Đường Vào Tim Anh

Chương 61: Nhanh đâm vào đi (cao H)

Cố Nam Sơn đưa cô đến khách sạn, hai người trông vô cùng giống yêu đương vụиɠ ŧяộʍ bởi vì lúc ra ngoài cô vẫn còn mặc quần áo ngủ. Nhưng lúc này cô đang khoác trên mình chiếc áo vest của anh, chiếc áo dài rộng phủ lên người con gái nhỏ bé, trông cô như một đứa trẻ lén mặc quần áo người lớn.

Đôi chân cô bước trên tấm thảm dày nhưng mềm, mỗi bước đi nhẹ nhàng như trên mây, bay bổng vô cùng. Một tay cô nắm chặt áo vest, tay còn lại vỗ vỗ ngực, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngày càng mãnh liệt.

‘Tạch’ một tiếng, cánh cửa gỗ mở ra, Cố Nam Sơn ôm cô vào phòng, một tay ôm lấy vòng eo mềm mại của cô rồi trao một nụ hôn say đắm. Mấy tháng không gặp, hình như cô đã gầy đi rồi, vòng eo vốn đã nhỏ chỉ cần một cánh tay là ôm hết nay càng thêm lọt thỏm trong tay anh.

Lòng bàn tay to lớn của anh chui vào từ dưới bộ đồ ngủ của cô rồi cọ xát làn da nhẵn nhụi, hăng hái châm lửa trên cơ thể cô.

“A…” Từng cái chạm mạnh bạo như gió bão quét qua, đầu cô trống rỗng, miệng nhỏ khẽ ‘ưm’ một tiếng.

Cô khó chịu, chân bủn rủn trượt xuống, lưng cô áp vào mặt tường lạnh lẽo, còn phía trước mặt là anh.

Thanh Ca vòng tay qua cổ người đàn ông và nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh. Cô nhớ anh rất nhiều, niềm nhớ nhung chồng chất hàng tháng trời đã hóa thành nụ hôn này, đầy quấn quýt say đắm, răng môi đan quyện vào nhau.

Hai người vừa hôn nhau vừa đi đến giường, quần áo của cô đã bị anh lột sạch rồi ném sang một bên. Đôi chân cô chạm phải mép giường, theo quán tính cả người ngã xuống, thả mình vào chiếc giường lớn mềm mại.

Người đàn ông kéo cà vạt, không lâu sau cũng nghiêng người nằm đè lên cô, đôi tay chống ở mạn sườn của cô, vuốt ve khuôn mặt trái xoan thanh tú ấy, “Muốn anh không?”

Cô gái nhỏ gật đầu, sự gần gũi này như rút cạn không khí quanh cô, oxy không được cung cấp đủ khiến cô khó nói thành lời. Cô muốn trả lời có, mỗi ngày đều nghĩ về anh, hơn nữa còn lặp đi lặp lại cảnh mộng xuân rất nhiều, mà nhân vật chính đều là người đang ở trước mặt này. Trong giấc mơ, anh đẩy đưa từng cơn sóng tình vào người cô, từ miệng nhỏ của cô buông ra đều là tiếng kêu dâʍ đãиɠ.

Bàn tay của Thanh Ca chạm vào cơ thể anh, vuốt ve từng chút từ trên xuống dưới, không bỏ qua chỗ nào.

Cô hạ tay xuống bắt lấy dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, bóp chặt rồi nở nụ cười quyến rũ, “Ngày nào em cũng mơ thấy chú nhỏ dùng vật này ‘chiều’ em.”

Vẻ mặt anh càng thêm thâm trầm, trong đôi mắt có du͙© vọиɠ chi phối.

Cố Nam Sơn nắm chân cô, ôm chặt trong lòng, dùng cây gậy cứng rắn cào cào vào miệng huyệt của cô. Phía bên ngoài mỏng manh vô cùng, anh vừa ấn vào đã hơi lõm xuống, động tác này cứ lặp đi lặp lại không biết mệt. Không lâu sau, mật dịch nhớp nháp dính vào đũng quần anh, làm ướt một mảng lớn.

Anh tách hai chân cô ra, vùi đầu vào, một tay tìm hạt đậu nhỏ rồi nhẹ nhàng chơi đùa, người con gái bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khẽ rêи ɾỉ, cô hơi đẩy mông lên, phần cửa động đã ướt đẫm.

Hai tay người đó giữ chặt mông cô, tách hai khe nhỏ để lộ ra phần hoa huyệt hồng nhuận non nớt, miệng huyệt ẩm ướt, tất cả kết hợp lại vô cùng quyến rũ xinh đẹp. Anh há miệng ngậm phần đó, mυ'ŧ hết vào trong phần dịch còn đọng lại bên ngoài rồi nuốt xuống. Chiếc lưỡi thô ráp đùa nghịch phía bên ngoài, liếʍ láp hai mảnh âʍ ɦộ hơi phình ra của cô.

Phải nói, kỹ thuật của anh vô cùng tuyệt vời. Chiếc lưỡi anh như một con rắn linh hoạt chui vào hang ổ, ngay lập tức đã bị hai vách thịt nhỏ hẹp giữ chặt rồi hút sâu vào trong.

Anh hôn say đắm, kết hợp với động tác nhẹ nhàng liếʍ, ngậm lấy rồi từ từ vân vê qua lại.

Cô cảm thấy dây thần kinh của mình đông cứng lại và bị điều khiển bởi người đàn ông này. Đôi chân mềm nhũn như bị rút cạn sức lực, nếu không phải đang nằm, có lẽ cô không đi nổi mất.

Một lượng lớn chất lỏng chảy ra từ huyệt nhỏ đều được anh hút trọn, cô chỉ cần nghĩ đến việc người đàn ông cao ngạo ngày thường này giờ đây lại cúi đầu giúp cô xử lý mật dịch là bên dưới tự lại tự động chảy nhiều nước hơn.

Sự trống trải trong động nhỏ khiến cô khó chịu vặn vẹo người, tay cô đặt xuống dưới tách hai cánh hoa mơn mởn ra, giọng nói như cầu xin, “Chú nhỏ… Xin anh… Nhanh đâm vào đi… Ưm…”

*** 61 ***