Lang Cố Hồ Hoan

Chương 5

“Song tu.” Hô Na Sách lộ ra vẻ mặt khó hiểu, hắn xoi mói đánh giá Cơ Miên Hoan, sau đó lãnh đạm khẽ nhíu mày lại, mang theo ý cười giễu cợt nói: “Dựa vào yêu lực của ngươi có thể chịu đựng được mà song tu với ta?”Phương pháp song tu hắn có nghe Phụ vương nói qua, đơn giản là hai yêu muốn dung hợp yêu lực với nhau, hai viên Yêu Hạch lấy việc dung hợp yêu lực làm sợi dây kết nối, yêu lực sẽ lưu chuyển vào đan điền của cả hai.

Như thế có thể chữa trị đan điền và những hao tổn của Yêu Hạch, tốc độ hấp thu và luyện hóa yêu lực cũng nhanh hơn so với khi tu luyện một mình.

Phương pháp song tu này phải đáp ứng hai điều kiện, một là song tu giữa hai người tín nhiệm lẫn nhau, hai là thực lực của cả hai không kém bao nhiêu.

Tuy rằng tu vi của Cơ Miên Hoan rõ ràng không thấp, nhưng yêu lực của Lang tộc trời sinh bá đạo, so với Hồ ly lại càng mãnh liệt hơn vài phần.

Cùng hắn song tu, chỉ sợ con Hồ ly này sẽ không chịu nổi yêu lực bá đạo của hắn.

“Ca ca tốt, sao ngươi lại khinh thường ta như vậy?” Cơ Miên Hoan cong mắt câu môi, yêu lực trong tay y hóa thành ngân tuyến, dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy tốc độ, bây giờ đang hướng về phía Hô Na Sách quấn quanh.

Trong bóng đêm, ánh mắt của Lang yêu phát ra kim quang lấp lánh, Hô Na Sách hiếm khi cười một tiếng: “Đừng nói ta khi dễ ngươi, ta sẽ không dùng hồn khí.”

Hồn khí là pháp khí bản mệnh của mỗi yêu dùng yêu lực bản thân luyện hóa thành, ngân tuyến trên tay Cơ Miên Hoan cũng là một loại hồn khí.

“Đa tạ ca ca.” Đôi mắt Cơ Miên Hoan mỉm cười, ngân tuyến trong tay giống như xà tinh đuôi dài đang nhẹ nhàng lay động, nhưng tốc độ hành động lại tựa như mũi tên bén nhọn rời khỏi dây cung, gắt gao quấn chặt tay chân Hô Na Sách, khống chế hành động của hắn.

Cơ Miên Hoan thấy sắc mặt hắn vẫn bình thường, giả vờ oán trách nói: “Ca ca, ngươi cũng không nhúc nhích một chút, một mình ta có chút không thú vị.”

Vừa dứt lời, bốn ngân tuyến quấn quanh tay chân Hô Na Sách đột nhiên chuyển động, dẫn theo Hô Na Sách đi từng bước một về phía Cơ Miên Hoan.

Con ngươi màu lam trơn ướt không một tiếng động nhiễm lên một màu đỏ thắm, năm ngón tay Cơ Miên Hoan xoay ngược lại, ngân tuyến chuyển động khéo léo trong không trung, làm Hô Na Sách tuy không thể động đậy nhưng lại có động tác tự nhiên vô cùng, hoàn toàn không giống bị người ta điều khiển.

Từ hư không truyền đến một tiếng lục lạc, vốn dĩ mắt vàng lạnh lùng lại đột nhiên trở nên u ám, Cơ Miên Hoan nhìn Hô Na Sách trước mắt đang thất thần, mơn trớn mặt hắn nói: “Sách ca ca, múa rìu qua mắt thợ, ngươi còn chưa vừa lòng sao?”

Giờ đây Hô Na Sách giống như con rối gỗ bị giật dây, nhưng vào lúc Cơ Miên Hoan sắp lại gần sau gáy hắn thì phát ra một tiếng hừ nhẹ, Cơ Miên Hoan sớm biết Hô Na Sách sẽ không dễ dàng trúng chiêu, kịp thời rút lui về phía sau kéo dài khoảng cách với hắn, nhưng móng vuốt bén nhọn của Lang yêu vẫn dễ như trở bàn tay cào nát quần áo Cơ Miên Hoan.

Xé rách cổ áo hồng y biến thành mảnh vải rơi xuống, làm lộ ra da thịt nơi đầu vai trắng như tuyết, trên đó còn có một nốt ruồi màu đỏ rực như mực chu sa, cực kỳ chói mắt giống như hoa mai đỏ rơi trên tuyết trắng lạnh như băng, vô cùng yêu diễm.

Cơ Miên Hoan giật mình nhìn góc áo bị trượt xuống, dường như giận dường như vui liếc nhìn Hô Na Sách một cái: “Ca ca nhìn thân thể của ta, dựa theo quy củ phải chịu trách nhiệm với ta.”

“Hồ tộc không có quy củ này.” Hô Na Sách túm lấy một chiếc áo ngoài gần bên cạnh ném qua cho Cơ Miên Hoan, hắn không vì một màn ướŧ áŧ trước mắt này mà thay đổi sắc mặt, ghét bỏ nói: “Quá yếu, không chịu nổi yêu lực của ta.”

Ngoài miệng thì hắn chèn ép Cơ Miên Hoan nhưng trong lòng lại chấn kinh.

Yêu lực của Cơ Miên Hoan vừa thâm hậu lại kỳ dị khó chơi, nếu không phải trời sinh hắn có tính kiên định, chỉ sợ đã bị con Hồ ly này mê hoặc tinh thần.

“Ai nói đánh không lại ngươi thì yêu lực sẽ yếu hơn ngươi.” Cơ Miên Hoan không phục, Hồ tộc vốn không đấu chính diện, lòng bàn tay y bắt đầu tụ lại yêu lực, nhìn về phía Hô Na Sách kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Ngươi biết ta không làm gì được ngươi, dám cùng ta thử một chút không?”

Y bị thua thiệt về phương diện huyết mạch, sớm muộn gì cũng sẽ thức tỉnh nửa còn lại trong huyết mạch, lúc đó sẽ cho con Lang yêu cuồng vọng này chịu một trận giáo huấn.

Phải dùng Khiên Hồn Ti trói chặt tứ chi Hô Na Sách, làm hắn khuất phục, chỉ có thể ngẩng đầu mà nhìn về phía mình.

Thuần hóa một con Lang yêu kêu ngạo bướng bỉnh, trong lòng Cơ Miên Hoan sinh ra một tia run rẩy.

Thần thức của y thúc giục ấn chú, âm thầm dệt lên tấm lưới lớn bắt giữ thần hồn của Lang yêu.

“Chẳng lẽ ta lại sợ ngươi.” Hô Na Sách thấy y vẫn chưa từ bỏ ý định, lòng bàn tay lại tập trung yêu lực bá đạo.

Hai nguồn yêu lực ngưng tụ lại, dây dưa cùng nhau, yêu lực bá đạo cường thế của Hô Na Sách khuếch trương xé rách, như muốn chinh phục và bức lui yêu lực bình thường của Cơ Miên Hoan.

Nhưng rất nhanh Hô Na Sách lại phát hiện không đúng, hắn nhíu mày lại, nhìn thấy yêu lực của mình khi tiến gần yêu lực của Cơ Miên Hoan lại cứ như đá chìm đáy biển, bị cắn nuốt một cách nhẹ nhàng.

Nhìn giống như yêu lực yếu ớt được phân chia thành nhiều sợi tơ tinh mịn, nhưng lại xuyên thấu vào yêu lực bá đạo của Hô Na Sách, đem yêu lực đang phân tán khắp nơi lập tức bao vây lại.

Thôn phệ.

Trong lòng Hô Na Sách chấn kinh, muốn điều động yêu lực rút về, nhưng bên tai lại truyền đến âm thanh của Cơ Miên Hoan giống như đang ở sát bên cạnh hắn, nói nhỏ: “Yên tâm đi, tin tưởng ta.”

Sau gáy chợt có một hơi thở ấm áp thoáng qua giống như ảo giác, Hô Na Sách hoảng loạn trong chốc lát, không phát hiện đôi con ngươi đỏ tươi của Cơ Miên Hoan đang rũ xuống, trong lòng bàn tay có một sợi ngân tuyến bí ẩn đang nối liền trên người hắn.

Hắn không hiểu rõ nhưng vẫn gạt bỏ nghi ngờ, trong khoảnh khắc này, hai nguồn yêu lực đã dung hợp vào nhau, lưu chuyển đến Yêu Hạch đang bị tổn thương của hắn, trong lúc nhất thời cây khô gặp được mùa xuân, tốc độ tản mát của yêu lực trong Yêu Hạch trở nên chậm hơn một chút, đồng thời bắt đầu hấp thu một lần nữa, dần dần làm lành tổn thương.

Mặc dù biến hóa này vô cùng nhỏ bé, nhưng cũng đủ làm Hô Na Sách vui mừng không thôi.

Sau khi yêu lực dung hợp của hai người lưu thông một vòng, bọn họ lập tức thu hồi yêu lực của bản thân, Hô Na Sách kiểm tra Yêu Hạch trong đan điền, gương mặt bình thường lạnh lẽo cứng rắn bây giờ rõ ràng đã buông lỏng đi vài phần.

Cơ Miên Hoan khoác lên áo choàng mà Hô Na Sách mới vừa ném qua, nhướng mày nói: “Ca ca tốt, yêu lực này của ta có làm hài lòng ngươi không?”

Từ không trung truyền đến một tiếng động rất nhỏ, yêu lực bá đạo phát ra từ bốn phía tập trung thành thế bao vây đánh úp vào người Cơ Miên Hoan, yêu lực hóa thành xiềng xích kiên cố trói chặt Cơ Miên Hoan, sau đó không ngừng siết chặt, Cơ Miên Hoan bị ép đến mức biến trở về hình dáng Hồ ly thu nhỏ.

Y rơi xuống trên mặt đất có chút ngốc mà ngẩng đầu lên, Hô Na Sách nắm một chân của y lên, híp mắt nói: “Sao ngươi lại biết tên của ta?.”