Nhật Ký Theo Đuổi Giáo Bá Cầm Thú Của Nữ Thần

Chương 12: “Trước đây tôi có xem phim người lớn rồi.”

Khâu Lý rũ mắt, tay cho vào trong qυầи ɭóŧ của anh, chạm tới cây gậy thịt kia, đã có phản ứng rồi nhưng vẫn chưa hoàn toàn cứng hẳn mà chỉ là đang bắt đầu cứng lên.

Duẫn Hải Quân cho rằng cô không dám đυ.ng, nhưng bất ngờ là cô đã chủ động sờ nắn. Những ngón tay thon mềm đang vuốt qυყ đầυ, vuốt đến thân, còn mò đến cả tinh hoàn.

“Duẫn Hải Quân…”

Khâu Lý đột nhiên gọi.

Anh nhẹ giọng: “Ừ.”

“Tôi,” Khâu Lý xấu hổ nên ngập ngừng nói, “Tôi muốn liếʍ nó.”

Nói xong, cô mân mê lên môi.

Duẫn Hải Quân cười tươi: “Cậu sẽ làm sao?”

Khâu Lý nhìn hắn, âm thanh xấu hổ quá sức lí nhí, “Trước đây tôi có xem phim người lớn rồi.”

“Được, cho cậu thử.”

Duẫn Hai Quân vốn định đứng lên nhưng nhìn thấy tấm gương đối diện, anh đột nhiên nằm dài ra sofa, đầu tựa lên thành ghế, để Khâu Lý quỳ trước mặt mình khẩu da^ʍ.

Khi Khâu Lý đã quỳ giữa hai chân anh, cô phát hiện đùi anh cũng rất rắn chắc. Trên cơ thể anh, mỗi nơi đều có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô làm nên những chuyện điên rồ.

Cô cúi người, cởϊ qυầи lót của Duẫn Hải Quân. Cây gậy thịt liền bung ra. Không giống nam diễn viên kia, của anh vừa hồng hào vừa sạch sẽ. Chỉ có điều chưa cứng hẳn nhưng dường như đã to hơn cổ tay cô một chút rồi.

Duẫn Hải Quân duỗi tay, lòng bàn tay thô ráp kéo áo sơ mi trên người cô lên, lộ ra cặp mông trắng nõn trong gương. Chỉ cần nhìn vào gương, anh đã có thể quan sát toàn bộ.

Thấy cô nhìn chằm chằm vật cứng trước mắt, mãi không đυ.ng đậy nhúc nhích gì, anh vén tóc cô lên hỏi: “Sao rồi? Sợ rồi sao?”

Phải, thực sự sợ hãi rồi. Khâu Lý thầm nghĩ. Cái vật này mới đó đã biến to hơn, sợ rằng sẽ đâm chết cô luôn không chừng. Nhưng mà sự hiếu kì cùng du͙© vọиɠ đã khiến cô vẫn vươn đầu lưỡi ra, bắt đầu ở điểm trên cùng của qυყ đầυ mà liếʍ, không rõ là hương vị gì.

Giờ phải làm giống như đang ăn sao?

Duẫn Hải Quân không có thời gian dây dưa với cô nữa, hai tay ấn đầu cô vào dươиɠ ѵậŧ đang cương lên của mình, giọng điệu hung hăng: “Há miệng, mυ'ŧ đi.”

Khâu Lý há miệng to thêm chút nữa nhưng lại nghe anh gầm lên:

“Há nhỏ như vậy sao mυ'ŧ được?”

Trong gương, Khâu Lý chổng mông, eo nhỏ như cành liễu cong lên. Duẫn Hải Quân đặt tay trên lưng cô, trượt xuống dưới sờ soạng, sờ đến cặp mông đầy đặn, bàn tay đánh mạnh lên đó tạo nên âm thanh đầy gợϊ ȶìиᏂ.

Duẫn Hải Quân rũ mắt, nhìn thấy Khâu Lý đang nắm lấy cậu nhỏ của mình, mυ'ŧ vật chào cờ cứng ngắc đó, suýt sặc mấy lần.

Anh cười: “Khó mυ'ŧ vậy sao?”

Vén lại cho Khâu Lý những sợi tóc đang xòa xuống bụng, anh thầm nghĩ không biết khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp này lúc khẩu da^ʍ cho mình là bộ dạng gì. Miệng cô buông ra, còn dính chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên miệng. Chính là bộ dạng rất “ngon”!

Khâu Lý ngại ngùng nhìn nói: “Tôi xem phim người lớn thấy người ta làm vậy đó.”

Cứ nhắc chuyện xem phim người lớn mãi, không biết xem được mấy bộ rồi, Duẫn Hải Quân cười: “Cậu còn chưa đạt tới đẳng cấp đó đâu.”