Chương 23: Bác sĩ chữa trị 10
Anh vùi đầu vào phần cổ duyên dáng của cô: “Cảm nhận được không, đại côn ŧᏂịŧ ở tao huyệt của em, cục cưng, thoải mái không?”
Thịt non trong tiểu huyệt cô chen chúc bao vây lấy thân gậy của Kỷ Lăng Giang, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến anh gần như sắp bắn ra, không thể không dời đi chút lực chú ý.
Thả chậm tiết tấu cắm vào rút ra, môi mỏng trượt xuống phía dưới, chạm lên bộ ngực non mềm. Anh ngửi mùi hương từ bộ ngực mê người của cô, có mùi thơm nhàn nhạt từ chóp mũi anh phiêu vào trong lòng.
Lâm Khả Ngải vòng chân quanh eo anh, đôi tay vòng lấy cổ anh. Cái đầu ngửa về sau, để bộ ngực to càng dán sát anh hơn. Mái tóc dài tự nhiên buông xõa, lười biếng lay động ở bên hông.
“A… A… Thật thoải mái… A a… A… Ngải Ngải rất… A… Thoải mái… Ừm… A a… Lại đến… A… Bác sĩ dùng sức… Ừm… A… Dùng sức làm Ngải Ngải… Ừm… A a…”
Cô cảm thấy cô giống như thực sự bị bệnh dâʍ đãиɠ, hoàn toàn không chịu nổi động tác chậm rãi dịu dàng này của anh, hoa huyệt ướt dính bị anh trêu chọc như vậy thực sự thấy ngứa ngáy. Cô chủ động nâng mông lại đè xuống dưới, thay đổi nhanh chóng nâng lên ngồi xuống. Hóp bụng nhỏ khiến hoa huyệt nhỏ hẹp căng chặt, giống như muốn nuốt cả căn côn ŧᏂịŧ của anh không nhả ra.
“A a a… A… Thật sướиɠ… A a… Ừm… Còn muốn đại côn ŧᏂịŧ… Ừm… Ừm…”
Cả người Kỷ Lăng Giang sắp bị cô làm cho hỏng mất: “Tao hóa, thích như vậy sao? Đúng là lãng… Tiểu da^ʍ phụ, vừa rồi sắp kẹp anh bắn có biết không? Cô gái dâʍ đãиɠ, khít muốn chết.”
Gân xanh nổi lên, mồ hôi chảy ra, cố nén du͙© vọиɠ bắn ra ngoài. Anh ôm eo cô không cho cô lộn xộn, hít sâu mấy hơi ổn định, chín nông một sâu cắm vào rút ra, đâm sâu còn thoáng cọ xát hoa tâm mẫn cảm của cô.
Kỷ Lăng Giang liếʍ láp trái phải núʍ ѵú sưng đỏ như anh đào của cô, trên nụ hoa phủ kín nước bọt trong suốt, rửa sạch mà tỏa sáng như đá quý. Anh thích nhất là chỗ mềm mại này, không chỉ xúc cảm tốt tới cực hạn, ngay cả mùi vị cũng khiến anh mê luyến không thôi.
Cô gái nhỏ không thuận theo mà xoay vặn cơ thể: “A… Không biết… Ừm… Anh hư… Hư muốn chết… A a… Đâu có ai làm bác sĩ như anh… Ô ô… Nhanh lên… Nhanh di chuyển đi… A…”
Tuy lúc này nóng lòng muốn người đàn ông tiến vào rút ra, vách trong ngứa ngáy khiến cô bực bội khó nhịn, nhưng vẫn trầm mê dưới kɧıêυ ҡɧí©ɧ cao siêu của anh. Móng tay sắc bén như móng vuốt của con mèo nhỏ nắm lấy lung tung, để lại từng vệt đỏ trên cơ thể anh.