Edit: Samie
Sở Cửu Ca không tiếp tục khôi phục nhịp tim cho Tạ Tam công tử, mà chỉ cúi đầu xuống, che miệng Tạ Tam công tử, hô hấp nhân tạo cho hắn...
Sau khi chứng kiến Sở Cửu Ca vì Tạ Tam Công Tử hút đan dược, người của Tạ gia đã bình tĩnh lại, cho dù Tiêu Cảnh An và Viên Vân Hoa không vui, nhưng bọn hắn không có quyền nói chuyện, chỉ có thể chấp nhận.
Một lần…
Hai lần…
Ba lần…
Sở Cửu Ca hô hấp nhân tạo cho Tạ Tam công tử tổng cộng ba lần, sau đó, chỉ thấy Tạ Tam công tử khẽ cử động, lập tức mở mắt ra…
“Ngươi...” Tạ Huyền vừa mở mắt ra, nhìn thấy một nữ tử mỹ lệ đang hôn lên đôi môi hắn thì vô cùng kinh ngạc, suýt chút nữa ngất xỉu.
“Tỉnh!” So với sự kinh ngạc của Tạ Tam công tử, Sở Cửu Ca vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, không hề giống với một nữ nhân.
Không còn cách nào khác, Sở Cửu Ca căn bản cũng không xem trọng chuyện môi kề môi này, tuy nàng chưa từng có kinh nghiệm hôn môi cùng nam nhân, nhưng thời hiện đại nhiều thông tin như vậy, cho dù nàng không có kinh nghiệm, cũng hiểu rõ môi chạm môi cùng với hôn, hoàn toàn không giống nhau.
“Công tử!”
“Tam công tử!”
“Công tử tỉnh rồi!”
“Công tử thật sự vẫn chưa chết, hắn vẫn còn thở.”
...
Gã sai vặt và hạ nhân của Tạ Huyền nhìn thấy hắn cử động, nhảy lên vô cùng cao hứng, mở to hai mắt nhìn về phía Tạ Huyền, thậm chí còn không dám chớp mắt, chỉ sợ đây là đang nằm mơ giữa ban ngày.
Có trời mới biết, bây giờ bọn hắn vui mừng cỡ nào, mặc dù bọn hắn nghe được câu nói khẳng định của Sở Cửu Ca, nhìn Sở Cửu Ca từng bước cứu chữa cho công tử nhà bọn hắn, nhưng mà...
Bọn hắn cũng không thực sự tin tưởng Sở Cửu Ca như vậy, cũng chưa từng kỳ vọng gì ở Sở Cửu Ca. Bọn hắn chỉ là không còn cách nào, cũng không có lựa chọn, đành ký thác niềm hi vọng cuối cùng trên người Sở Cửu Ca, đánh cược xảy ra một kỳ tích mà thôi.
Bây giờ, nhìn thấy công tử tỉnh lại, bọn hắn thật sự… Vui vẻ muốn khóc.
“Công tử, ngươi không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.” Hạ nhân của Tạ gia quỳ gối bên cạnh xe ngựa, âm thanh nghẹn ngào, hốc mắt phiếm hồng.
Nếu như Tam công tử thực sự chết đi, chưa nói gia chủ sẽ xử phạt bọn hắn như thế nào, chính bọn hắn cũng không thể nào chấp nhận được.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Tạ Huyền ngồi dậy, nhìn cổ áo của mình một chút, sau lại nhìn Sở Cửu Ca, trong đầu trống rỗng.
“Tam công tử, vừa rồi bệnh của người phát tác, đan dược bị kẹt ở trong cổ họng, không thể nuốt xuống, nhất thời không thở được, là vị này...” Tạ Huyền tỉnh lại, gã sai vặt của hắn chắc chắn là người vui mừng nhất, đan dược là hắn đút cho Tam công tử, nếu như Tam công tử bởi vì viên đan dược này mà chết, cho dù lăng trì hắn cũng không đủ để đền tội.
Bây giờ Tam công tử không còn nguy hiểm đến tính mạng, dù cho hắn đã phạm lỗi, cũng không đến mức phải chết.
Gã sai vặt không dám giấu diếm, kể hết tất cả mọi việc từ chuyện Sở Cửu Ca nỗ lực cứu hắn, hút đan dược cho hắn, khôi phục nhịp tim cho hắn, từng cái từng cái nói hết cho Tạ Huyền nghe.
Sau khi Tạ Huyền nghe xong, bên tai ửng đỏ, bước xuống từ trên xe ngựa, trịnh trọng nói lời cảm tạ với Sở Cửu Ca: “Đa tạ Sở cô nương ra tay cứu giúp, Sở cô nương đã cứu ta một mạng, Tạ Huyền ta khắc ghi trong tâm khảm. Sở cô nương mỹ lệ thiện lương, lòng ta duyệt cô nương, ngày mai, phụ mẫu của ta sẽ tới cửa, hướng cô nương cầu hôn, như vậy có được không?”
Sở Cửu Ca hôn hắn ở trước mặt mọi người, hắn đường đường là một đại nam nhân, tất nhiên không tổn thất gì, nhưng Sở Cửu Ca không giống vậy. Sở Cửu Ca là một vị cô nương, vì cứu hắn mà làm ra chuyện khác người, vì vậy hắn cầu hôn nàng cũng là chuyện thường tình.
Chỉ có điều, lý do này không thể nói ra được, hắn phải giữ thể diện cho Sở Cửu Ca.
“Công tử...” Hạ nhân của Tạ Gia nghe được lời này, sắc mặt đột biến.
Bọn hắn chưa từng nghĩ, Tam công tử sẽ cầu hôn Sở Cửu Ca, chuyện này…
“Không cần nói nhiều, ý ta đã quyết.” Tạ Huyền đưa tay ra, ngăn cản hạ nhân còn muốn nói chuyện, vẻ mặt chân thành nhìn Sở Cửu Ca: “Sở cô nương, ta là thực sự muốn cầu hôn.”
Lời này, thật sự...
Sở Cửu Ca đã cứu hắn một mạng, Tạ Huyền hắn không thể hủy hoại cô nương nhà người ta một đời...