Chương 345: Đại ma vương nướng cá 1
Số nàng thật xấu, từ khi xuyên qua đã chẳng có chuyện gì tốt, mấy lần suýt mất mạng thì thôi, lại còn luôn bị giam lỏng.
Bị cho ăn như tinh tinh... Mấy ngày liền, vất vả mãi mới bắt được con cá, còn chưa vào miệng đã bị tên vô lương này cướp!
Tề Lạc Nhi càng nghĩ càng thấy oan ức, nhớ lại chuyện cũ, khóc đến càng đau lòng.
""Được rồi, được rồi, cùng lắm thì ta bồi thường lại cho nàng mấy con"". Nguyệt Vô Thương có chút đau đầu.
Nàng không thèm để ý tới hắn, ngồi một chỗ rơi lệ.
Qua một lúc lâu, vẫn không nghe thấy Nguyệt Vô Thương có động tĩnh.
Không phải hắn vừa thấy tình hình không tốt đã bỏ trốn chứ?
Tề Lạc Nhi đang hồ nghi, bỗng ngửi thấy mùi khét.
Không khỏi sững sờ, thoáng nhìn qua.
Đã thấy Nguyệt Vô Thương cầm trong tay một con cá, đang đặt trên lửa nướng.
Tề Lạc Nhi trước giờ chưa từng thấy Nguyệt Vô Thương nấu nướng, không ngờ hắn động thủ tới là hung hãn như vậy!
Con cá kia chưa được đánh vẩy, nội tạng cũng chưa làm, cứ thế xiên cá vô cành cây đặt trên lửa nướng.
Hắn vừa nướng vừa nhìn sắc mặt Tề Lạc Nhi, không biết là phải lật cá...
Nguyệt Vô Thương ra bộ vô tội: ""Nàng xem, ta nướng không giống được nàng.""
Thấy được Nguyệt Vô Thương ra tay đúng là chuyện khó có, không ngờ được Ma quân đại nhân cũng có lúc ngu ngốc.
Nàng nhất thời không biết nên khóc hay nên cười: ""Đương nhiên không giống, bởi vì ngươi ngu ngốc, chưa thấy ai lại nướng cá như vậy đấy!""
Giơ tay cầm lấy một con cá, đánh vảy, mổ bụng, bỏ nội tạng, xiên nhánh cây lưu loát.
Lúc này Nguyệt Vô Thương lại thật nghe lời, học theo, cũng lấy một con cá tới xử lí.
Mặc dù võ công hắn đứng đầu, nhưng đến lúc làm thịt cá tay chân lại vụng về.
Đáng thương Mặc ngọc kiếm đánh đâu thắng đó, uống máu tươi vô số, giờ phút này lại vô cùng ủy khuất mà làm nhân vật đao thịt cá.
Chương 346: Đại ma vương nướng cá 2
Bỏ nội tạng vụng về, ngược lại vẩy cá lại làm được sạch sẽ, thịt cá cũng phải bị lột bỏ một nửa...
Rốt cuộc làm xong một con cá, Nguyệt Vô Thương thu hồi Mặc ngọc kiếm.
Rất hài lòng nhìn Tề Lạc Nhi: ""Thế nào? Ta làm tốt chứ?""
Tề Lạc Nhi nhìn qua con cá bị hắn giày vò vô cùng thê thảm, không đành lòng đả kích lòng tích cực của hắn, trái lương tâm gật đầu: ""Khá tốt.""
""Như vậy, tiếp theo phải làm gì? Ta lại làm tiếp mấy con nữa?""
Tề Lạc Nhi nhìn con cá trong tay hắn, huyệt Thái dương ẩn ẩn đau.
Tuy hiện có không ít cá, nhưng cũng không thể lãng phí như vậy chứ?
""Được rồi, ta làm thịt cá, ngươi nướng cá, nhớ rõ, phải lật liên tục nếu không sẽ cháy.""
""Ừm, chuyện này dễ!""
Nguyệt Vô Thương cầm một cành cây qua, dễ dàng đâm xuyên qua, đặt trên lửa bắt đầu nướng.
Tề Lạc Nhi cúi đầu xử lí cá.
Tính toán đã đủ hai người ăn rồi, liền dừng tay.
Trong lòng thắc mắc, Nguyệt Vô Thương nướng cá đã một lúc rồi, lần này sao ngay cả vị cá cũng không ngửi thấy?
Nàng ngẩng đầu lên nhìn, bị chấn động đến đứng hình!
Nguyệt Vô Thương lần này quả nhiên biết lật cá, nhưng mà... Nhưng mà, hắn lật cũng quá cần cù rồi!
Con cá xoay tròn trên lửa như cối xay gió...
""Nguyệt Vô Thương, ngươi đang làm gì đó?!""
Nguyệt Vô Thương nhìn nàng đầy đắc ý: ""Ngốc, không thấy ta đang nướng cá sao? Ta có lật, lần này nhất định sẽ không cháy...""