Phúc Hắc Quỷ Y Cuồng Phi

Chương 168: ngươi cút cho ta!

Nhắc mới nhớ, Phượng Thanh Dương cùng Nhị di nương và Phượng Nhược Nhan hoàn toàn là hai loại người, dẫu sao từ nhỏ hắn đã không ở chung với hai người bọn họ, tính tình tương đối thẳng thắn đơn thuần, làm việc lỗ mãng không suy nghĩ kĩ.

Người như vậy rất dễ dàng bị người lợi dụng, động tác của Nhị di nương ảnh hưởng đến miệng vết thương trên người bà, Phượng Thanh Dương chạy nhanh lại đỡ, “Nương, người làm sao vậy?” Lúc này mới phát hiện sắc mặt Nhị di nương rất không tốt, khuôn mặt tái nhợt, tiều tụy.

“Thanh Dương, con trai ngoan của nương cuối cùng cũng trở về, nương cùng tỷ tỷ con ở trong phủ bị người khi dễ, bắt nạt. Con nhất định phải báo thù cho nương cùng tỷ tỷ.” Nhị di nương lúc này đã có chỗ dựa, nhanh chóng kể rõ sự tình trước đây cho hắn nghe.

“Nương, người bị người ta khi dễ như thế nào? Trong phủ còn có kẻ dám khi dễ người?” Phượng Thanh Dương phản ứng giống như mọi người, đều cho rằng Nhị di nương bây giờ nắm quyền, trong phủ còn có ai dám khi dễ nàng?

“Chuyện là như thế này……” Nhị phu nhân nhanh chóng thêm mắm dặm muối đem sự tình nói hết một lần, cốt truyện qua miệng nàng lập tức thay đổi.

Bà kể hết những chuyện từ khi Phượng Ly trở về, lại than vãn Phượng Thanh lúc này bất công như thế nào, càng nói càng ủy khuất, nước mắt rào rạt rơi xuống: “Cha con hắn lúc này không nhớ rõ chúng ta, cũng chỉ nhớ rõ hai mẹ con Phượng Ly, ô ô…… Phượng phủ này không còn là nơi cho chúng ta dung thân.”

“Phượng Ly thật sự đối xử với hai người như vậy?” Toàn bộ gân xanh trên trán Phượng Thanh Dương nổi lên.

“Đúng vậy, hoàn toàn chính xác, nương cùng tỷ tỷ con bị thương, cha con cũng không có tới xem một cái, tất cả những điều này đều do tiện nhân Phượng Ly làm hại, vết thương của tỷ tỷ con còn nghiêm trọng hơn so với ta.”

“Nương người yên tâm, bây giờ con đã trở về, thì sẽ không có ai thương tổn các người, con đi nhìn xem tình huống bên tỷ tỷ trước đã.” Phượng Thanh Dương trở về còn chưa kịp nghỉ một chút, đã nóng vội chạy đến xem Phượng Nhược Nhan.

Tới chỗ Phượng Nhược Nhan kia, thật sự là càng thêm thê thảm, Phượng Ly còn nhiều thêm một tội danh, Phượng Ly muốn câu dẫn Đại hoàng tử, “Thanh Dương, nếu cứ tiếp tục như vậy, không chỉ là tất cả Phượng gia đều do nàng khống chế, đến tỷ phu của đệ cũng……”

“Tỷ tỷ người yên tâm, bây giờ ta đã trở về, ai cũng không thể khi dễ ức hϊếp các người.” Nói xong Phượng Thanh Dương liền rời đi.

Phượng Nhược Nhan giả bộ kéo lại, sức lực nàng sao có thể kéo được Phượng Thanh Dương, người nọ đã đi đến cạnh cửa, Phượng Thanh Dương tính tình lỗ mãng, hơn nữa hắn vừa mới trở về, dù cho hành hung Phượng Ly một trận, Phượng Thanh có trách tội xuống thì về tình cảm cũng có thể tha thứ.

Mỗi người trong lòng mỗi người đều có dự định, đều có tính toán của riêng mình, tính tình Phượng Thanh Dương nàng đã quá quen thuộc, lần này Phượng Ly sẽ rất thảm, dù cho nàng bất tử cũng sẽ bị lột một tầng da.

Bên này Phượng Ly còn đang nằm trên giường nệm nghỉ ngơi, suy nghĩ biện pháp ứng đối với Phượng Thanh Dương sau khi trở lại, thời tiết buổi trưa dễ làm con người ta buồn ngủ, nàng cũng sắp chìm vào giấc ngủ.

“Tam thiếu gia, tiểu thư nhà ta đã ngủ, người nếu muốn gặp nàng, mong người tối nay hãy đến!” Lãnh Vũ cũng kinh ngạc, dựa theo hành trình mà nói người này hẳn là buổi tối mới tới, sao lại xuất hiện sớm như vậy.

Nhưng bây giờ biểu hiện của người này cho thấy muốn ăn tươi nuốt sống Phượng Ly, nàng vì che giấu thân phận chính mình, không thể đối diện trực tiếp với Phượng Thanh Dương, nếu bại lộ bản thân dù chỉ một chút, sẽ mất nhiều hơn được.

“Ngươi tính là cái thứ gì, cút ngay!” Giờ phút này bên trong Phượng Thanh Dương chỉ còn phẫn nộ, nào có thể nghe được lời người khác lời nói.

“Không cho.” Lãnh Vũ không thể động thủ, chỉ có thể dang tay ngăn đường đi của hắn.

“Ngươi cút cho ta!” Phượng Thanh Dương tức giận đẩy Lãnh Vũ ra, sức lực của hắn rất lớn, hơn nữa Lãnh Vũ muốn bảo vệ Phượng Ly, Phượng Tam thiếu gia tính cách tuy rằng không gian xảo, nhưng rất lỗ mãng.

Người như vậy có đôi khi càng thêm đáng sợ, hoàn toàn kiêu ngạo, một đòn hướng về phía Lãnh Vũ, nàng hoàn toàn có thể tránh được, nhưng vì Phượng Ly, để bản thân bay thẳng đến bồn hoa bên cạnh ngã xuống, “A! Tam thiếu gia đánh người, Tam thiếu gia đánh người!” Cái trán của nàng lập tức bị chảy rất nhiều máu.

Thủ vệ bên ngoài tất cả đều chạy vào, Phượng Thanh Dương nhìn thấy cái trán bị đánh, trên mặt trắng nõn tất cả đều là vết máu, hắn cũng chỉ vô tình đả thương người, chẳng qua sốt ruột tìm Phượng Ly.

“Ngươi không sao chứ? Ta không phải cố ý, ta chỉ là muốn tìm chủ tử nhà ngươi.” Vô duyên cớ vô cớ làm người khác bị thương, trong lòng hắn vẫn tương đối tự trách, Thuần Dương Môn nhìn chung vẫn là một chính phái.

Hắn vội vàng đi tới nhìn vết thương của Lãnh Vũ, Lãnh Vũ che lại đầu,khe hở giữa các ngón tay đều là máu tươi, hắn thò người ra xem thử vết thương của Lãnh Vũ, một âm thanh lạnh băng vang lên: “Dừng tay.”

Phượng Ly không biết đứng ở cạnh cửa từ khi nào, đây là lần đầu tiên Phượng Thanh Dương nhìn thấy chân dung Phượng Ly, khi hắn còn nhỏ đã nghe nói qua mình còn có một vị Đại tỷ tỷ, chẳng qua vận mệnh của nàng không tốt, mới vừa sinh ra đã bị ném tới Bắc Hải.

Nhưng khi thấy nàng hôm nay, Phượng Thanh Dương cũng giống như lần đầu tiên thấy Phượng Ly, nàng như bạch y chuyển thế, từ trước đến nay bên trong đôi mắt không có một chút cảm xúc, giờ phút này cũng đầy lạnh lẽo.

Lãnh Vũ là cấp dưới của nàng cũng là người thân của nàng, bây giờ nhìn thấy Lãnh Vũ bị thương, Phượng Ly rất tức giận, Phượng Thanh Dương mau chóng quay người lại. Nhìn cách ăn mặc cũng như dung mạo của nàng, không giống như người làm rất nhiều việc xấu trong miệng Phượng Nhược Nhan, thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong.

“Ngươi chính là Phượng Ly?” Phượng Thanh Dương đứng thẳng nhìn nàng, trên người dao động linh lực cường đại, Lãnh Vũ vẻ mặt lo lắng. Phượng Ly hiểu biết võ công của nàng, cho nên rất rõ vì sao nàng ấy làm như vậy, mục đích chính là để nàng đừng đi ra, chỉ làm bản thân thêm khó xử.

Chính là nàng lại quên mất một chuyện, Phượng Ly rất bênh vực người mình, người khác bị thương nàng không quan tâm, nhưng người bị thương là người của nàng, số phận người kia không cần nghĩ cũng biết sẽ thảm như thế nào.

Phượng Ly cũng không thèm liếc hắn một cái, bay thẳng đến chỗ Lãnh Vũ, “Buông tay.”

“Tiểu thư, ta không có việc gì.” Lãnh Vũ nhìn thấy bên trong đôi mắt của Phượng Ly đã bắt đầu thay đổi, sắc mặt càng ngày càng lạnh, khổ rồi, Phượng Ly tức giận!

Phượng Ly tức giận rất có khả năng sẽ trực tiếp phá vỡ kế hoạch trước đây, nàng trở về không phải là vì cái kia sao, nếu như bại lộ ngay lúc này, cố gắng trước kia đều uổng phí.

“Ta kêu ngươi buông tay!” Âm thanh của Phượng Ly lạnh như thời tiết mùa đông khắc nghiệt.

“Ta……” Lãnh Vũ không có cách nào, xem ra lúc này mình đã biến khéo thành vụng, nàng trực tiếp buông ngón tay ra, trên trán có một vết thương không dài không ngắn. Trên đó vẫn còn vết máu đỏ, tuy rằng nàng làm như vậy vì Phượng Ly, nhưng……

“Ngươi về phòng xử lý miệng vết thương cho tốt.” Phượng Li ra lệnh.

“Nhưng mà tiểu thư, nơi này……” Lãnh Vũ vẫn không yên lòng để Phượng Li một mình ở chỗ này.

“Trở về!” Âm thanh của nàng không cho phép từ chối, Nha Thanh sáng nay đã trở về Các, còn chưa trở lại, Lãnh Vũ không lay chuyển được Phượng Ly, đành phải rời đi trước.

Phượng Thanh Dương không ngờ được dáng vẻ của tỷ tỷ này như vậy, hơn nữa hành vi của nàng cũng rất kỳ quái, nàng sai thị nữ kia đi là muốn làm cái gì?