“Đúng thế, trợ lý Hứa.”
.........
Mọi người ngay lập tức xông lên, ngăn cản Hứa Dương và Ninh Tiểu Phỉ.
Thật không dễ dàng gì mới thỉnh được vị tôn đại phật này tới, nếu bỏ qua cơ hội lần này sẽ là một tổn thất cực kỳ lớn đối với tổ chuyên mục.
“Tôi cũng rất xem trọng cô Ninh, thế nhưng......” Hứa Dương nghiêng mặt, quét mắt nhìn Bùi Nhược Hi và Quý Mặc, “Các người không giữ được cô ấy, vậy tôi cũng không còn cách nào khác, anh Tây Thành đã nói rồi, anh ấy chỉ hợp tác cùng cô Ninh, người khác......toàn bộ đều không được !”
Thấy tình thế không ổn, Bùi Nhược Hi lặng lẽ lùi về sau hai bước, xoay người muốn đi.
Ninh Tiểu Phỉ chú ý đến động tác của cô ta, ngay lập tức nâng cao giọng.
“Chị Bùi, đừng chạy nha !”
Bùi Nhược Hi khẽ cắn khóe môi, dừng bước.
“Cô yên tâm, tôi không nhát gan như cô đâu, có chơi có chịu, chuyện tôi đã đồng ý tôi sẽ làm được. Có điều…….” Cô ta nhìn sang Quý Mặc, “Đạo diễn Quý, tổ chuyên mục này là khách sạn hay chợ bán rau thế, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.”
“Cô yên tâm, tôi sẽ không nhân nhượng bất kỳ người nào.” Quý Mặc nâng giọng, “Tiểu Chu !”
Tiểu Chu vội vàng chen qua, “Đạo diễn Quý !”
“Gọi điện thoại cho phòng tài vụ, Ninh Tiểu Phỉ khi không đến trễ ba lần, khấu trừ toàn bộ lương tháng này.” Quý Mặc vươn tay túm lấy đơn từ chức trên bàn, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm gương mặt Ninh Tiểu Phỉ, “Đơn từ chức tôi nhận, nếu cô tiếp tục đi trễ một lần nữa, tôi không quan tâm bạn bè cô là ai, cũng không quan tâm người nào chống lưng cho cô, liền ngay lập tức rời khỏi tổ chuyên mục cho tôi !”
Với tính khí của anh ta, sẽ không vì Ninh Tiểu Phỉ mời được Tây Thành mà bao che khuyết điểm cho cô.
Cô nhóc này quá bướng bỉnh quá kiêu ngạo, anh ta nhất định phải để cô hiểu rõ, có một số chuyện chung quy phải chịu đánh đổi.
Lần này Ninh Tiểu Phỉ lại không bởi vì bị mắng mà tức giận, trong lòng ngược lại lại cảm kích anh ta một trận.
“Cảm ơn đạo diễn Quý, tôi đảm bảo sau này chắc chắn sẽ không đi trễ nữa !”
Đơn từ chức cô cũng đã đưa, đối phương có thể giữ cô lại, là đã cho mặt mũi lắm rồi.
“Tốt nhất là vậy !”
Quý Mặc hừ lạnh một tiếng, xoay người trở về phòng làm việc của mình.
Ninh Tiểu Phỉ lại lần nữa hất mặt lên, dương dương tự đắc nhìn về phía Bùi Nhược Hi.
“Chị Bùi, ngày mai chính là thứ bảy, đừng quên……lời xin lỗi của chị đó, tôi sẽ đúng giờ đợi bên cạnh TV, ghi lại khoảnh khắc này để giữ làm kỷ niệm !”
“Nghe có vẻ rất thú vị nhỉ ?” Hứa Dương cũng cười gia nhập náo nhiệt, “Xin lỗi gì thế ?”
Ninh Tiểu Phỉ mỉm cười nói, “Là như vầy. Khi trước ấy, tôi và cô Bùi đã đánh cược, nếu nội trong vòng ba ngày tôi có thể mời được anh Tây Thành tới, chị ta sẽ đứng trước mặt người dân cả nước nói xin lỗi tôi, tối mai nếu anh có rảnh cũng có thể xem thử tiết mục của cô Bùi nha, khẳng định sẽ rất đặc sắc.”
Hứa Dương rất phối hợp nghênh tiếp câu chuyện, “Là vậy à, vậy tôi cũng phải bảo anh Tây Thành cùng xem thử mới được. Cô Bùi tuyệt đối đừng quên nha, bằng không thì……tôi không có cách nào giải thích với anh Tây Thành đâu.”
Bùi Nhược Hi tức đến âm thầm nghiến răng nhưng lại không thể làm gì.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo dừng lại trên mặt Ninh Tiểu Phỉ trong chốc lát, sau đó cô ta xoay người tách mọi người ra, bước về phía cửa.
Ninh Tiểu Phỉ liền lắc lắc điện thoại phía sau cô ta.
“Chị Bùi, tôi vừa đăng trong vòng bạn bè, nhớ share nha !”
Rầm !
Bùi Nhược Hi tông cửa mà đi.
Ninh Tiểu Phỉ túm lấy tay của Hứa Dương, vội vàng kéo anh ta đi đến một chỗ hẻo lánh bên ngoài hành lang.
“Trợ lý Hứa……anh, anh đùa có phải hơi quá rồi không ?”
Cô biết đối phương đang giúp cô, nhưng chuyện này……không phải chuyện nhỏ đâu à nha, nếu con hàng Tây Thành kia không chịu tới, chẳng phải cô bị anh ta đùa chết luôn sao.
Hứa Dương cười nhẹ lên tiếng, “Loại chuyện này, tôi dám đùa sao ?”