Đường Vào Tim Anh

Chương 62: Điên cuồng (cao H)

Nóng quá… Một đợt khí nóng ùa vào cô, gậy thịt nổi đầy gân xanh xuyên qua ngàn lớp thịt non thuận lợi tiến vào trong. Anh hơi nhếch đồ vật lên cao để tiện đâm vào lỗ nhỏ ẩm ướt hơn. Miệng huyệt phấn nộn lại được điểm xuyết những giọt nước long lanh, anh dùng ngón tay lau sạch đi lớp màng phủ ấy, đem nó xoa lên trên ngực cô.

Trước ngực cô đột nhiên hơi lạnh, cảm giác man mát lan cả vào trái tim.

Cố Nam Sơn há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú đã cương cứng, đầu lưỡi mơn trớn phần da thịt xung quanh, ngậm vào, rồi lại mυ'ŧ, lại cắn.

“A… Chú nhỏ… Mạnh thêm nữa… Dùng sức ‘nghiền nát’ em đi…”

Cô gái dưới người anh rêи ɾỉ, hai thân thể dán chặt vào làm một, ở nơi giao hợp như đang bùng cháy ngọn lửa tình.

Dâʍ ɖị©ɧ ứa ra từ trong động nhỏ của cô, vật to lớn vẫn không ngừng đâm vào. Anh bẻ hai chân cô ra tạo thành hình chữ M, kéo ra đẩy vào vô cùng nhuần nhuyễn, vừa nhanh vừa mạnh mẽ.

Miệng anh buông ra một bên nhũ hoa của cô, bạc môi chuyển đến cần cổ thon dài, chăm chú liếʍ mυ'ŧ da thịt nơi đó, lúc sau, trên làn da trắng nõn và mỏng manh của cô đã in lại từng vệt đỏ ửng.

Cây gậy với những đường gân xanh nổi bật đang mạnh bạo đẩy từng luồng nóng vào trong hoa huyệt yếu ớt, phá vỡ từng nếp gấp thịt non, qυყ đầυ to lớn bít chặt ở bên trong, hiên ngang chạm đến nơi sâu nhất.

“A… a… Sướиɠ quá đi thôi… Chú nhỏ… Em vô cùng hài lòng…”

Hoa huyệt của người con gái ôm chặt cái đó của người đàn ông. Cố Nam Sơn lật người cô lại, để lưng cô hiện ra trước mắt anh, chổng mông trong tư thế nửa quỳ.

Sức nóng từ đồ vật của anh hệt như một ngọn đuốc cứ thế đâm thẳng vào trong, côn ŧᏂịŧ đi vào trong đồng thời cũng đẩy mật dịch bên trong chảy ra ngoài, từng chút từng chút thấm ướt ga trải giường.

“Cô bé dâʍ đãиɠ… Có nhớ chú nhỏ không? Sao miệng nhỏ phía dưới chảy nhiều nước thế này?”

Mấy tháng không gặp, cả hai đều có hơi mất khống chế, một người điên cuồng đẩy đưa, một người hưởng thụ cơn sóng tình đưa lêи đỉиɦ.

Các ngón chân cô căng ra nhưng không lâu sau đó cũng thả lỏng, đôi chân mềm nhũn, cô nằm trên giường trong tư thế nằm sấp.

Người đàn ông bắt lấy bờ mông đẫy đà tròn trịa của cô, bóp nó rồi cúi xuống há miệng mυ'ŧ vào.

Thanh Ca quay đầu lại nhìn anh, trong hốc mắt ngấn nước, yếu đuối đáng thương, còn bên dưới, cặp mông của cô bị anh chơi đùa thành đủ hình dạng, xúc cảm nhào nặn hệt như đang chơi đất sét.

“Chú nhỏ… ưm… đánh em đi…”

“Tiểu yêu tinh lẳиɠ ɭơ, thích chú nhỏ mạnh mẽ ‘xỏ xuyên’ em không?”

Anh vừa nói vừa giơ tay lên rồi hạ xuống vỗ vào mông cô. Lòng bàn tay to lớn đặt trên mông cô, ‘bốp bốp bốp’ từng tiếng rõ ràng lọt vào tai cô.

“A… Thích lắm…”

Người đàn ông như gông cùm xiềng xích kìm hãm eo cô, đưa côn ŧᏂịŧ to dài đi vào trong. Nơi sâu trong cơ thể cô tê dại, cảm giác này nhanh chóng lan ra khắp cả người, ngón chân cuộn tròn lại, toàn thân run rẩy, đặc biệt là cái bụng phẳng không ngừng co giật.

Cố Nam Sơn ôm chặt cô từ phía sau, vẫn tiếp tục đẩy cục thịt nóng vào. Hai bên đường đi nhỏ hẹp hút chặt lấy nó, kɧoáı ©ảʍ ập tới như sóng xung kích, não anh trống rỗng, khoảnh khắc sau, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc nóng phóng thích bên trong hoa huyệt của cô. Anh đạt đỉnh, côn ŧᏂịŧ dù đã mềm xuống vẫn còn ‘ăn bám’ không chịu rút ra.

Đang từ tư thế nằm sấp cô được anh xoay người lại, lưng cô áp vào l*иg ngực anh, người đàn ông ôm cô từ phía sau, cánh tay khỏe khoắn cố định ở eo cô. Hơi thở ấm áp phả ra quanh cô, hai người im lặng không nói lời nào.

Một cuộc ân ái nồng nhiệt là phương thức biểu đạt tình cảm tuyệt vời nhất, còn cô gái nhỏ vẫn đang chìm trong biển tình. Còn gì mãn nguyện hơn khi cùng người mình thích làm chuyện thân mật nhất.

Bàn tay anh đặt lên bụng cô, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, anh nói: “Lần này có khả năng mang thai không?”

“Hình như là thời kỳ rụng trứng thì khả năng có em bé cũng khá cao, anh muốn em mang thai sao?”

Cô gái nhỏ quay lại ôm lấy anh, những lọn tóc mềm mại rơi trên cổ anh, rất giống một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn cọ cọ lấy lòng anh.

Cằm của anh tựa trên đỉnh đầu cô, khẽ khàng vuốt ve tay cô, “Không mong muốn em phải chịu khổ, nhưng nếu có một cục thịt nhỏ nửa giống em, nửa giống anh thì chắc sẽ tuyệt lắm. Sinh một đứa là được rồi, em yếu ớt mỏng manh như vậy, anh không nỡ.”

“Được, nghe anh, chỉ sinh một thôi.” Thanh Ca mãn nguyện nhắm mắt ngủ, trước đó còn lẩm bẩm trả lời anh, lúc cô vẫn đang mơ mơ màng màng ngủ đã được anh bế đi lau sạch người.

*** 62 ***