tre của mình nhìn nhìn, con số chín. Nàng thích con số này, là tên nàng, cũng là con số may mắn của nàng. Sau đó là Cốc Tùng bọn họ đi lên rút thăm, hình như là cố ý, ai cũng chen thành một đoàn, cố ý bài trừ Quân Vân Tuyết ra, để nàng ta rút một cái thăm cuối cùng.

Quân Vân Tuyết thối mặt không thôi, nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng. Nàng ta nghiến răng nghiến lợi, oán độc trừng mắt mọi người. Quân Vân Tuyết thề dưới đáy lòng, đợi lát nữa cho các ngươi đẹp! Nàng ta mới sẽ không quản cái gì viện quy Thiên Túng Viện, không thể gϊếŧ đồng môn. Nàng ta hiện tại lại không phải đệ tử Thiên Túng Viện, chỉ cần nàng ta tóm được cơ hội. Bọn họ chết chắc rồi!

Đều rút thăm xong, Lạc Khâu Hạc để Mạn Như đi lên rút thăm thi đấu.

Cái thẻ tre đầu tiên được rút ra. Tiếng nói thanh thúy của Mạn Như truyền khắp luyện võ trường: "Mười một."

"Là ta!" Một đệ tử Thiên Túng Viện đứng ra, hắn hưng phấn có khẩn trương, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm thẻ tre thứ hai Mạn Như rút ra.

"Số ba."

"Là ta." Vân Kiều đứng ra. Trong tay hắn cầm thẻ tre giao cho Mạn Như thẩm tra đối chiếu, đối thủ trận đầu đã ra. Lưu lại Vân Kiều cùng tên đệ tử kia ở trên đài, Quân Cửu bọn họ đều đi xuống dưới đài quan chiến.

Khi đi qua bên người Quân Vân Tuyết, trong mắt Quân Vân Tuyết chợt lóe hàn quang, nàng ta nhanh chóng vươn chân..

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://s1apihd.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------