“Hoàng Hậu” Thượng Vị Chỉ Nam

Chương 15

"Được thôi, người là mẹ nó, nghe lời người." Khổng cô cô cũng hạ quyết tâm.

Vương Sóc tự nhiên không biết một cái tên có thể dẫn ra bao nhiêu chuyện tiếp theo, sau này nàng mới ý thức được, chuyện mình cho là đương nhiên, đối với người khác xem ra lại là kinh động.

Đối với chính sách giáo dục con cái của họ, cha mẹ sẽ chỉ lặng lẽ thực hiện, và sẽ không tham khảo ý kiến các bên. Chuyện tên Vương Sóc tạm thời chấm dứt, hiện tại điều quận chúa cần quan tâm là hôn sự của Vương Tử Thắng.

Hồi kinh mấy tháng, yến hội cũng tham gia không ít, lão thái gia cùng Vương Thủ Trung căn cứ vào danh sách các nữ nhi xuất sắc thích hợp do quận chúa đưa ra, khảo sát lập trường chính trị của phụ huynh, Vương Thủ Trung cuối cùng đưa cho quận chúa một bản danh sách, những người trong danh sách này đều có khả năng, khiến quận chúa lại tập trung quan sát.

Hôm nay, Dũng vương phủ có yến tiệc hoa cúc, quận chúa mang theo Vương Sóc trở về nhà mẹ đẻ.

Từ sau khi quận chúa trở về, ra ngoài giao tiếp đã mang theo tất cả nữ nhi đến tuổi gả đi của Vương gia nhiều hơn một lần, về sau đại tiểu thư đã đính hôn, Nhị tiểu thư gả làm thϊếp, Tam tiểu thư chưa đến tuổi giao thiệp, hiện giờ lại trở về nhà mẹ đẻ, quận chúa theo lý cũng chỉ có thể mang theo nữ nhi của mình.

Vương Sóc cũng là lúc mẹ nàng mang theo các tỷ muội ra ngoài giao thiệp, mới biết được cái gì là trưởng tỷ như mẫu, mới biết được vì sao Nhị thẩm đem quyền quản gia coi trọng như vậy, còn ở trước mặt cả nhà nói qua hai câu chua xót, tuy rằng từ quận chúa trong cuộc, đến nam nhân trong phòng, không ai để tâm đến chuyện đó cả.

Tôn thân vương của Dũng vương phủ, cùng đương kim bệ hạ là huynh đệ ruột cùng mẹ, lui tới đều là nhân sĩ cấp cao nhất quốc gia.

Quận chúa nãi nãi này trở về nhà mẹ đẻ liền được nhiệt liệt hoan nghênh, nghe nói thế hệ Dũng vương phủ này chỉ có một nữ nhi của quận chúa, thật là quý quá.

"Ngũ nhi thỉnh an ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu phúc thọ an khang." Vương Sóc bị dẫn một mạch vào chính viện, hiện giờ làm chủ chính viện là mẹ đẻ của quận chúa, bà ngoại của Vương Sóc – Dũng vương phi.

"Ngũ nha đầu tới rồi, được rồi, ngồi đi. Ngươi mệt mỏi còn nhớ đến thăm lão nương, nói suốt ngày bận bịu, cũng không biết đang bận cái gì?" Tóc Dũng vương phi đã hoa râm, nửa câu sau là nói với quận chúa, ngôn tiếu nhẹ nhàng, hết sức thân mật.

"Nương, con đây không phải đã tới rồi sao! Con mỗi ngày đều nhớ ngài, nghĩ đến cũng không ngủ được, không phải sáng nay đã tới rất sớm sao, người nhìn xem, ngoại trừ mấy tẩu đệ muội, còn ai đến sớm hơn con chứ!" Quận chúa cười tiếp lời, trong phòng lúc này đích xác còn chỉ có người trong nhà, khách khứa còn chưa tới cửa.

"Được rồi được rồi, rót canh cho ta, thật sự một chút không bằng đại tẩu của ngươi." Dũng vương phi đối với con dâu cũng không hà khắc, ngược lại con dâu càng coi trọng, quyền quản gia sau khi con dâu trưởng vào cửa liền bàn giao, năm xưa còn theo Dũng vương hành quân, quả nhiên là một nữ anh hùng.

"Nương, con xem như đã nghe ra, người đây là ghét bỏ con không muốn nói chuyện sao. Cô út đến, con dâu liền thất sủng." Đại tẩu tuổi tác cũng đã qua hơn nửa đời người, nói đến thật sự ngây thơ, giống như thiếu nữ, hân hoan phấn khởi, khiến ai nhìn cũng biết cuộc số ng của đại tẩu rất hài lòng như ý.

"Cũng không phải chê ngươi~" Dũng vương phi cười mắng.

Mọi người lại góp vui nói đùa một hồi, liền có hạ nhân đến báo có khách đến cửa, mấy người con dâu tự nhiên phải đi nghênh đón. Bắt đầu bận rộn, chính sảnh chỉ còn lại Dũng vương phi, quận chúa cùng Vương Sóc.

"Nương, các cháu gái chưa đến sao?" Quận chúa hỏi.

"Để cho các mấy đứa sửa sang kỹ càng một chút, hôm nay là thời điểm tốt để xem mắt, sao ta có thể làm phiền." Dũng vương phi phất phất tay, nha hoàn bên cạnh đều lui ra, chỉ có một ma ma ở tuổi trung niên ở lại xoa eo cho Dũng vương phi, người già, ngồi lâu thắt lưng bắt đầu đau nhức.

"Con dâu ngươi chọn cũng có mặt ở đây sao?" Dũng vương phi hỏi.

"Có mấy người, kính xin nương giúp con nhìn qua, nói thật, con do dự hồi lâu, nhìn cái này cũng tốt, cái kia cũng không tệ." Quận chúa lấy ra một tờ giấy từ tay áo ra đưa cho Dũng vương phi.

Dũng vương phi hoa mắt, tiếp nhận tờ giấy, đưa ra xa híp mắt nhìn. Vương Sóc vội vàng nói: "Ngoại tổ mẫu, để con đọc giùm người.”

Dũng vương phi từ ái cười, đưa giấy cho Vương Sóc.

Giọng trẻ con của Vương Sóc vang lên: "Hộ bộ Tả thị lang đích thứ nữ, mười bốn tuổi, ôn nhu thanh nhã, có tài khí. Cháu gái trưởng của Đại Lý tự khanh, năm mười lăm tuổi, đoan trang hữu lễ, huynh đệ đông đảo. Tả đô ngự sử đích trưởng tôn nữ, mười ba tuổi, sảng khoái hào phóng, thích đọc sách..."

Dũng vương phi lẳng lặng nghe, Vương Sóc vừa đọc, vừa yên lặng hồi tưởng lại thân phận bối cảnh của những người này, nhìn xem, quả nhiên chả ai dung đến tên cả, cho dù chọn con dâu là chuyện đại sự như vậy, cũng là ai là nữ nhi, cháu gái của ai. Vương Sóc nghe nói những người trong danh sách đều đã rất đặc biệt rồi, ít nhất đều có bộ dáng tính tình của một nữ nhi, rất nhiều nhà tìm con dâu, hỏi thăm không phải là nữ nhi đó mà là phụ huynh của họ, nói cho hay gọi là "Gia Phong", nếu người hỏi thăm là bệ hạ, nữ nhi đó đương nhiên không tồi.

"Ừm, không hồ đồ, đều là thích hợp với chúng ta." Dũng vương phi nghe xong, mạng lưới quan hệ trong đầu cũng chải chuốt một lần.

"Đúng vậy, lão thái thái luôn nghĩ con có phải tìm cho Thắng nhi một quý nữ tông thất hay không, thậm chí tứ vương bên kia cũng đã kéo qua, vẫn là thật vất vả mới bỏ được ý niệm này trong đầu." Quận chúa nói tới tứ vương chính là Đông Bình, Nam An, Bắc Tĩnh, Tây Ninh tứ vương, từ xưa có mấy người không cùng họ Vương nay đã chết già, quận chúa quả thực bị người mẹ chồng ngu ngốc không biết gì về chính trị làm phiền chẳng ra gì.

"Mẹ chồng ngươi tuy có hồ đồ một chút, nhưng bà ấy cũng không phải sống vô ích mấy chục năm, bà ấy tự có đạo lý của mình, ngươi không thể khinh thường người khác!" Dũng vương phi nói một chút. Bốn vị tứ vương thanh danh hiển hách, hoa tươi rực rỡ, cũng không phải ai cũng có thể nhìn thấy. Hơn nữa, muốn chờ những người khác họ Vương bại trận, ít nhất cũng còn phải mấy chục năm, nói không chừng người ta trước mắt hưởng phú quý, nhưng sau này bại trận người muốn cũng không thể nhìn thấy.

Quận chúa cúi đầu nói: "Vâng, nương."

“Đừng để ta thắc mắc nữa, nói cho ta biết ngươi nhìn trúng nhà nào." Dũng vương phi cũng không mơ hồ, trực tiếp hỏi.

“Đúng là không thể gạt được nương, ba vị tiểu thư con tâm đắc nhất được xếp ở đầu tiên!” Quận chúa cười chỉ rõ, ba người đầu tiên trong danh sách Vương Sóc vừa đọc chính là kết quả cân nhắc của quận chúa.

"Ngươi có thể chọn ra ít nhất ba nhà trong danh sách này thì sẽ không sai được, phải xem bản thân vị tiểu thư đó như thế nào nữa. Vừa vặn, hôm nay ba nhà này đều đến, ngươi nhìn kỹ một chút." Dũng vương phi cũng biết yến hội hôm nay thực chất chính là xem mắt.

Dũng vương phi cùng quận chúa nói chuyện phiếm, Vương Sóc ở bên cạnh nghe, quận chúa biết nữ nhi của mình kín miệng, cũng không sợ nàng đem sự tình tiết lộ cho người khác.

Đợi khách khứa dần dần nhiều lên, quận chúa không thể chỉ ở trong phòng cùng Dũng vương phi nói chuyện, cũng phải giúp người nhà mẹ đẻ chào khách, hoặc là ở trong sảnh nói chuyện vui vẻ, hoặc ra vườn ngắm hoa. Phu nhân tới cáo mệnh quá nhiều, Vương Sóc cũng không thích hợp ở chính sảnh, bị Lục biểu tỷ mang đến hoa viên.

Yến hội lần này tên là thưởng cúc, đương nhiên sẽ có đủ loại hoa cúc trang trí trong viện, Dũng vương phủ gia nghiệp lớn, con cái đông đảo, năm vị biểu tỷ đầu tiên đã xuất giá, Lục biểu tỷ đang chơi cùng Vương Sóc xếp thứ sáu, cũng sắp đến tuổi xuất giá, tỷ muội trong nhà hiện tại lấy tuổi của tỷ ấy là cao nhất, bởi vì phần tuổi tác này hợp lí, có thể để cho nữ nhi này đến chiếu cố Vương Sóc, có thể thấy Vương Sóc rất được Dũng vương phi yêu thích. Vị Lục biểu tỷ này da thịt trắng nõn, cười lên còn có một đôi lúm đồng tiền ngọt ngào, nói chuyện ôn nhu nhỏ giọng, làm cho người ta cảm thấy thân thiết, Vương Sóc cũng thập phần yêu thích.

"Ngũ muội muội, muội xem, đây chính là hoa viên trong phủ, màu vàng sáng trân quý cùng sắc xanh của ngọn núi đối diện cầu Cửu Khúc, muội ít đến phủ, không quen thuộc đường đi, để ta cho Tiểu Mai đi theo hầu hạ muội." Lục biểu tỷ mỉm cười, chỉ qua nô tì áo đỏ bên cạnh nói.

"Lục biểu tỷ không cần bân tâm, tỷ bận gì thì cứ đi làm đi. Hoa viên muội cũng đã tới hai lần, có thể đi theo tỷ ra tất nhiên là muội đã quen rồi, muội sao có thể chiếm mất thị nữ của Lục biểu tỷ." Vương Sóc từ chối, Lục biểu tỷ muốn thừa dịp này để lại ấn tượng tốt cho các phu nhân, vì Lục biểu tỷ hiện tại đang được làm mai rất nhiều, Vương Sóc cũng không muốn làm hỏng chuyện tốt. Nhìn Lục biểu tỷ còn muốn nói cái gì, chỉ đành chân thành nhìn, lôi kéo tay Lục biểu tỷ nói: "Lục biểu tỷ, hôm nay yến hội long trọng, không thể sơ suất, muội coi như là người trong nhà, chúng ta cần gì phải khách khí."