Chương 243: Tiểu Lạc Nhi, nàng thật nhiệt tình
Trong lòng Tề Lạc Nhi nhảy dựng, vô thức từ chối: "Không! Ngày mai không được!"
Nguyệt Vô Thương nhíu mày, kinh ngạc nói: "Vì cái gì mà ngày mai không được? Tiểu Lạc Nhi, nàng không muốn đi ra ngoài chơi?"
Nguy hiểm quá, thiếu chút nữa buột miệng!
Tề Lạc Nhi hơi run, trong nội tâm quýnh lên, nói: "Ta... Ta không tiện!"
Không tiện?
Nguyệt Vô Thương nhếch mày: "Có cái gì không tiện hay sao?"
"Ta... Ta đau bụng..."
Tề Lạc Nhi nói ra một cái lý do rất sứt sẹo.
Đau bụng?
Nguyệt Vô Thương nhíu mày.
Sau một khắc, ngón tay Nguyệt Vô Thương đã đặt lên mạch môn của nàng.
Ừm, mạch tượng rất ổn định, không giống như bị bệnh.
Rồi lại nói, bây giờ đau bụng thì liên quan gì đến việc ngày mai đi chơi?
"Nàng xác định ngày mai nàng cũng đau bụng?"
Nguyệt Vô Thương cười như không cười nhìn nàng.
Tề Lạc Nhi toát mồ hôi.
Nàng e sợ Nguyệt Vô Thương sinh nghi, đành phải ôm bụng tiếp tục lấp liếʍ: "Ta... Ta có tật đau bụng kinh, ta đến cái kia..."
"Đau bụng kinh? Đến cái kia?"
Lông mày Nguyệt Vô Thương nhướng càng cao: "Có ý gì? Đến cái nào?"
Tề Lạc Nhi quýnh lên, hét lên: "Chính là nguyệt sự đó..., chính là cái mà nữ nhân một tháng tới một lần đó!"
Nàng quýnh lên, giọng hét đặc biệt lớn.
Nguyệt Vô Thương không phải kẻ ngu, tất nhiên đã minh bạch ý trong lời của nàng. Không nén được cười rộ lên.
Cái nha đầu này rõ là lớn gan, chuyện đó cũng nói lớn tiếng như vậy được.
Tề Lạc Nhi thì lại cực kì phiền muộn.
Nàng ở hiện đại dù sao cũng là một bộ đội đặc chủng, được xem là hình mẫu bình tĩnh, tỉnh táo.
Từ khi đυ.ng phải tên Nguyệt Vô Thương này nàng liền nhiều lần rơi vào tình huống bị động, liên tục bối rối hoảng hốt?
Tên Nguyệt Vô Thương này chắc từ khi sinh ra đã là khắc tinh của nàng rồi! Nhất định là vậy!
"Mỗi lần đến cái kia nàng đều đau bụng?" Nguyệt Vô Thương tiếp tục triển khai tinh thần hiếu kỳ của trẻ nhỏ.
Tề Lạc Nhi phiền muộn mà cúi đầu: "Đúng vậy!"
Nói đến chuyện này Tề Lạc Nhi liền buồn bực.
Nghĩ mà xem nàng luyện võ từ nhỏ, thân thể được rèn luyện cực kỳ tốt.
Vượt qua bao huấn luyện khắc khổ, rồi lại hết lần này tới lần khác có cái loại tật xấu đau bụng kinh này, hơn nữa còn đau đến chết đi sống lại.
Mỗi tháng nàng luôn phải trải qua khoảng thời gian vài ngày sống không bằng chết như vậy... Ài!
Chương 244: Tiểu Lạc Nhi, nàng thật nhiệt tình 2
Mỗi tháng nàng luôn phải trải qua khoảng thời gian vài ngày sống không bằng chết như vậy... Ài!
Lại trừng mắt nhìn Nguyệt Vô Thương: "Ngươi ở lẫn giữa một đám nữ nhân, chẳng lẽ không biết nữ nhân có cái tật này sao?"
Nguyệt Vô Thương cười tủm tỉm: "Ai nói ta ở lẫn với một đám nữ nhân?"
Tề Lạc Nhi liếc mắt nhìn hắn: "Chẳng lẽ không phải? Nghe nói hậu cung của ngươi có mấy trăm cơ thϊếp..."
Nguyệt Vô Thương bỗng nhiên cười vang: "Thì ra là Tiểu Lạc Nhi ghen..."
"Cái đầu ngươi! Ta ghen? Ta còn uống xì-dầu (*) đây!"
(Ý là không ăn dấm, theo Baidu)
Nhìn bộ dạng buồn nôn đó, Tề Lạc Nhi hận không thể đá cho hắn một cước.
Cổ tay Nguyệt Vô Thương trầm xuống, Tề Lạc Nhi bị hắn kéo theo lảo đảo, thân bất do kỷ ngã vào trong ngực của hắn.
Cái... Cái gì? !
Cái loại động tác xấu này...
Này! Ngươi. Ngươi muốn làm gì..."
Tề Lạc Nhi lắp bắp kinh hãi, trong lòng không hiểu sao lại hoảng hốt. Quát lên.
Vội vàng giãy ra.
Nguyệt Vô Thương như không nghe thấy, cánh tay xấu xa ngược lại càng siết chặt hơn.
Chống lại ánh mắt vừa tức giận lại có chút bối rối của Tề Lạc Nhi, khóe miệng của hắn cong lên ý cười.
Mở miệng trêu chọc: "Tiểu Lạc Nhi, ta thích nhìn bộ dạng khi nàng ghen. A..., rất đáng yêu."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Lạc Nhi thoắt cái đỏ lên, do tức giận mà đỏ thôi.
"Nguyệt Vô Thương, ngươi đừng có tự mình đa tình nữa được không? ! Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta ghen hả? Ngươi có bao nhiêu cơ thϊếp liên quan gì tới ta..."
Tiếng rống của nàng hiên ngang lẫm liệt, dõng dạc, cực có khí thế!
Nhưng không ngờ còn chưa nói hết câu, khuôn mặt tuấn tú của Nguyệt Vô Thương bỗng nhiên phóng đại trước mắt: "Ta tự mình đa tình? Tiểu Lạc Nhi, nàng xác định?"
Quá gần! Mặt của hắn ghé đến nàng quá gần!
Khoảng cách nàng không ngờ được, chóp mũi hắn cách khuôn mặt nàng khuôn mặt chỉ vẹn vẹn có 0.01 mét... .
Nguy hiểm!
Tề Lạc Nhi giật mình á một tiếng, vô thức lui về phía sau.
Nàng lùi lại hơi nhanh, trọng tâm bất ổn, thẳng tắp ngã về phía sau.
Trong lúc cấp bách hai tay nàng tóm loạn, không tệ, không tệ, nàng không hổ là người luyện võ, chính xác tóm được cổ áo của Nguyệt Vô Thương.
Nàng còn chưa kịp cao hứng, Nguyệt Vô Thương liền theo cái bắt này của nàng áp xuống dưới!