Edit: Ameo
Như thể đã trải qua một thời gian dài tra tấn ngọt ngào, khi Cố Mạc buông ra, đầṳ ѵú của Thanh Chi đã bị mυ'ŧ đến đỏ bừng, giọng cô mềm mại hừ nhẹ.
Cố Mạc ăn lâu lắm, đều đem đầṳ ѵú kiều nộn ăn đau.
Cuối cùng cũng đợi được đến lúc hắn buông ra, Thanh Chi vô lực muốn đem quần áo sửa sang lại, dư quang trong mắt thế nhưng lại nhìn thấy Cố Mạc đang sờ vào nơi riêng tư của hắn.
Thanh Chi bối rối rời mắt khỏi hắn.
Nhưng cô nhận thức rõ ràng về những gì đối phương đang làm.
Cố Mạc bỗng nhiên bắt lấy tay cô đưa xuống hạ thân mình.
“Chi Chi, nơi này của anh hai có phải bị bệnh rồi không? Trước đây khi thức dậy vào buổi sáng, nơi này sẽ cứng lên, nhưng bây giờ anh hai ăn vυ' của Chi Chi, nó cũng cứng...”
Chẳng lẽ hắn cũng có du͙© vọиɠ?
Thanh Chi vừa mới chạm tới đồ vật cứng rắn kia, cô sợ tới mức liều mạng thoát khỏi nó.
Nơi đó của hắn... Sao có thể nóng như vậy, cứng như vậy?
Chỉ chạm nhẹ vào một cái liền có thể cảm nhận được du͙© vọиɠ của hắn đang bùng phát.
Hắn không ngừng đẩy đẩy Thanh Chi: “Chi Chi, nơi này của anh hai đau quá, có phải bệnh rồi không? Chi Chi giúp anh hai xoa xoa đi...”
Thanh Chi khôi phục chút sức lực, đứng dậy khỏi giường, đang định trốn đi thì đã bị Cố Mạc nắm chặt tay, khẩn cầu nói: “Chi Chi, anh hai giúp em mát xa vυ' lâu như vậy, em giúp anh hai xoa xoa nơi này được không?”
Thanh Chi rũ mắt, chỉ dám nhìn về phía giường, nhỏ giọng nói: “Đây không phải bệnh, không cần em xoa, cũng không cần nói cho người khác biết, anh hai tự mình làm là được.”
Cố Mạc vung tay, làm ra bộ dáng như muốn đi cáo trạng: “Chi Chi thật nhỏ mọn, anh hai sẽ nói với ba ba.”
Lòng bàn tay Thanh Chi thấm ướt mồ hôi, cô nhanh tay giữ chặt hắn: “Không được, anh hai đừng nói với ba ba.”
Cố Mạc quay đầu lại: “Vậy Chi Chi giúp anh hai xoa xoa được không?”
Thanh Chi cố nén lại sự khó chịu trong lòng: “Được, Chi Chi giúp anh.”
Cô gái nhỏ sợ bị phát hiện, chuyện đáng xấu hổ như vậy nếu để người khác biết được, nhất là dưới sự cảnh cáo của mẹ kế, cô sẽ không có cách nào đối mặt.
Thanh Chi nào biết được những lần nhượng bộ như vậy chỉ khiến cô càng ngày càng lún sâu hơn, và những chuyện sau đó sẽ ngày càng nhiều không kể xiết.
Cố Mạc ngồi dựa vào đầu giường, nắm chặt tay Thanh Chi đặt xuống nơi đó.
Tất nhiên Thanh Chi sẽ không chủ động, mà Cố Mạc lại trướng đến khó chịu cho nên động tác thực dứt khoát lưu loát.
Hắn mở lòng bàn tay Thanh Chi ra rồi đặt xuống chỗ đang phồng lớn.
Đừng nói là Thanh Chi không dám nhìn nơi đó, ngay cả một chỗ trên người hắn cô cũng không dám nhìn.
“Chi Chi...”
Hắn kêu một tiếng.
Lòng bàn tay Thanh Chi có chút nóng, lại bị hắn nắm chặt, căn bản không thể rút ra.
Hắn dùng tay Thanh Chi xoa nắn dươиɠ ѵậŧ của mình.
Cách lớp quần, cô mơ hồ phát họa trong đầu được hình dạng của nó.
Thanh Chi không biết gì về thứ này nhưng khi cảm nhận được độ cứng của nó, cô vẫn sợ hãi vì kích thước to lớn.
Dươиɠ ѵậŧ của Cố Mạc cứng lên ít nhiều gì cũng thuộc vào dạng hàng khủng, một bàn tay không thể bao trùm hết được, cho dù nhắm mắt lại, cô vẫn có thể cảm giác được quần hắn căng như sắp rách.
Cố Mạc hơi trượt cơ thể xuống, giống như đang hưởng thụ, trong miệng nỉ non nói: “Chi Chi, quá nhẹ, có thể làm mạnh hơn chút được không? Như vậy anh hai sẽ rất thoải mái.”
Thanh Chi kìm nén lại tiếng khóc rồi đè tay xuống.
“Ha...”
Hắn so với Thanh Chi thì thành thật phóng túng hơn, thoải mái chính là thoải mái, có thể trực tiếp biểu đạt, tiếng rên cũng không giấu bên tai.
“Tay của Chi Chi làm thoải mái hơn tay của anh hai.”
Giọng của Thanh Chi run run, hỏi: “Được... Được rồi sao?”
“Chưa được, buổi sáng muốn mềm xuống cũng không nhanh như vậy, hơn nữa lần này so với ngày thường còn đau hơn.”
Hắn mới vừa buông lỏng tay, Thanh Chi liền rút tay trở về.
Cô nhắm hai mắt, bên tai là âm thanh vải cọ xát vào nhau, sau đó tay cô lại bị hắn nắm lấy một lần nữa, tiếp tục đặt xuống nơi đó.
“A!” Thanh Chi nhún bả vai, lại không có cách nào thoát khỏi tay hắn: “Anh... Anh cởϊ qυầи làm gì?”
Hiện tại lòng bàn tay cô đang tiếp xúc trực tiếp vào dươиɠ ѵậŧ trần trụi của Cố Mạc, bàn tay nhỏ nhắn của cô thậm chí có thể cảm nhận được mạch máu đang đập dữ dội trên dươиɠ ѵậŧ hắn, ngang ngược phát tác du͙© vọиɠ nguyên thủy khiến nỗi sợ hãi trong lòng Thanh Chi tăng lên đến cực điểm.