"Tiểu thư Ninh." Thấy Ninh Tiểu Phỉ, Hứa Dương cười đi tới. Anh ta lấy ra điện thoại di động đưa cho cô, "Trả lại điện thoại cho cô."
Ninh Tiểu Phỉ mừng rỡ cầm lấy điện thoại di động của mình, cảm kích gật đầu với anh ta.
"Cảm ơn!"
"Không cần khách sáo như vậy." Hứa Dương nhìn xung quanh một chút, "Bây giờ cô có rảnh không?"
"Trợ lý Hứa." Bùi Nhược Hi liếc nhìn đơn từ chức được Ninh Tiểu Phỉ lấy ra, "Có lẽ anh phải chờ một lát, bởi vì lập tức có ai đó sẽ từ chức. Đến lúc đó, cô ấy sẽ có cả đống thời gian rảnh rỗi."
Ngày hôm qua cô ta còn sợ Ninh Tiểu Phỉ thật sự sẽ thuyết phục được Tây Thành, vừa thấy Hứa Dương xuất hiện, cô còn hồi hộp muốn chết.
Nhưng mà, đến lúc Hứa Dương lấy điện thoại di động ra đưa cho Ninh Tiểu Phỉ, trong nháy mắt Bùi Nhược Hi lại yên tâm trở lại.
Quý Mặc cau mày nhìn chăm chú vào Ninh Tiểu Phỉ, trong ánh mắt rõ ràng có vẻ giận dữ.
"Ninh Tiểu Phỉ, lần này cô giải thích như thế nào?"
Ngày đầu tiên đi làm muộn, ngày hôm qua dứt khoát không thấy bóng dáng, ngày hôm nay lại là như thế này...
Hơi một tí là từ chức?
Tí xíu thất bại đều không chịu nổi, cô còn muốn lăn lộn ở trong giới? !
"Đạo diễn Quý, " Ninh Tiểu Phỉ áy náy khom lưng với anh ta, đưa đơn từ chức ra, "Tôi rất cảm ơn sự thưởng thức của ngài, thật sự... Xin lỗi!"
Quý Mặc nhíu chặt đôi lông mày, Bùi Nhược Hi liền bước lên phía trước, ngạo mạn hất cằm lên.
"Ninh Tiểu Phỉ, tôi cho cô một lời khuyên, sau này mặc kệ là cô đi đến chỗ nào, đều nên có chút tự mình hiểu lấy, không có khoan kim cương, thì đừng mong ôm nghề đồ gốm!"
Ninh Tiểu Phỉ không có lời gì để nói, ai biểu bản thân bị thua chứ!
Cô chấp nhận thua cuộc.
Không để ý đến sự châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Bùi Nhược Hi, cô thuận tay đem đơn từ chức để lên trên bàn, hướng về phía mọi người cúi đầu một cái.
"Cho mọi người thêm phiền toái, xin lỗi!" Cô ngẩng đầu xoay mặt nhìn về phía Hứa Dương, "Trợ lý Hứa, chúng ta đi thôi?"
Hứa Dương lại đứng im tại chỗ không nhúc nhích, "Thật ra lần này tôi tới, không chỉ để đưa đồ cho tiểu thư Ninh, mà còn để tuyên bố một chuyện rất quan trọng -- Sau khi cẩn thận suy xét ý kiến của tiểu thư Ninh, Ngài Tây Thành đã quyết định sẽ đến tham gia cuộc phỏng vấn kỳ đầu tiên của quý vị."
Mọi người nghe xong, đều kinh ngạc từ trên ghế đứng dậy.
Cái người Tây Thành khó mời nhất, nổi tiếng nhất. Thật sự bị Ninh Tiểu Phỉ thuyết phục?
Bên cạnh đó, trong nháy mắt sắc mặt của Bùi Nhược Hi tái nhợt.
Ninh Tiểu Phỉ trợn to hai mắt, còn có chút không phản ứng kịp.
"Nhưng mà..." Hứa Dương kiêu căng hừ một cái, "Ngài Tây Thành chỉ hợp tác cùng tiểu thư Ninh, nếu như cô ấy từ chức, mong mọi người sau này không làm phiền ngài ấy nữa, chúng tôi sẽ không bao giờ suy nghĩ về chuyên mục này nữa!"
Thu hồi ánh mắt, anh ta cười ôn hòa với Ninh Tiểu Phỉ đang trừng hai mắt nhìn anh.
"Tiểu thư Ninh, vừa vặn tôi còn thiếu người phụ tá, không bằng... Chúng ta tìm một chỗ để nói chuyện nghiêm túc nhé?"
Ngày hôm qua ở trên xe, mặc dù Ninh Tiểu Phỉ không có nhắc tới việc đánh cược cùng Bùi Nhược Hi, nhưng cũng nói việc hợp tác với Tây Thành lần này phi thường quan trọng, nếu như Tây Thành không đến thì có thể cô sẽ vì vậy mà bị mất việc.
Tây Thành đã từng cùng Bùi Nhược Hi hợp tác, đương nhiên Hứa Dương cũng biết tính cách của cô ta.
Người này rõ ràng cho thấy trong lời nói có gai, ý ngoài lời nói, anh ta đi theo bên cạnh Tây Thành, lại ở trong giới mấy năm. Hứa Dương không khó để nhìn ra vài phần manh mối ở trong này.
Ngày hôm qua không giúp cô một tay, hôm nay, bằng mọi cách anh ta đều phải giúp Ninh Tiểu Phỉ lấy lại một chút mặt mũi.
"Trợ lý Hứa!" Phó đạo diễn Trần Lượng là người đầu tiên xông đến ngăn cản Hứa Dương và Ninh Tiểu Phỉ, "Ngài nhất định đừng có hiểu lầm, Tiểu Phỉ chính là người phụ trách kỳ đầu tiên của chuyên mục này, nếu như cô ấy đi rồi, tiết mục này của chúng tôi quay như thế nào?"