Không còn cách nào, Khâu Lý đành cúi xuống tự vịn vào đùi mình. Thân dưới cô đột nhiên mềm nhũn, anh đút thêm một ngón tay vào ra sức mở rộng huyệt đạo nhỏ hẹp này. Anh giống như lưu manh không biết lí lẽ mà ở bên trong cô chọc ngoáy, một dòng chất lỏng trơn trượt liền tuôn ra.
Duẫn Hải Quân ra lệnh: “Mở mắt nhìn tôi.”
Hai chân mềm nhũn vô lực, Khâu Lý chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt so với cơ thể còn nóng bừng hơn. Anh hơi đẩy người về phía trước: “Đưa lưỡi ra.”
Không còn chút lí trí nào nữa, Khâu Lý run rẩy cơ thể bé nhỏ, vừa vươn đầu lưỡi ra đã lập tức bị anh cuốn vào miệng, ngậm cắn tùy ý một cách dữ dội.
Cô thật sự là trên cũng đau mà dưới cũng đau.
Hôn một lúc, Duẫn Hải Quân tạm nghỉ một lúc. Anh hít một hơi thuốc dài, lại chậm rãi nhả ra một vòng khói vào mặt Khâu Lý, ngón tay bên dưới vẫn không ngừng di động. Nơi đó của cô càng lúc càng bị anh làm cho ướt hơn, cô trực tiếp túm lấy vai anh. Lần này không thể để anh né được nữa.
“Bắn ra tôi xem.”
Lời Duẫn Hải Quân càng nói ra càng lưu manh không biết xấu hổ. Anh cũng không giỏi vòng vo tam quốc, luôn trực tiếp đưa ra mệnh lệnh. Khâu Lý ngại ngùng đem mặt vùi vào bên tai anh, không biết chính mình đang nói cái gì nữa:
“Tôi không bắn ra đâu…”
Anh thiếu chút nữa là cười ra tiếng luôn. Lời nói ra vừa dâʍ ɖu͙© vừa đáng yêu, muốn đoạt hồn anh hay gì. Anh hôn lên chiếc cổ nhỏ trắng ngần, nói: “Cậu còn dám nói không bắn ra, vậy trên tay tôi là cái gì?”
Khâu Lý xấu hổ đến mức không nói nên lời.
Tiếp đó, Duẫn Hải quân dùng sức đem ngón tay đâm sâu vào trong huyệt đạo của cô, chạm đến điểm cực khoái nhạy cảm của cô.
“Ah…ah…”
Khâu Lý rên lên thành tiếng, âm thanh quá đỗi êm ái nhưng rất dâʍ đãиɠ.
“Rên hay đấy, tiếp tục đi.”
Những ngón tay thô ráp của Duẫn Hải Quân liên tiếp hung hăng ấn vào bên trong Khâu Lý. Cô cắn lấy tai anh rêи ɾỉ, thanh âm phóng đãng cào xé trái tim anh, dụ dỗ linh hồn anh.
“Chưa đủ, nữa đi.”
Anh hưng phấn chuyển từ ấn thành gãi nhẹ bên trong, sự mãnh liệt này làm sao cô chống đỡ được chứ. Cô liên tục ngẩng đầu rêи ɾỉ:
"Ah... Ah... "
Duẫn Hải Quân vẫn điên cuồng rút ra đẩy vào, thanh âm dâʍ ŧᏂủy̠ nhớp nháp liên tục gợϊ ȶìиᏂ. Cuối cùng, anh đột ngột rút tay ra khiến cho dịch lỏng nóng bỏng đặc quánh từ trong huyệt đạo toàn bộ bắn ra như vòi hoa sen, phun ướt chân anh.
Anh thỏa mãn dập thuốc, dùng tay xoa nhẹ đầu Khâu Lý lúc này hoàn toàn ngồi tê liệt trên người anh.
Anh cười: “Thoải mái không?”
“Ừm.” Cô từ từ nhắm mắt lại, thanh âm vẫn còn run rẩy, “Thoải mái.”
Khâu Lý cho rằng anh sẽ để cô nghỉ ngơi một chút, nhưng tay lập tức bị anh nắm lấy đặt lên một vật cứng nóng bên dưới.
“Nhìn đi.”
Lần trước xem phim người lớn, cô vẫn nhớ rõ là cái đó của diễn viên nam rất thô kệch, vừa đen vừa gân. Lúc này quả thực cô rất tò mò không biết cậu nhỏ của Duẫn Hải Quân hình dáng ra làm sao.