Lãnh Vũ nương theo lực đạo của hắn hướng tới bồn hoa ngã xuống, căn bản không suy xét đến thân thể của mình như thế nào, cho đến sau khi bị thương, trong lòng nàng ấy vẫn nhớ lo cho Phượng Ly.
Nàng ấy mọi thứ đều suy nghĩ vì Phượng Ly, Phượng Ly làm sao lại không hiểu ý nàng ấy, mặc dù là ngày đầu tiên bước vào Quỷ Y Môn, Lãnh Vũ đã học một khóa. Tương lai mặc kệ xảy ra chuyện gì, chỉ cần uy hϊếp đến chủ tử, bất cứ lúc nào các nàng cũng sẵn sàng hi sinh cho chủ tử.
Tuy rằng đó là môn quy nhập môn, từng ấy năm ở cùng Phượng Ly tới nay, Lãnh Vũ làm gì cũng đều là tự nguyện, Phượng Ly biết rõ dụng ý của nàng ấy, nhưng nàng thân là thiếu chủ, tuyệt đối không cho phép người khác làm hại đến người của mình.
Giữa sân cũng chỉ còn lại hai người Phượng Ly và Phượng Thanh Dương, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Phượng Thanh Dương, người nọ rõ ràng còn mệt mỏi mới vừa trở về. Trên lưng còn mang một thanh kiếm lớn, đây là biểu tượng của Thuần Dương Môn.
“Phượng Thanh Dương?” Phượng Ly nhìn hắn, hỏi.
Phượng Thanh Dương vốn là hùng hổ đi tìm Phượng Ly, nhưng ai biết bây giờ tụe nhiên tình thế bị đảo lộn, như thế nào lại biến thành Phượng Ly chất vấn hắn.
“Là ta, tính ra ta còn phải kêu ngươi một tiếng tỷ tỷ, nhưng ngươi ở trong phủ ngang ngược kiêu ngạo, đánh tỷ tỷ cùng nương của ta, chúng ta nên tính toán khoản này như thế nào?” Phượng Thanh Dương lúc này mới lấy lại được khí thế, nghĩ đến miệng vết thương trên người hai người nọ, tâm hắn đã rất đau.
Nói đến cùng trong cơ thể vẫn chảy cùng dòng máu với Phượng Nhược Nhan, mỗi người trong lòng đều cực kỳ bênh vực người mình, khuôn mặt của hắn lãnh đạm.
“Các nàng có kết cục này là do các nàng nên được, ngươi không ở trong phủ căn bản là không biết đã xảy ra sự tình gì, đã tin vào lời nói phiến diện của các nàng chạy tới sân ta, ngươi cùng với người ngang ngược kiêu ngạo trong miệng ngươi có khác gì nhau?
À, ta cũng không có kiên nhẫn cùng ngươi giải thích, bây giờ đến lượt ngươi. Nói đi, tay trái hay tay phải.” Phượng Ly đứng ở giữa sân, đối với linh lực cường đại của Phượng Thanh Dương thả ra, nàng vẫn bình tĩnh đối diện.
Nàng chưa bao giờ là người coi trọng quan hệ huyết thống, nàng chỉ làm theo một đạo lý, đó chính là ai tốt nàng, nàng sẽ đối xử tốt với người đó. Bây giờ Phượng Thanh Dương làm Lãnh Vũ bị thương, nàng tuyệt đối không tha.
“Tay trái? Tay phải?” Phượng Thanh Dương có chút không rõ ý của nàng, nữ nhân này nói chuyện quá ngắn gọn súc tích.
“Ngươi làm thị nữ của ta bị thương, ta lấy một cánh tay của ngươi bồi thường, yêu cầu này rất công bằng, ngươi chỉ cần nói cho ta biết giữ lại tay trái hay tay phải của ngươi.” Phượng Ly hoàn toàn không khống chế được cảm xúc của mình.
Cho dù biết rõ sẽ có hậu quả như thế nào, Phong còn đang âm thầm giám sát nàng, nàng rất dễ bị bại lộ, nhưng sự tình tới mức này nàng cũng không nghĩ nhiều nữa.
Vốn muốn dùng thân phận Phượng Ly thừa kế vị trí gia chủ Phượng gia, nếu thân phận bại lộ, vậy nàng liền dùng thân phận thiếu chủ Quỷ Y Môn cướp lấy cũng tốt, cùng lắm thì sự tình tương đối phiền toái thêm một chút.
Không có lý do nào có thể trở thành cái cớ để người bên cạnh nàng bị thương, Phượng Thanh Dương nghe thấy nàng muốn lấy một cánh tay của hắn. Nếu là từ trong miệng người khác nói ra, có lẽ hắn sẽ cảm thấy đấy là nói đùa, nhưng lời này lại là do Phượng Ly nói ra.
Bên trong đôi mắt nàng lạnh băng, cũng không phải dáng vẻ nói giỡn, hắn tuy rằng chưa từng gặp qua bộ dạng Phượng Ly trước đây, nhưng mà tin đồn về Phượng Ly hắn đã từng nghe qua, họ đều nói nàng không có linh lực, vậy tại sao nàng lại nói với mình như thế?
“Nếu ngươi không trả lời, ta đây giúp ngươi làm chủ, ngươi phải dùng kiếm nên giữ lại tay phải đi.” Phượng Ly nghiêm trang nói.
Dáng vẻ này của nàng chính là muốn ra tay thật, khí thế đòi lại công bằng cho người nhà trước đây của Phượng Thanh Dương sớm đã biến mất không còn bóng dáng, lúc này khí thế của Phượng Ly hoàn toàn áp chế hắn.
Hắn cũng không biết vì sao nữ nhân này lại kiêu ngạo như vậy, Phượng Ly sờ khuyên tai của mình, có lẽ là do bên trong có thần thức, nàng có thể cảm nhận được thay đổi bên trong khuyên tai.
“Ngươi sẽ giúp ta, đúng không?” Nàng nhẹ nhàng sờ khuyên tai, khuyên tai khẽ giật giật, giống như chỉ có gió vừa thổi qua.
Trong tay nàng xuất hiện một ít linh thàn, sáng lên ánh bạc, đồng thời nàng cảm giác được khuyên tai đột nhiên phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt.
Một cỗ linh lực lặng lẽ chảy trong kinh mạch của nàng, tuy rằng đây là dựa vào linh lực của người khác, nhưng đối với Phượng Ly mà nói, cũng là đã rất tốt rồi. Linh thần theo linh lực đi vào thân thể bắt đầu tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ hơn, Phượng Thanh Dương đôi mắt mở to.
Xem ra lời đồn đãi cũng không phải là sự thật, Phượng Ly căn bản là có linh lực, hơn nữa nàng thật sự muốn ra tay với mình.
Gỡ thanh kiếm lớn sau lưng xuống, trên không trung múa ra một đóa hoa kiếm, giống như là hoạt động kiếm một chút, một vài vũ khí cao cấp thật ra cũng là do có linh khí.
Có đôi khi vũ khí trạng thái không tốt sẽ ảnh hưởng đến phát huy trong trận chiến, hắn hoạt động kiếm trước mục đích chính là vì nhanh chóng để kiếm mau tiến vào trạng thái chiến đấu.
“Phượng Ly, vốn dĩ kiếm của ta tuyệt đối sẽ không chĩa vào người thân, nhưng ngươi khinh người quá đáng, chẳng khác gì người trong miệng tỷ tỷ nói, như vậy hôm nay ta sẽ báo thù cho tỷ tỷ cùng nương ta.” Phượng Thanh Dương bị Phượng Ly nói, lại tức giận.
Bản thân mình chính là đệ tử chân truyền của chưởng môn Thuần Dương Môn, còn chưa từng có người đánh lại hắn, Phượng Ly lười nói lời vô nghĩa với hắn, “Làm người của ta bị thương, thì phải trả giá lớn.”
Những năm gần đây tuy rằng nàng không có linh lực, nhưng vẫn tu luyện phương pháp cơ thể cận chiến, vì vậy dù không có vũ khí chỉ đấu bằng linh lực, nàng cũng đã sớm nắm rõ trận chiến trong lòng bàn tay.
Lãnh Vũ đã xử lý tốt miệng vết thương của mình, vẻ mặt lo lắng nhìn Phượng Ly, nếu cứ như vậy nàng sẽ hoàn toàn bại lộ, thiếu chủ, người vì chúng ta như vậy, người hi sinh lớn như vậy, thật sự đáng giá sao?
Phong trong bóng tối vốn cho rằng sẽ không có chuyện gì, nữ nhân này đi dạo phố trở về liền nghỉ ngơi, ai ngờ Phượng Thanh Dương xuất hiện đã khiến cho kết quả bắt đầu thay đổi.
Phượng Ly này thật thủ đoạn, nàng không phải không có linh lực sao, vậy mà linh khí trên người nàng bây giờ rất lớn, vui mừng hiện điểm này, hắn vô cùng kích động. Dường như chân tướng sắp trồi lên mặt nước, mà Phượng Ly này tuyệt đối không giống như trong suy nghĩ của mọi người.
Bên kia đã khai chiến, linh kiếm và đại kiếm va chạm nhau phát ra kịch liệt tạo tiếng động rất lớn, Phượng Thanh Dương kinh sợ, linh lực của Phượng Ly lại thâm hậu như thế, hắn vậy mà nhìn không được Phượng Li đang ở cấp bậc gì.
Đây là lần đầu tiên Phượng Ly sử dụng linh lực, nàng cũng không biết Linh nhân Quân Vô Dạ cho nàng lợi hại đến cỡ nào, nhưng người kia nếu cho nàng, thì chắc chắn không yếu kém.
Ở bên trong Minh Sơn nàng đã biết Quân Vô Dạ kia linh lực sâu đến cỡ nào, Phượng Thanh Dương này nói trắng ra chỉ là một tên tiểu tử chưa đủ lông, Phượng Ly tuyệt đối nắm chắc mới dám trực tiếp muốn cánh tay ngay trước mặt hắn.
Linh lực trên khuyên tai cuồn cuộn không ngừng truyền vào bên trong thân thể của nàng, Phượng Thanh Dương vốn đã hơi hết sức, đột nhiên cảm giác được một cỗ linh lực mạnh mẽ trên người Phượng Ly bùng phát.
Bên tai nghe một tiếng vang lớn, thân thể hắn đã bay ra ngoài.