Dù sao ngay từ đầu, Phượng Ly ở Phượng phủ là một người có tính cách không quá mạnh mẽ, mấy lần trước thời điểm trừng phạt Nhị di nương, cũng không thấy lên tiếng.
Phượng Thanh tưởng lần này vẫn sẽ như vậy, thật sự không biết lần này Phượng Ly biểu hiện ra chính là đao dịu dàng, một đao muốn mạng người!
Phượng Thanh đã nói ra lời, bây giờ muốn đổi cũng không kịp. Làm sao ông ngờ được Phượng Ly lại là người sâu không lường được như vậy.
Ngay cả ông cũng bị vẻ ngoài của Phượng Ly lừa gạt, “Ý của a Ly là hai người cộng lại hai mươi roi đúng không?” Dù sao chính mình đã nói ra, hiện tại Phượng Thanh chỉ có thể giảm bớt tổn thương cho hai người kia.
Roi này muốn mạng như thế, nếu như một người hai mươi roi vậy sao chịu được? Ông đã nói rõ ràng như vậy, dù là cái kẻ ngốc cũng sẽ tiếp lời của ông ta.
Ngược lại Phượng Ly không phải cái kẻ ngu, là một người vô cùng, Phượng Thanh chỉ đối đãi với Phượng Ly như một vị thiên kim tiểu thư bình thường, nhưng ông không để ý đến rằng, lấy thân phận của Phượng Ly, nàng hoàn toàn không cần sợ Nhị di nương.
Ở trong mắt nàng, hai người giống như con tôm nhỏ. Nếu nàng muốn gϊếŧ người, sẽ có hơn trăm cách, tất nhiên sẽ không vui vẻ gì nếu người ta chế.
Phượng Thanh nói minh xác lại nhưng Phượng Ly vẫn sừng sững bất động, “Cham cha hiểu lầm rồi, là một người hai mươi roi, hai người cộng lại bốn mươi roi mới đúng. Sắc trời đã trễ thế như thế, đừng đứng ngốc ở đấy nữa, hiện tại bắt đầu đi, con mệt mỏi.”
“...... Lão gia!!” Giọng nói của Nhị di nương run rẩy.
“Cha, hai mươi roi sẽ chết người đấy.” Phượng Nhược Nhan cũng quỳ gối dưới chân Phượng Thanh xin tha thứ.
Đến bây giờ hai người vẫn còn không hiểu rõ một chuyện, hiện tại muốn đánh họ không phải là Phượng Thanh, mà là Phượng Ly. Hai người dù kêu đến mất tiếng, Phượng Thanh cũng không có cách.
Ông là người đứng đầu của gia tộc, lời nói đã nói ra, thử hỏi làm sao có thể thu về?
“Cha!” Phượng Ly thúc giục nói.
“Đánh đi.” Phượng Thanh tuyệt vọng nhắm lại đôi mắt, chỉ có điều nhưng không ai thấy được u ám trong đôi mắt nhắm nghiền của ông. Hàng động lần này của Phượng Ly đã vô tình thách thức quyền uy gia chủ của ông. Từ chuyện ngày hôm nay xem ra, ông hoàn toàn có thể xác định Phượng Ly đang giả heo ăn thịt hổ.
“Cha, đừng mà!”
“Muội muội kêu thảm như vậy làm gì? Tỷ tỷ còn chưa ra tay, cha, con mới nhớ kỹ lại, còn có mấy người cũng ở bên cạnh thêm mắm thêm muối. Thế này đi, bốn mươi roi này cũng để những người kia gánh vác cùng, như thế nào?”
Mặc dù mấy vị di nương kia không có quyền thế gì trong phủ, có điều những người này bắt nạt Đại phu nhân đã lâu, nàng đã sớm muốn ra tay. Hôm nay vừa hay diệt sạch! Để các nàng bình thường đắc ý bắt nạt người bên ngoài.
Phượng Thanh nghe được nàng nói thế, trong lòng đau đớn. Mặc kệ lúc trước mấy vị di nương tiến phủ thế nào, dù sao cũng đã sống với nhau hơn mười năm, người cứng cỏi cũng sẽ tan chảy.
Ông không phải là không có tình cảm với các nàng cũng, nhất là Tứ di nương là nữ nhân mà ông động lòng nhất, ngoại trừ Đại phu nhân ra. Hiện tại ông xoắn xuýt chính là, Phượng Ly muốn chia bớt bốn mươi roi này, vậy Nhị di nương và Phượng Nhược Nhan sẽ chịu ít khổ hơn.
Nhưng đối tượng bị đánh sẽ lại nhiều hơn, dù sao bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, ông lại không bỏ được. Nghe được đề nghị này của Phượng Ly, đương nhiên Nhị di nương cầu cũng không được.
“Lão gia, đúng đấy, nói năng lùng còn có bọn họ nữa, muốn trị tội cũng phải cùng nhau trị tội.” Hiện tại bà ta bị dọa đến nói không ra lời, đây không phải trực tiếp thừa nhận bà ta có tội sao.
“Được, vậy cùng nhau trị đi.” Cuối cùng ông vẫn đồng ý đề nghị này.
Trong phòng lập tức một mảnh kêu la, tất cả di nương đều có liên quan, đương nhiên là chủ mưu là Nhị di nương và Phượng Nhược Nhan định sẵn mỗi người tám roi.
Phượng Ly còn lo lắng Phượng Thanh sẽ thả người, đặc biệt để Lãnh Vũ đã dịch dung tiến vào. Phượng Thanh quan sát Lãnh Vũ một chút, Lãnh Vũ là loại hình cao gầy, cho nên trong mắt họ cũng không có lực uy hϊếp.
Chỉ có Phượng Ly đi ra từ trong huấn luyện khắc nghiệt biết nàng tuyệt đối không phải đơn giản như bên ngoài. Lực tay của nàng cao hơn nam nhân một chút, để nàng hành hình là thích hợp, có điều.
“Đi, để nàng đi.” Phượng Thanh gật đầu.
Phượng Ly nháy mắt với Lãnh Vũ, Lãnh Vũ lập tức hiểu rõ ý nàng, “Lão gia”. Nàng hành lễ một cái, yếu ớt cầm lấy roi.
Trước ra tay từ mấy vị di nương này. Những người này không phải thủ phạm chính, đương nhiên nàng không dùng sức, đòn roi dù không dùng sức cũng khiến họ hét lên đau đớn.
Cuối cùng đến hai người cuối cùng, đây mới là người nàng cần chăm sóc. Phượng Thanh nhìn vết thương trên người những người kia, cũng không phải rất nghiêm trọng, lúc này mới hơi yên lòng một chút, mười sáu roi còn lại không đơn giản như vậy.
Phượng Ly đã kéo Đại phu nhân ngồi xuống, ở một bên uống trà quan sát. Ngay từ đầu Đại phu nhân còn có hơi hoảng hốt, dù sao bà ở bên ngoài cũng nghe được tiếng của Phượng Thanh, Phượng Ly đắc tội Nhị di nương thì cũng bỏ đi, nhưng mà cùng đắc tội với Phượng Thanh cũng không đơn giản như vậy.
Đang lúc bà hoảng sợ, nhìn lại Phượng Ly vẫn là dáng vẻ bình tĩnh không liên quan đến mình, Lãnh Vũ giơ roi lên, nhìn như không dùng sức, thực tế lại bí mật dùng linh lực tạo sức ép.
“A!!!” Mới một roi, Nhị di nương đã kêu lên, dù sao lúc trước những người kia cũng kêu, Phượng Thanh cũng không suy nghĩ nhiều.
Lãnh Vũ thông minh vẫn luôn đánh vào một chỗ, như vậy khiến người khác không cách nào nhìn ra được một roi của nàng có lực lớn thế nào. Lại thêm một roi đánh xuống, chính là tình cảnh máu me đầm đìa.
Lại đánh về phía vết thương càng khiến người ta không chịu đựng nổi. Thời điểm mói đến roi thứ bảy, Nhị di nương đã chịu đựng không nổi đau đớn hôn mê bất tỉnh, trên mặt Phượng Thanh mang theo lo lắng, liền lại gần xem thử.
Phượng Ly lại tiến lên một bước, ngăn trước mặt ông, “Cha, chuyện không đáng ngại, còn có một roi nữa, dù sao đã ngất, nói không chừng đau sẽ tỉnh lại.”
Giờ phút này Phượng Thanh đối diện với ánh mắt Phượng Ly, nhìn thấy trong ánh mắt nàng lộ ra một tia lạnh lẽo, lúc này ông mới biết được nữ nhi này lại máu lạnh đến thế.
Ngón tay giấu ở trong tay nắm chặt lại, khá lắm, Phượng Ly, năm lần bảy lượt ngăn cản ông, “Tiểu thư, còn một roi.” Lãnh Vũ ngẩng đầu hỏi Phượng Ly.
“Đánh!” Có được chính là trả lời lạnh lung của Phượng Ly. Hôm nay lần đầu tiên nàng lộ ra bản thân trước mặt Phượng Thanh, nhưng Phượng Thanh lại không phải sao.
Hai người là cha con, huyết mạch chảy bên trong giống nhau, bàn về công phu diễn trò, ai cũng không nhường ai.
Nhận được lệnh của Phượng Ly, Lãnh Vũ không hề lưu tình chút nào đánh, “A!” Nhị di nương lại bị đánh đến tỉnh lại, loại đau đớn này thật sự còn khó chịu hơn chết.
“Cha, cha xem giống con nói, còn không phải người đã tỉnh lại sao.” Phượng Ly nở nụ cười ngây thơ như cũ.