Không nghi ngờ gì nữa đây đích thị là lời dụ dỗ, nếu đặt vào thời điểm Khương Viễn tỉnh táo của ngày thường, thì cậu nhất định sẽ nhăn mặt và không chấp nhận.
Tuy là để cho người ta chơi, nhưng trong lòng Khương Viễn vẫn có chút làm con trai, thậm chí là trai thẳng, cho nên cậu chưa bao giờ nghĩ tới việc mình sẽ khẩu giao bằng miệng cho bạn giường.
Nhưng tình hình bây giờ lại khác, cậu vừa mới được nếm qua mùi vị khi người khác gian da^ʍ nhục huyệt bằng ngón tay và giờ phút này bên trong cậu đang co rút trống rỗng, trong đầu cậu chỉ có ý nghĩ muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông này, hoàn toàn không hề còn chút lý trí, cho nên khi nghe Chu Mạn nói, phản ứng đầu tiên của Khương Viễn không phải là nghĩ tới tức giận gì cả, mà chỉ là chăm chăm nhìn thẳng vào dươиɠ ѵậŧ đang ở trước mặt mình, trong đầu tràn đầy ý nghĩ sẽ làm theo lời Chu Mạn nói.
Dươиɠ ѵậŧ xấu xí trước mặt dường như cũng đã trở thành cao lương mỹ vị, cổ họng Khương Viễn bất giác trượt lên xuống, vẻ mặt tràn đầy khát cầu du͙© vọиɠ.
Sự đê mê đó càng khiến cho dươиɠ ѵậŧ của Chu Mạn càng cương nhiều hơn. Ngón tay của hắn chạm vào mái tóc hơi cứng của người thiếu niên, nhất thời suy nghĩ lung tung, Khương Viễn và mái tóc của cậu quả thật có phúc khí giống nhau, tóc của cậu thật là cứng.
Khương Viễn không biết trong lòng Chu mạn đang nghĩ gì, cậu cũng không thèm quan tâm tới, trong mắt cậu giờ chỉ có dương bvật trước mắt và cậu thật sự nghe theo lời của Chu Mạn mà hôn nó.
Đôi môi hơi sưng lên hôn lên đầu qυყ đầυ đỏ tía, hôn xong, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Khương Viễn lại ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ đầy mùi tanh nồng đó, dùng đầu lưỡi liếʍ chất dịch được tiết ra từ lỗ nhỏ đầu khấc, trong miệng tràn ngập hương vị khai nồng, giống như là chất xúc tác cho tìиɧ ɖu͙©, Khương viễn nuốt xuống, đầu lưỡi quấn lấy gân xanh trên thân dươиɠ ѵậŧ, tự nhiên mà mυ'ŧ lấy.
“Cậu bé ngoan.”
Khoé môi Chu Mạn cong lên một nụ cười, khen ngợi người thanh niên đang vùi trong háng mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, ngón tay xoay tròn trên làn da màu mật ong của cậu.
Cảm giác vừa nóng vừa chặt trong miệng không khác gì cảm giác khi ở trong hoa huyệt, Chu Mạn không tự chủ mà nắm lấy tóc của Khương Viễn kéo tới khiến cho dươиɠ ѵậŧ đâm vào càng sâu bên trong cổ họng của cậu hơn, Khương Viễn lần đầu tiên bị làm trong miệng động tác thật mới lạ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng rất nhanh cậu đã bị dươиɠ ѵậŧ đỉnh cho có chút thở không nổi, mặt mày đỏ bừng, trong mắt hiện lên một tia gợϊ ȶìиᏂ khó hiểu.
Trong cảm giác ngộp thở, Khương Viễn lấy lại được một chút minh mẫn, cậu bất mãn nhíu mày phun dươиɠ ѵậŧ trong miệng ra.
Cậu ngã trên giường, chậm rãi mở hai chân ra, lộ ra âʍ ɦộ ẩm ướt giữa hai chân, khàn giọng nói: “Giờ chắc được rồi đó.”
Trong miệng Khương Viễn giờ này toàn là mùi vị tanh tưởi của dươиɠ ѵậŧ người đàn ông, làm cậu có chút ghét bỏ mà nhíu mày.
Chu Mạn nhìn bộ dạng của cậu có chút mắc cười lắc đầu, cúi người hôn lên môi Khương Viễn, cùng cậu trao đổi nước miếng.
Dươиɠ ѵậŧ cương cứng của hắn ở trong miệng huyệt mà ma sát qua lại, thậm chí không cẩn thận mà trượt xuống dưới.
Cúc huyệt đóng chặt bị dươиɠ ѵậŧ đâm vào mấy cái, cảm giác tê dại khó chịu từ dưới lên trên khiến cho Khương Viễn không nhịn được thân thể cứng đờ, đang ở bên cạnh mơ hồ hôn môi, vươn tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của Chu Mạn đút vào nhục huyệt của mình.
Dáng vẻ này của cậu ở trong mắt Chu Mạn chắc chắn là một con điếm nhỏ con đang muốn nuốt chửng dươиɠ ѵậŧ của mình và đúng như ý hắn, dươиɠ ѵậŧ từng chút từng chút chen lấn vào trong khoang đạo nhỏ hẹp mềm mại, khiến cho Chu Mạn híp mắt lại cảm nhận sự thoải mái.
So sánh với vẻ cứng rắn lạnh lùng bên ngoài của Khương Viễn, nhục huyệt của cậu là một nơi ướŧ áŧ mềm mại xen lẫn chút hỗn độn, khi dươиɠ ѵậŧ chui vào, thì khoang đạo liền không chờ nổi nữa mà vội vàng co rút lại, như muốn nuốt dươиɠ ѵậŧ vào sâu bên trong hơn.
Màng nhầy trong khoang đạo bị kéo căng ra một chút, nhục huyệt vì mấy ngày không có dươиɠ ѵậŧ tiến vào nên nó rất chật hẹp, cảm giác đau nhức căng chặt khi bị dươиɠ ѵậŧ xâm nhập hoàn toàn khiến cho Khương Viễn không khỏi rên nhẹ một tiếng, bụng dưới như muốn bốc hỏa, giống như muốn thiêu rụi hết cả người cậu vậy.
Mép âʍ ɦộ đầy đặn kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, lôиɠ ʍυ mỏng thưa thớt bị chất nhờn làm cho ướt đẫm dính hết vào chung quanh bên ngoài âʍ ɦộ, nhục huyệt nhỏ mỗi lần phun ra đều tràn ngập hương vị dâʍ đãиɠ ngọt ngào.
“Ưm đừng… Đừng chơi đến cùng…A..Sâu quá rồi…”
Ngón chân của Khương Viễn bởi vì kɧoáı ©ảʍ mà cuộn tròn lại, thân thể cậu không nhịn được mà hơi cong, mồng đốc ở nhục huyệt khi bị chơi đến không thể chịu được nữa liền ngóc đầu lên nức nở đến đáng thương.
Công kích của Chu Mạn không phải là dùng hết toàn bộ sức lực mà xâm nhập, nhưng lại cực kỳ trọn vẹn mà đi hết mọi ngóc ngách, hắn ngay lập tức đi thẳng tới đáy, đâm vào rút ra với tốc độ chậm, đâm chọc va chạm vào khắp nơi bên trong lỗ huyệt của Khương Viễn, làm cho chỗ sâu nhất trong nhục huyệt của Khương Viễn cũng sắp bị đâm chọc tới mức không chịu nổi, như thể các hàng rào an toàn đang bị mở tung khắp nơi và có nguy cơ bị xé toạc và xâm nhập bất cứ lúc nào.
Lúc Chu Mạn bất ngờ đâm trúng vào một chỗ nào đó, thì thân thể của Khương Viễn ngay lập tức cứng đờ, cái cảm giác khi bị dọa cho hai mắt tràn đầy nước mắt sinh lý, thậm chí ngay giờ phút này cậu thật sự rất muốn chạy trốn.
“Cậu xem thử tôi đã tìm được nơi nào này?”
Giọng điệu của Chu Mạn vẫn dịu dàng, hắn chạm vào bụng dưới của Khương Viễn, trong giọng nói của hắn mang theo một chút ý tứ gì đó.
“Không ... Ưm ... Thầy ... Đừng đâm vào ... Ha ... A a a a ... Đau xót quá …”
Khương Viễn rên lên vài tiếng đau đớn, cậu theo bản năng cầu xin, muốn lùi ra phía sau chạy trốn, cái loại cảm giác xa lạ khiến cậu có chút sợ hãi này.
Nhưng cậu lại bị Chu Mạn nắm chặt tay ấn xuống, nên không cách nào chạy trốn cho được, chỉ có thể bất lực nhìn Chu Mạn va chạm vào điểm yếu của mình một cách đầy kiên nhẫn, trong hơi thở có chút nức nở.
“Không cần thật sao?”
Động tác của Chu Mạn chậm rãi rồi sau đó dừng lại, hơi nghiêng đầu làm như nghe theo nguyện vọng của Khương Viễn.
Khương Viễn gật đầu, ngay sau đó liền mở to mắt, nước mắt bất giác rơi xuống.
Vào thời điểm khi Khương Viễn thả lỏng thì Chu Mạn bất ngờ đâm vào, động tác nhanh chóng và bạo lực mở ra một lối vào bên trong cổ tử ©υиɠ mỏng manh, qυყ đầυ lập tức hướng thẳng vào đó, đâm vào tử ©υиɠ mềm mại.
“Thực xin lỗi, thầy không thể kìm xuống được.”
Chu Mạn nói ra lời xin lỗi, nhưng cuối đôi mắt nâng lên của hắn lại là một ý cười vui vẻ.
Động tác của hắn không hề dịu dàng, giống như một bác sĩ nhẹ nhàng xoa dịu trước khi tiêm thuốc nữa, mà mục đích từ trước tới giờ đã được xác nhận rõ ràng.
“Không ... A a a a... Dừng lại ... Ưm ... A a a a đừng ... Sắp bị chơi rách …”
Cổ tử ©υиɠ bị chơi đến mức mở toang ra cho dươиɠ ѵậŧ tiến vào, tử ©υиɠ mềm mại bị dươиɠ ѵậŧ khuấy động, như muốn biến thành nơi chứa dươиɠ ѵậŧ, da^ʍ thuỷ cuồn cuộn không ngừng theo từng cú thúc mà chảy ra.
Chân của Khương Viễn lúc đầu còn đạp đá trong không khí phản kháng chuyện này, cuối cùng thì không còn chút sức lực mà vòng qua eo Chu Mạn, nhục huyệt ẩm ướt mềm mại bị dươиɠ ѵậŧ ma sát đến đỏ hồng, mặc cho dươиɠ ѵậŧ tùy ý đỉnh lộng ra vào.
Hai viên tinh hoàn cứ vỗ một cách dâʍ đãиɠ vào nhục huyệt âm thanh bạch bạch vang vọng khắp trong phòng, tiếng kêu kháng cự đầy ái muội của Khương Viễn ngay từ đầu cũng trở nên mềm mại, khuôn mặt đỏ bừng gợϊ ȶìиᏂ của cậu, bộ ngực nhấp nhô theo những động tác lắc lư lên xuống, tràn dầy sự phóng đãng.
“Ha ... Ưm ... A a a a ... Thoải mái quá ... Thầy ơi ... Ưm …”
Cậu dường như đã hãm sâu vào tìиɧ ɖu͙© chỉ biết cùng hùng thú giao cấu, thân hình săn chắc xinh đẹp giống như tồn tại để cho người ta tuỳ ý đùa giỡn vậy, cặp mông đầy đặn hằn rõ những dấu ngón tay.
Thời điểm bị chơi tới mức sung sướиɠ cực độ, thì cậu đã trực tiếp ngồi lên dươиɠ ѵậŧ để cho dươиɠ ѵậŧ đâm vào tận tử ©υиɠ, như thể nó có bị chơi rách chơi nát thì cũng không có gì phải đắn đo, bộ dạng dâʍ đãиɠ quyết phải ăn cho được dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông so với gái bao còn da^ʍ tiện hơn, giống như là một con điếm trời sinh vậy.