[Brothers Conflict] Xin Tránh Xa Tôi Một Chút

Chương 62:

Nhìn thấy Asahina Ema, Iori liền không có ý định sẽ tiếp tục ở đây. Cậu định lên lầu, thì lão sư kia gọi cậu lại: “Chàng trai bên kia, xin hỏi cậu và Ema có quan hệ gì?”

Iori hơi nghiêng đầu, lạnh nhạt nói: “Không có quan hệ”.

Ai ngờ, cậu vừa dứt lời, Asahina Ema liền khóc: “Anh Iori, anh quả nhiên vẫn không muốn thừa nhận người em gái này sao?”

- “Đó cũng là anh trai con?”

Lão sư nghe Ema nói, gương mặt liền đen thui, lạnh lùng nói: “Chẳng trách tâm tình Ema lại…, thì ra đều bị cả nhà các cậu ép!”

- “Vị lão sư này, ngài nói cũng không thể nói lời không rõ ràng như vậy a!” Louis bước vào cười nó.

Anh về cùng lúc với Iori, nhưng vì anh phải cất xe vào gara, nên vào nhà muộn hơn Iori.

- “Đúng vậy, tuy ngài là lão sư của cô Ema, nhưng không thể nghe nói từ một phía! Ngài hiểu rõ nhà chúng tôi à? Ngài hiểu mỗi người trong chúng tôi sao?” Kaname ngoài cười, nhưng trong không cười nói.

- “Hừ, tuy tôi không hiểu biết các cậu, nhưng lại hiểu rất rõ Ema! Đứa bé Ema này, tâm địa ôn nhu, thiện lương, đáng yêu lại hiểu biết lòng người, là một cô gái tốt. Con trai tôi rất thích cô bé! Nhưng tôi lại không ngờ tới, các cậu lại ép một cô bé tốt như vậy, đến trường không khống chế được mà khóc lớn”.

Ánh mắt vị lão sư rất sắc nhọn, hung hăng nhìn chằm chằm các chàng trai trước mặt.

- “Mất khống chế?”

Hikaru hạ mi mắt, nhìn Ema cười lạnh: “Hyuga Ema, cô đang diễn tuồng à?”

Asahina Ema nghe lời này, thân thể run lên, quay người nhìn lão sư phía sau co rụt lại, hiển nhiên vô cùng Sợ hãi Hikaru: “Lão sư… Chuyện đó, chúng ta về trường học đi… Con, con thật sự không sao…”

- “Đủ rồi Ema, đến giờ phút này sao con vẫn thiện lương như thế!”

Vị lão sư hơi nghiêng người vỗ vỗ tay Asahina Ema, quay đầu nhìn những người còn lại, cả khuôn mặt đen giống như tượng sư Thái Nhất trong tiểu thuyết võ hiệp của Trung Quốc, hừ lạnh nói: “Các cậu mỗi ngày đều đối xử với Ema như thế sao? Chẳng trách Ema bị các cậu làm cho thần kinh không ổn!”

- “Thần kinh không ổn?!”.

Kaname như nghe được truyện cười, biểu cảm dần trở nên dữ tợn giống như sói dữ, hung hăng nhìn Asahina Ema: “Cô cũng không biết xấu hổ nói thần kinh không ổn?!”

Ngoài đời thì khiến Iori nhà các anh tinh thần không ổn, thiếu chút nữa thì xảy ra tai nạn. Trong mộng thì khiến các anh ép bức Iori… Đến điên, tự sát… Cứ như vậy, cô ta cũng không biết xấu hổ nói “Thần kinh không ổn?!”

Ha… Bọn họ còn chưa bắt đầu làm gì cô ta đâu!

- “Nếu thần kinh không tốt. Được, Ukyo, lát hai chúng ta đưa cô ta đến khoa thần kinh đi, chỉ là một chút tiền, nhà chúng ta không thiếu” Masaomi sắc mặt khó xem nói.

Tuy thường ngày, tính cách anh khá tốt, nhưng cũng không phải người, cứ thấy người mềm yếu đều sẽ an ủi một chút.

Nếu không, vì sao có thể làm một anh lớn trong nhà, làm sao có thể là người bãi bình khi Yusuke và Fuuto đánh nhau, mà không phải quá nghiêm túc giống Ukyo, hay luôn có ý đồ xấu giống Kaname và Hikaru?!

- “Không cần!” Asahina Ema thanh âm bén nhọn.

Có điều, vừa nói xong, nhận ra mọi người đang nhìn mình, nháy mắt liền cúi đầu, sợ hãi nói: “Em… Em, chỉ là tâm trạng em có chút không tốt, một lát sẽ ổn thôi…”

Vị lão sư bên cạnh cô cũng gật đầu nói: “Các bác sĩ của bệnh viện, tôi không tin được, những người đó luôn vì tiền, mà cố ý nói bệnh của người khác trở nên nghiêm trọng. Đứa nhỏ Ema này là học sinh tôi thích nhất, tuy thành tích không tốt, nhưng lại rất nỗ lực, cũng rất hiểu lòng người. Cũng vì Ema, mà quan hệ giữa tôi và con trai mới có thể hòa hoãn hơn rất nhiều, vậy nên, tôi không thể nhắm mắt làm ngơ”.

- “Vị lão sư này, Asahina Ema, là người của nhà chúng tôi, mà chúng tôi, thân là anh trai, không lẽ không có quyền đưa cô ta đi xem bác sĩ à? Nếu ngài thích cô ta như vậy, vậy ngài bảo con trai ngài lập tức tới đây cầu hôn, chỉ cần cô ta gật đầu một cái, bọn tôi lập tức vì cô ta mà chuẩn bị hôn lễ, làm cô ta có hôn lễ thật linh đình. Như vậy đẹp cả đôi đường, thế nào?” Natsume hiếm khi tỏ ra nham hiểm, cười lạnh nhìn vị lão sư nói.

Ukyo cũng tiếp lời: “Theo pháp định, tuổi của cô Ema đã có thể kết hôn, mà tuổi của con trai ngài cũng không nhỏ. Theo lời ngài nói, cô ta và con trai ngài chính là hai bên đều có tình cảm, nếu vậy để họ kết hôn sớm một chút, như vậy ngài muốn yêu muốn thương cô ta thế nào cũng được, không phải rất tốt sao?”



- “Không thể!”

Asahina Ema the thé nói: “Em không thích anh ta, chưa bao giờ thích!”

- “Con nói cái gì?!”

Vẻ mặt lão sư không dám tin, nhìn chằm chằm Ema, lạnh lùng nói: “Cô nói cô chưa bao giờ thích con trai tôi? Vậy tại sao cô vẫn luôn tiếp cận nó? Vì sao vẫn luôn nhúng tay vào việc nhà của chúng tôi? Vì sao khi nó nói với cô, cô lại im lặng không lên tiếng?!”

- “Con… Con…”

Vẻ mặt Asahina Ema bất lực, khóc lóc nói: “Con cũng không nghĩ… Nhưng, anh ta nhìn qua rất đáng thương, lại luôn cô độc… Con, con vẫn luôn coi anh ấy trở thành bạn tốt, nên mới nhúng tay vào việc nhà của ngài. Còn có… Còn có, khi anh ấy nói với con, lúc đó co ngài và rất nhiều bạn học, con… Con sợ, nếu trực tiếp từ chôi, không chỉ có sẽ làm anh ấy tổn thương, còn khiến anh ấy… Mất mặt…”.

Sự thật là vậy chăng?

A… Đương nhiên không có khả năng! Chẳng qua, là bởi vì Ema ở nhà Asahina gặp trắc trở, trong lòng khổ sở lại có chút không cam tâm, nghĩ rằng chỉ cần năng lực thủ đoạn của cô, thì các đàn ông đều sẽ về tay cô. Vì vậy, cô cố ý dùng các loại thủ đoạn, tiếp cận một thiếu niên nhìn qua có vẻ là có tiền, hơn nữa lại rất trầm mặc, cô đơn.

Tuy thiếu niên kia so với nhà Asahina kém xa, nhưng gia thế cũng còn tính là có thể, miễn cưỡng được coi là phú nhị đại. Asahina Ema tốn rất nhiều sức lực, mới có thể khiến cậu ta cam tâm tình nguyện quỳ gối, hầu hạ dưới váy cô, hơn nữa còn cam tâm vì cô, mà làm bất cứ chuyện gì.

Chẳng qua, chuyện này bây giờ không thể để những người này biết, càng không thể để họ hiểu lầm! Mục tiêu của cô, trước nay đều là những người ở nhà này, mà không phải phú nhị đại nho nhỏ kia!

Phải biết rằng, nhà Asahina rất có tiền, chỉ cần nhìn cái biệt thự cùng phòng ở sẽ biết!

- “Chẳng lẽ, cô cũng chỉ là thuần túy muốn lợi dụng nó?!” Thanh âm vị lão sư nâng cao, rất chói tai.

Iori nhíu mày, vốn định lên lầu, Louis lại giữ chặt tay cậu, ý bảo muốn cậu ở lại xem kịch.

Nếu là người khác diễn, Iori nhất định sẽ không có hứng thú xem. Nhưng Asahina Ema… Hừm, ngoại trừ thanh âm của hai người này đều bén nhọn đến chói tai, thì đều có thể tiếp thu. Dù sao, vở kịch chính này so với trên TV đều chân thật và đẹp hơn rất nhiều…

- “Con không có, con chưa từng nghĩ tới việc lợi dụng anh ấy… Lão sư, ngài phải tin con!”

Asahina Ema nhu nhược, đáng thương nhìn lão sư, một bộ dáng thảm thiết “Ngài không tin con, còn ai có thể tin con”

- “Cô nói cô không lợi dụng nó, vậy cô cô bảo nó tìm phóng viên, điều tra Asakura Fuuto, điều tra Asakura Iori làm gì?”

Da mặt vị lão sư nhăn thành một mảnh, hận ý: “Tuy tôi không xem kênh giải trí TV, cũng không quen biết Asakura là ai, nhưng hành vi của con trai tôi, tôi đều rõ ràng! Về già tôi mới có nó, tôi chỉ có một mình nó, tôi tuyệt đối không cho phép, nó bị người khác lừa gạt, lợi dụng!!!”

- “Con thật sự không có!”

Asahina Ema nhìn chằm chằm lão sư, hoàn toàn không có dũng khí nhìn những người khác, chỉ có thể khóc lóc phủ nhận.

- “Không có? Ha… Cô được lắm, ban đầu tôi còn cho rằng hai đứa là thật tình yêu nhau, vì vậy cũng không ngại để nó dùng nhiều tiền giúp cô điều tra, giúp cô bán thông tạp chí truyền thông, nhưng đều căn cứ vào việc đó, cô thật tình yêu con trai tôi, thật tình muốn cùng nó sống hết một đời!”

Biểu cảm của vị lão sư càng dữ tợn hơn: “Cô có biết rằng, hôm trước con trai tôi nói với cả nhà muốn cầu hôn với cô?! Cô có biết rằng, vì cô, mà con trai tôi không thèm nghe lời ba nó?!”

- “Không phải… Tôi thật sự không có…” Asahina Ema vẫn là chỉ biết khóc, trừ bỏ khóc, cô thật sự không biết nên nói những gì.

- “Tiện nhân, bắt đầu từ hôm nay, cô không được xuất hiện trước mặt con trai tôi! Tôi sẽ nói hiệu trưởng đuổi học cô, với loại thành tích này, hơn nữa lại còn là một học sinh tâm cơ, trường chúng tôi nhận không nổi!” Vị lão sư vừa dứt lời, nhìn Asahina Ema phun ra nước miếng, trực tiếp quay người tức giận rời đi.

Đợi bóng lưng của vị lão sư hoàn toàn biến mất, Louis đóng cửa lại, sau đó bắt đầu thẩm vấn.

- “Hyuga Ema, có phải cô nên giải thích một chút về lời lão sư kia vừa nói? Rao cái gì hàng thông truyền thông, điều tra cái gì Iori và Fuuto?”

Bây giờ, khuôn mặt của Hikaru có thể dùng bốn từ để hình dung “Tươi cười thân thiết”.

Natsume ngồi bên cạnh anh, nhịn không được xê dịch ra bên cạnh một chút, thuận tiện cũng tội nghiệp thay Asahina Ema. Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần anh Hikaru lộ ra bộ mặt “Ôn hoà dễ gần" , "Cười không thấy mắt” , đều sẽ có người gặp xui xẻo.

- “Không lẽ, lần trước Iori bị những người truyền thông nói khó nghe như vậy, đều do cô làm?!”

Kaname trừng mắt, trong lòng cảm thấy Asahina Ema ghê tởm. Đời này của anh, cũng chưa từng gặp qua loại người ghê tởm đến đáng chết như thế!

- “Không chỉ vậy, những tấm hình chụp lén Iori và Fuuto, lại cố ý phát ra một số lời nói gây hiểu lầm, cũng là cô làm?!”

Ukyo lạnh lùng nhìn Asahina Ema, gằn từng chữ nói: “Cô muốn đến toà án, cũng không cần làm nhiều việc như thế!”

______________

[Kỳ Thanh]: Ema là con nuôi của Hinata Rintarou. Nên cô nàng không phải họ Hinata, mà là Hyuga.

Tui không nhớ có chap nào tui ghi sai thành họ Hinata không nữa. 😅

Cô nàng bản gốc sẽ sớm trở lại thôi.

Cảm ơn đã ủng hộ.