Hàn Mục Vi nhìn kiếm trong tay Hàn Mục Kỳ, trong lòng có thể lý giải. Lục tỷ là Thủy Mộc song linh căn, tư chất tuy hảo nhưng Thủy Mộc linh căn có thuộc tính công kích tính không cường, lựa chọn luyện kiếm là vì bổ khuyết, liền không biết thiên phú của Lục tỷ ở trên thân kiếm như thế nào?
Tu vi của nữ tử áo đỏ là Luyện Khí mười tầng, bất quá chơi roi cũng không tồi, nếu là gặp được đối thủ cùng giai thì phần thắng vẫn là rất cao, chỉ tiếc gặp gỡ chính là Hàn Mục Kỳ. Không đến một nén nhang, roi trong tay nàng liền bị Hàn Mục Kỳ bắt lấy.
Đến đây, Hàn Mục Vi liền nhấc chân chuẩn bị rời đi, phía dưới chắc sắp đến phiên nàng, nói đến đối thủ của nàng dường như không bình thường đâu, Trì Khiếu của Bách Bảo Phong, thể tu, Luyện Khí mười một tầng. Hàn Mục Đồng thấy thế, cánh tay phải quải qua cây gậy trúc bên cạnh: "Đi rồi" - Nàng muốn đi xem Béo Béo thi đấu, Lục tỷ đã xem như kết thúc.
Hàn Mục Vi vừa đến lôi đài đầu tiên thì trận thứ tư liền kết thúc. Nàng nhìn xuống biểu hiện của ánh huỳnh quang thạch mà không có do dự trực tiếp liền nhảy đi lên. Mới vừa vừa đứng vững thì một tiểu nam tử cơ bắp bành trướng tay phải khiêng một phen thiết chùy dùng sức đánh lôi đài một cái, một tiếng "phanh" cách nàng không đến một bước.
Hàn Mục Vi cười nhẹ, không tồi, người tới khí thế đầy đủ, bất quá mỗi ngày nàng đều bị dọa, đã sớm đã quen, chắp tay tự báo gia môn: "Hàn Mục Vi, Tiêu Dao Phong".
"Trì Khiếu, Bách Bảo Phong" - Một đôi mắt hổ ngầm có ý lãnh phong nhìn chằm chằm Hàn Mục Vi, thấy nàng như cũ bình thản ung dung, trong lòng không cấm đề cao cảnh giác. Tiêu Dao Phong, họ Hàn? Vị này hẳn là chính là đệ tử duy nhất của Tiêu Dao Phong phong chủ, Thiện Đức chân quân: "Thỉnh chỉ giáo".
"Hảo thuyết hảo thuyết" - Nếu đối phương là thể tu, Hàn Mục Vi cũng liền tạm thời không tính toán lấy ra côn sắt, hiện tại côn sắt có thể nổi danh hơn nàng: "Bắt đầu đi" - Nàng đang muốn biết công sức luyện thể hơn một năm của nàng có hiệu quả như thế nào.
Dưới đài Hàn Mục Tiêu sau khi nhìn thấy đối thủ của Hàn Mục Vi là Trì Khiếu, đôi tay rũ tại bên người không khỏi nắm chặt, sư phụ hắn nói Béo Béo có chi phong của Hàn gia tổ tiên là Hàn Tiêu lang quân, hắn vẫn luôn muốn trông thấy, chỉ là không nghĩ tới sẽ đến nhanh như vậy.
Trì Khiếu còn phải gọi Hàn Mục Tiêu một tiếng tiểu sư thúc, hắn là nhi tử của Trì Ưng – đại đệ tử của Bảo Ninh chân quân, Kim Thủy Song linh căn, từ nhỏ liền bắt đầu luyện thể, căn cơ thập phần bền chắc, làm đối thủ của Hàn Mục Vi là đủ rồi.
Trên lôi đài hai người đều lui về phía sau hai bước, cho nhau chắp tay lễ, nói một tiếng thỉnh. Trì Khiếu thấy Hàn Mục Vi không có lấy ra vũ khí, liền cũng đem thiết chùy thu lên: "Hàn sư thúc, đắc tội" - Nói xong liền động thủ.
"Đến đây đi" - Hàn Mục Vi cười cười, Tiêu Dao Phong trừ bỏ sư phụ thì cũng chỉ có một mình nàng, thân phận bại lộ rất nhanh, thấy nắm tay to bằng miệng chén bay lại đây, Hàn Mục Vi không chút hoang mang. Thẳng đến nó sắp chạm được mũi mình thì nàng mới hai mắt co rụt lại, giơ tay đem nắm tay này nắm lấy, chân trái dịch nửa bước, chiêu này là học được của Mộc Nghiêu.
Hắc bạch phân minh hai tay giằng co một hồi lâu, chân trái của Hàn Mục Vi đột nhiên dùng sức vừa giẫm, liền đem Trì Khiếu đẩy ra tại chỗ, nhưng tay phải nàng như cũ bắt lấy nắm tay đen nhánh kia.
Trì Khiếu tự sẽ không ngồi chờ chết, quyền trái nháy mắt xuất động, mau như tia chớp, thấy Hàn Mục Vi tránh né, dưới chân lập tức chuyển, biến quyền vì trảo, moi trụ vai nữ tử, đó là một cái quăng ngã qua vài liền đem Hàn Mục Vi quăng đi ra ngoài. Hàn Mục Vi bị ném trong nháy mắt bắt quần áo của Trì Khiếu, mượn lực quay người, mũi chân chỉa xuống đất, nhấc chân thẳng đá vào đối thủ.
Đệ tử thân truyền của Thiện Đức chân quân quả nhiên không phải hư danh, Trì Khiếu không nghĩ tới vị Hàn tiểu sư thúc này nhìn mềm mại lặng lẽ, thế nhưng sẽ luyện thể.
Người xem ở dưới lôi đài phần đông đều là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Mục Vi, đều có chút trợn mắt há hốc mồm, đây là đệ tử không nên thân của Thiện Đức chân quân ư? Con mẹ nó, ai truyền lời đồn vậy, bọn họ có phải hay không đối với mấy chữ "không nên thân" có hiểu lầm ư?
Hàn Mục Kỳ kết thúc thi đấu liền lập tức lại đây, nàng vẫn luôn muốn nhìn xem Tiểu Thập Tam rốt cuộc trưởng thành đến bước nào? Hiện tại gặp được, trong lòng tràn ngập kinh hỉ cùng kiêu ngạo.
Trên lôi đài hai người không đua cái khác, chỉ bằng tay trần đánh nhau chừng một canh giờ. Trì Khiếu đã có chút rơi xuống hạ phong, mồ hôi trên trán không ngừng lăn xuống, cầm quyền, có chút phát trướng, linh lực trong cơ thể sắp hết nhưng vị Hàn tiểu sư thúc này dường như còn có chút chưa đã thèm, cắn răng dựng mi: "A..".