Tình Thú Vợ Chồng

Chương 24: Bác sĩ chữa trị 11

Chương 24: Bác sĩ chữa trị 11

“Ô ô… Chữa trị cho người ta… A… Càng ngứa hơn… A a… Bác sĩ hư…”

Miệng anh càng thêm ra sức lấy lòng bộ ngực đầy đặn của cô, tay phải lướt qua điểm mẫn cảm chỗ eo, mà tay trái thì trượt tới chỗ hai người giao hợp vỗ về chơi đùa hoa môi của cô.

Bác sĩ cười khẽ: “Là cục cưng quá dâʍ đãиɠ… Bệnh dâʍ đãиɠ của em quá nghiêm trọng, yêu cầu tăng trị liệu mức độ cao hơn.”

Ngực và tao huyệt của Lâm Khả Ngải được anh hầu hạ vô cùng sảng khoái, ôm lấy cổ anh khiến núʍ ѵú càng tiến sâu vào trong miệng anh, lớn tiếng rêи ɾỉ: “Ừm a… Thao Ngải Ngải… A a… Núʍ ѵú đều bị mυ'ŧ to… A a… Đại côn ŧᏂịŧ của bác sĩ thực thô… Ừm a… Ừm ừm… A…”

Bác sĩ nghe cô kiều mị kêu da^ʍ, phấn khởi tới mức đôi mắt đỏ lên: “Cô bé dâʍ đãиɠ, cục cưng ngoan, thực khít, tao bảo bối dâʍ đãиɠ, tiểu huyệt đúng là giỏi phun nước… Vừa ướt vừa trơn.” Cái gì mà y đức của bác sĩ, từ khi anh nhìn thấy cô, anh đã muốn thao lỏng cô.

Đôi mắt Lâm Khả Ngải mị nhãn như tơ, đầu lưỡi phấn nộn lặp đi lặp lại liếʍ đôi môi khô khốc: “Lại… Lại mau một chút… A… A a… Lại mau hơn chút nữa… Ừm a… Thực sự muốn… A… Bị anh… Làm chết… A a…”

Có lẽ cô thực sự mắc bệnh dâʍ đãиɠ, hơn nữa bệnh tình rất nguy kịch. Cô muốn cao trào, muốn tình yêu kịch liệt, muốn không ngừng bị đâm thủng bị xâm lấn, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh hôi của anh tưới vào tử ©υиɠ.

“Muốn… A… A… Còn muốn… Bác sĩ… Ừm… Đâm lỏng… A a… Đâm lỏng tao âʍ ɦộ… A… Ừm…”

“Lập tức làm chết em bệnh nhân dâʍ đãиɠ này!”

Môi của bác sĩ rời khỏi núʍ ѵú bị đùa giỡn tới cứng rắn, hôn lấy cái miệng nhỏ liên tục rêи ɾỉ. Ném cô từ trên xuống dưới lên không trung, nhanh chóng thẳng tiến rút ra, mạnh mẽ mà ra vào mật huyệt mất hồn.

Lâm Khả Ngải phối hợp với đưa đẩy của anh, vặn vẹo vòng eo phối hợp với tiết tấu cắm vào rút ra của anh. Đầu lưỡi mềm mại cũng quấn lấy đầu lưỡi anh, dây dưa không rời.

“Ừm a… A… A… Ừm… Hừ…” Bộ ngực cô lay động tạo nên sóng nhũ.

Kỷ Lăng Giang nhìn cảnh đẹp trước mắt, từ sau lưng nâng cái mông tròn trịa trắng nõn của cô xoa một cách tàn nhẫn. Còn cắm côn ŧᏂịŧ thô dài vào chỗ sâu nhất của tao huyệt, đột nhiên cắm tới hoa tâm, từ trên xuống dưới chà đạp mọi thứ của cô.

“A… Ừm… Ừm… Ừm a… Ừm… Hừ… Nhẹ, nhẹ chút… A a…” Nước bọt từ khóe miệng chảy xuống cằm.

Liếʍ cằm cô, dịch thơm của người phụ nữ được anh nuốt vào miệng: “Vừa rồi còn nói dùng sức, bây giờ lại nói nhẹ chút… Ừm… Bệnh nhân của anh đúng là khó hầu hạ, em nói xem đúng không! Tiểu tao hóa tiểu tao hóa!”