Mặc dù Diệp Liên không hiểu Tần Tiêu đang nói cái gì, nhưng cậu vẫn khẽ gật đầu, bây giờ cậu chỉ muốn bảo vệ được trinh tiết của mình, cậu mặc kệ Tần Tiêu có lý do bất thường nào, chỉ cần cậu có thể thoát khỏi kiếp nạn này: "Xin lỗi, tôi sẽ không dám nữa."
"Cho nên cậu ghen?" Thẩm Luyện ngồi lên giường, "Cậu ghen vì ai, nói cho rõ ràng."
"Đương nhiên là ghen vì tôi." Tần Tiêu nói một cách khoe khoang, " Lúc nãy Liên Liên vừa tỏ tình với tôi, cậu ấy nói thích tôi."
" Ừm." Thẩm Luyện tùy ý cầm lấy một quả trứng rung màu hồng, nhận lấy chất bôi trơn từ tay Tần Tiêu, "Còn tôi thì sao? Thích không?"
Mẹ kiếp, các cậu có gì thì từ từ nói, đừng bôi nữa, tôi thấy rất sợ.
Trái tim của Diệp Liên không dễ dàng gì mới có thể đặt xuống lại lập tức dâng lên tận cổ họng. Cậu cảnh giác hỏi: "Nếu tôi nói thích thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Vậy thì tôi sẽ cảm thấy rất khó chịu." Tần Tiêu giả vờ nói một cách bi thương, "Rõ ràng lúc nãy cậu nói thích tôi, nhưng một giây tiếp theo cậu lại thay lòng đổi dạ, nếu tôi quá đau lòng, tôi sẽ dùng cây gậy massage này đâm hỏng da^ʍ huyệt non nớt của cậu."
Đây là lần đầu tiên Diệp Liên nghe thấy những lời dâʍ đãиɠ này, sắc mặt của cậu lập tức đỏ lên, không biết có phải là do ảo giác hay không, dường như cơ thể của cậu lập tức phản ứng sau khi nghe thấy những lời này, cậu mơ hồ cảm thấy có một dòng chất lỏng giống như nước đang chậm rãi chảy ra từ hạ thân.
. . . Đợi đã, tại sao lại có nước?
Diệp Liên giãy giụa chống đỡ nửa thân trên lên, cố gắng tách mở hai chân, muốn nhìn rõ hạ thân của mình đang xảy ra chuyện gì. Mà động tác này lại là một biểu hiện cầu cᏂị©Ꮒ ở trong mắt của Tần Tiêu, Diệp Liên của trước kia đều là như vậy, giả vờ đáng thương, khóc nức nở nói ra những lời từ chối, nhưng lần nào cậu cũng ngoan ngoãn tách chân cho bọn họ cᏂị©Ꮒ vô cùng thoả thích.
Đúng rồi, suýt nữa đã quên làm màn dạo đầu cho Liên Liên. Sau khi nghĩ như vậy, Tần Tiêu lập tức vươn tay nắm lấy âʍ ѵậŧ của Diệp Liên và bắt đầu nắn bóp. Cây gậy massage trên tay anh cũng áp sát vào hai mép âm môi đầy đặn quấn quýt triền miên.
Kɧoáı ©ảʍ bất ngờ ập đến khiến cho Diệp Liên không kịp đề phòng, cơ thể của cậu cũng lập tức mềm nhũn vfa ngã trở lại trên giường. Cậu không có thời gian suy nghĩ xem tiếng rên của mình sẽ quyến rũ dâʍ đãиɠ như thế nào, bây giờ kɧoáı ©ảʍ không ngừng truyền đến tứ chi của cậu giống như sóng vỗ, khiến cho hạ thân của cậu tê dại đến mức liên tục phát run, kɧoáı ©ảʍ xa lạ này vô cùng kịch liệt, đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được, cậu hoàn toàn không thể chống cự nổi, những tiếng rêи ɾỉ của cậu lập tức xen lẫn những tiếng nức nở mềm mại.
" Dừng, dừng lại ưm a. . ." Diệp Liên khóc nức nở, nhưng cậu lại không nhịn được mà ưỡn cao hạ thân, "Quá mức rồi ưʍ. . ."
Đó là một loại cảm giác khó có thể diễn tả thành lời, Diệp Liên không biết nên miêu tả như thế nào, ý thức và thân thể của cậu giống như bị xé thành hai nửa.
Cậu muốn chạy trốn, muốn né tránh kɧoáı ©ảʍ thoải mái làm cho cậu khó mà chịu được, nhưng cơ thể của cậu lại thực tủy tri vị*, hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ thuần phục, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng xông ra khỏi da^ʍ huyệt. Cho dù Diệp Liên không tận mắt nhìn thấy, cậu đang nhắm chặt hai mắt và thở hổn hển, nhưng cậu cũng có thể tưởng tượng được hình ảnh da^ʍ mỹ kia.
* chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa.
Tần Tiêu vừa dùng ngón tay khinh nhờn dâʍ ɭσạи âʍ ѵậŧ của cậu, vừa dùng cây gậy massage to dài cᏂị©Ꮒ cậu. 30 phút trước, Diệp Liên vẫn là một hệ thống không có thực thể, mặc dù cậu đã từng xem vô số cảnh giường chiếu ướŧ áŧ 18+, nhưng giữa việc xem phim và thực chiến vẫn còn một khoảng cách rất lớn.
Thẩm Luyện ở bên cạnh cũng không nhàn rỗi. Hắn dán trứng rung lên đầṳ ѵú dựng đứng của Diệp Liên và bật công tắc, sau đó hắn vô cùng hài lòng khi nghe Diệp Liên đột ngột rêи ɾỉ dồn dập. Thẩm Luyện nhìn chằm chằm vào Diệp Liên, trên gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Diệp Liên đã nhuốm đầy du͙© vọиɠ đỏ bừng, cơ thể yêu kiều cũng nổi lên một màu đỏ nhạt quyến rũ mê người, đó là dáng vẻ đã chuẩn bị sẵn sàng để nhận lấy cuộc hoan ái mãnh liệt.