Nữ Chính Luôn Bị Chinh Phục

Chương 7: Tiết thân

Ngón tay thon dài một đường trượt xuống, sờ vào trong xiêm y của nàng, ở bên ngoài trượt lên trượt xuống trên hoa huyệt ướŧ áŧ của Tư Mã Thanh Quan.

Nơi đó đã sớm ướt không ra hình dạng.

Ngón tay ở trong mảnh da thịt trơn trượt kia không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của nữ tử dưới thân.

Nhẹ nhàng lay động hoa đế vì hưng phấn mà dựng thẳng lên.

"Ưʍ."

Tư Mã Thanh Quan run lên, muốn kẹp chặt chân, nhưng không thể kẹp bởi vì tay Tư Mã Diễm đang kẹp giữa hai chân nàng.

"Công chúa muốn thần không?"

Tư Mã Diễm dừng động tác, si mê nhìn bộ dáng kiều mị của nữ tử dưới thân bởi vì mình mà nổi cơn động tình.

Lúc này hắn vừa thỏa mãn lại vừa ghen tị.

Thỏa mãn là bởi vì lúc này Tư Mã Thanh Quan bị hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến động tình.

Ghen tị là bởi vì bất kỳ người đàn ông kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng dường như đều có thể nhìn thấy bộ dạng của nàng lúc này.

"Ừm. . . . . "

Tư Mã Thanh Quan không được hắn trêu chọc, ngược lại liền cảm thấy khó chịu.

Thiếu niên này dám lên tiếng mời sủng, xem ra hắn thật sự là một kẻ to gan lớn mật.

"Công chúa là muốn thần."

Tư Mã Diễm nhìn vị cô cô đang ở dưới thân mình mơ mơ màng màng rêи ɾỉ, thong thả đem từng mảnh từng mảnh trang phục trên người mình cởi ra sạch sẽ.

Thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn gầy gò mà cường tráng, côn ŧᏂịŧ dưới thân sớm đã là bộ dáng sưng to không chịu nổi.

Tư Mã Thanh Quan mơ hồ cảm thấy xiêm y của mình bị người đang đè trên thân xốc lên, sau đó có một thứ cực lớn mà nóng bỏng nhét vào thân thể mình.

"Ah …. ngươi... thật là một kẻ to gan. "

Thứ kia vừa tiến vào liền hung hăng đâm mạnh một cái, ngay khi thứ kia vừa tiến vách thịt ướŧ áŧ kiều mị vào liền quấn lấy.

Tư Mã Thanh Quan rêи ɾỉ thành tiếng, nắm lấy bả vai hắn.

Nhưng mà người trên thân nàng lại bị một tiếng rêи ɾỉ này của nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lập tức hung hăng đâm thêm vài cái.

Có vẻ như nàng càng quở trách hắn, hắn lại càng hưng phấn.

Hắn lại đem tất cả hưng phấn của mình đều phát tiết vào trong động tác.

"Ha….ha...chậm lại…quá nhanh. . . . . "

Tư Mã Thanh Quan bởi vì động tác quá mãnh liệt của hắn mà nhịn không được lên tiếng.

Hắn quá nhanh, đến mức nàng cũng không thở nổi, chỉ có thể ở trong tiếng rêи ɾỉ đứt quãng phát tiết bất mãn đối với hắn.

"Công chúa muốn thần chậm lại?"

Thanh âm của người trên thân nàng khàn khàn mà tràn ngập tìиɧ ɖu͙© vang lên bên tai, hắn còn cố ý liếʍ liếʍ lên cổ nàng.Trong lúc nói chuyện chậm rãi rút ra, sau đó lại chậm rãi cắm vào.

"Ưʍ...ngươi….ngươi. . .”

Tư Mã Thanh Quan bị động tác nửa vời này của hắn giày vò đến không biết trên dưới.

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt trong thân thể trong động tác chậm lại này của hắn lại giống như thủy triều vọt tới, đem lý trí của nàng triệt để xâm chiếm.

"Công chúa vẫn là muốn thần nhanh hơn một chút, đúng không?"

Người vừa trừu lộng nàng vừa vuốt ve bầu ngực mới bị vắng vẻ của nàng, dụ dỗ nàng tiếp nhận hắn.

"Ừm.”

Tư Mã Thanh Quan mơ mơ màng màng gật đầu.

Người đang ở trên thân đùa nghịch nàng không ngoài dự kiến, lập tức tăng nhanh tốc độ.

Nhanh đến nỗi nàng chịu không nổi, trực tiếp ở trong sự trêu chọc của hắn tiết thân.

Người nọ bị tiểu huyệt đột nhiên co giật của nàng hung hăng kẹp mạnh một cái, cũng lập tức bị tước vũ khí đầu hàng.

Tư Mã Thanh Quan kẹp lấy thứ còn đang nhảy múa trong huyệt của nàng của người nọ.

Chợt nghe thấy người nọ tình khó kiềm chế, ở bên tai nàng cúi đầu gọi một tiếng.

"Cô cô."