Kiều Thư: [thẹn thùng] về việc ký hợp đồng công ty nào tớ đã cùng chồng tớ thương lượng xong rồi.
Giang Gia Du: Tới không tới không? [kích động]
Giang Gia Du: [heo heo xoa tay]
Kiều Thư: Khụ!
Kiều Thư: [heo heo không tới]
Kiều Thư: Chính là như vậy.
Giang Gia Du:???
Giang Gia Du: A!
Giang Gia Du: [heo heo thật thất vọng nga]
Giang Gia Du: Công ty tớ thật sự không tồi, tuy rằng có một chút khuyết điểm, nhưng tài nguyên phong phú, ông chủ cũng đáng tin cậy, mấu chốt nhất chính là còn có thật nhiều thật nhiều ảnh đế ảnh hậu, cậu thật sự không động tâm sao?
Công ty của Giang Gia Du cũng chính là công ty của Sở Trì Thanh, hắn sẽ lựa chọn công ty này, hoàn toàn là vì Sở Trì Thanh, muốn cách Sở Trì Thanh gần một chút.
Kiều Thư vô tình: Không động tâm.
Kiều Thư: [heo heo thẹn thùng]
Kiều Thư: [đáng yêu] người ta càng động tâm với công ty chồng người ta lựa cho người ta nha.
Giang Gia Du tò mò: Là công ty gì?
Giang Gia Du: Theo tớ được biết, giới giải trí chúng ta có 3 công ty lớn, trừ bỏ công ty của tớ, còn có hai công ty khác, bất quá phong bình của Bắc Ngu không tốt lắm, chồng cậu khẳng định sẽ không cho cậu đi nơi đó, chẳng lẽ là công ty Tập Anh sao?
Giang Gia Du: Cũng không đúng a!
Giang Gia Du: Công ty Tập Anh này kí hợp đồng với ca sĩ là chính a.
Giang Gia Du: [heo heo nghĩ không ra]
Giang Gia Du: [nói cho heo heo đi]
Kiều Thư: Khụ.
Giang Gia Du: Dự cảm không tốt.
Kiều Thư: [heo heo trước chuyển cái vòng]
Kiều Thư: Chồng tớ nói ——
Kiều Thư: Anh ấy nói —— anh ấy muốn thu mua Cự Tinh giải trí, vì tớ mà hộ tống [thẹn thùng]
Giang Gia Du:!!!
Giang Gia Du: Đây là tình yêu bá tổng sao?
Giang Gia Du: Đây là hương vị tiền tài còn có tình yêu a, hâm mộ đến mức nước mắt từ khóe miệng chảy ra.
Giang Gia Du: Quả nhiên cp tớ đu chưa bao giờ sẽ làm tớ thất vọng!
Giang Gia Du: Ngao ngao ngao!
Giang Gia Du: [heo heo đấm ngực]
Kiều Thư như có ám chỉ: CP tớ đu cũng chưa bao giờ sẽ làm tớ thất vọng, Ngư Ngư cố lên nha!
Giang Gia Du:???
Kiều Thư cười ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân đang nghiêm túc công tác sau bàn làm việc bên kia, mỹ mỹ cười một tiếng, sau đó cúi đầu cầm lấy một khối dâu tây mousse hưởng thụ.
Lại đói bụng.
Phần canh ba ba kia khi Trần Văn Uyên tiến vào báo cáo công tác đã bị Cố Trầm Ngôn đưa cho Trần Văn Uyên.
Trần Văn Uyên kinh ngạc: “Tiên sinh?”
Lai lịch của cái cà mèn hắn vừa mới nãy đã ở bên ngoài nghe nói, hiện tại toàn bộ công ty đều biết phu nhân mang theo đồ ăn cho tiên sinh, nhưng hiện tại tiên sinh lại đưa cho hắn?
Trần Văn Uyên sợ hãi.
Hắn nhìn thoáng qua Cố Trầm Ngôn, lại nhìn Kiều Thư một cái, Kiều Thư chuyên tâm ăn pancake xoài.
Cố Trầm Ngôn: “Gần nhất công tác vội cậu bồi bổ nhiều một chút.”
“Dì Lan hầm, nhân lúc còn nóng uống lên đi.”
Trần Văn Uyên: “……”
“Đa tạ tiên sinh.”
Trần Văn Uyên cầm theo cà mèn đi ra ngoài, tức khắc thu được ánh mắt của rất nhiều người, hắn bình tĩnh làm lơ những cái tầm mắt đó, cầm theo cà mèn đi vào văn phòng.
Hắn mở cà mèn ra.
Trần Văn Uyên: “……”
Canh ba ba?
Xác thật là rất bổ.
Trần Văn Uyên ngồi xuống, bình tĩnh đảo canh ba ba, từng ngụm uống sạch.
Chung cư nào đó.
Trình Vân Xuyên nghe được người đại diện bộ mặt vặn vẹo nói: “Chị là nói em bị cự tuyệt?”
“Kiều Thư được chọn?”
“Tin tức là thật?”
Người đại diện: “Đảm bảo thật, Kiều Thư ở một tuần trước liền cùng tổ tiết mục ký hợp đồng.”
Trình Vân Xuyên: “Lại là hắn!”
“Tổ tiết mục vì cái gì chọn hắn không chọn em? Hắn trước mắt đều không có diễn quá nam chính, nơi nào so được với em, như đoàn phim tiên hiệp lần đó giống nhau!”
Người đại diện nói thẳng: “Từ nhân khí suy tính, nhân khí của Kiều Thư trước cao hơn cậu, cũng dễ dàng hút fans hơn, hơn nữa mặt hắn cũng so cậu chiếm ưu thế hơn.”
Trình Vân Xuyên: “……”
“Chị rốt cuộc là người đại diện của ai?”
Người đại diện liếc hắn một cái: “Tự nhiên là của cậu, cho nên tôi đang nhắc nhở cậu, phải tiếp thu hiện thực, 《 làm công người, làm công hồn 》bộ tổng nghệ này chúng ta không có cơ hội, chúng ta có thể tham gia tổng nghệ khác.”
Trình Vân Xuyên tức đến bật cười: “Những cái chương trình chỉ mời được gà rừng đó sao? Cái nào so được với 《 làm công người, làm công hồn 》, tôi trước mắt đang ở kỳ bay lên, nhận những cái chương trình đó chính là tự hạ giá trị con người!”
“Kiều Thư hắn bất quá chính là bởi vì cùng tên với vợ của nhà giàu số một mới có được lượng fans như hiện tại, hắn bất quá chính là vận khí so với tôi tốt hơn mà thôi.”
Người đại diện: “Vậy cậu có thể đem hắn kéo xuống dưới?”
Trình Vân Xuyên: “Tôi……”
Hắn nghĩ đến cái gì, hỏi: “Nếu trước khi hắn quay chương trình bị tuôn ra gièm pha, tổ tiết mục có phải hay không khẳng định sẽ thay đổi hắn?”
Người đại diện: “Đúng vậy.”
Không có cái tiết mục nào sẽ nguyện ý mạo hiểm dùng nghệ sĩ có chuyện xấu, đặc biệt là 《 làm công người, làm công hồn 》 đây là một chương trình mới, trước mắt đái Táo tương đối coi trọng, mà trước mắt Kiều Thư cũng không tính là đại già gì, người có thể thay thế hắn rất nhiều, trước mắt danh sách của tổ tiết mục cũng chưa công bố chính thức ra ngoài.
Trình Vân Xuyên cười: “Em nghĩ em có cơ hội.”
Người đại diện: “Cậu muốn làm cái gì?”
Trình Vân Xuyên: “Chị yên tâm, em sẽ không tìm phiền toái cho chúng ta, chị còn nhớ không? Nam chính cuối cùng của đoàn phim tiên hiệp kia không phải chọn Kiều Thư.”
Người đại diện: “Tôi hỏi thăm qua, nguyên bản là định hắn, nhưng trước khi ký hợp đồng bị thay đổi.”
Trình Vân Xuyên: “Hắn khẳng định là bị Cố Trầm Ngôn ghét bỏ, hơn nữa công ty hiện tại của hắn cũng không được, em nghe được một lời đồn, công ty hắn sở dĩ sẽ bị như vậy là bởi vì Cố thị ra tay, cái lời đồn đãi này nếu là thật sự, chúng ta liền không cần lo lắng Cố Trầm Ngôn sau lưng hắn, ngươi nói chúng ta đem chuyện hắn bị bao dưỡng bạo đến trên mạng, đài Táo sẽ còn dùng hắn sao?”
Người đại diện: “Chỉ lý luận suông thì không được.”
“Bất quá cậu có chứng cứ?”
Trình Vân Xuyên: “Em đã trộm chụp được ảnh hắn cùng Cố Trầm Ngôn ở trong xe hôn môi, đến lúc đó chúng ta chỉ cần cho Cố Trầm Ngôn một cái mosaic……”
Chỉ cần gièm pha bao dưỡng vừa ra, không có hậu trường, hiện tại lại không có công ty che chở Kiều Thư khẳng định sẽ xong đời!
Chỉ cần Kiều Thư xong đời, hắn là có thể bắt được vị trí khách quý thường trú của《 làm công người, làm công hồn 》.
————
Buổi tối Kiều Thư cùng Cố Trầm Ngôn cùng nhau về nhà, cơm nước xong, Kiều Thư chuẩn bị cùng Cố Trầm Ngôn cùng nhau đi ra ngoài tản bộ tiêu thực.
Cố Trầm Ngôn: “Chờ tôi một chút.”
Kiều Thư: “Được.”
Cố Trầm Ngôn một lần nữa trở lại trong phòng, Kiều Thư một bên mang giày, một bên quay đầu lại nhìn Cố Trầm Ngôn.
Sau đó cậu nhìn thấy Cố Trầm Ngôn đi đến bên người dì Lan, cùng dì Lan nói vài câu, dì Lan nhìn về hướng cậu một cái, cuối cùng dì Lan gật đầu.
Thời điểm Cố Trầm Ngôn lại đây Kiều Thư đã mang giày xong, cậu dựa vào vách tường chờ Cố Trầm Ngôn.
Cố Trầm Ngôn mang xong giày rất nhanh, anh cầm lấy tay Kiều Thư: “Được.”
Kiều Thư cười nói: “Chúng ta đi thôi.”
Bọn họ ở trong sân tản bộ, mưa to ngày đó qua đi, trong viện hoa nở càng ngày càng đẹp.
Kiều Thư ngửi được mùi hoa nhàn nhạt trong không khí, tâm tình thả lỏng cực kỳ.
“Anh vừa mới cùng dì Lan nói cái gì?”
Cố Trầm Ngôn: “Chuyện canh bổ.”
Kiều Thư: “……”
Thiếu chút nữa quên mất.
Kiều Thư vội vàng truy vấn kết quả: “Dì Lan nói như thế nào?”
Cố Trầm Ngôn: “Dì Lan đáp ứng rồi.”
Kiều Thư vỗ vỗ ngực: “Còn may còn may, không cần lại ăn canh.”
Cậu tò mò: “Anh nói như thế nào?”
Cố Trầm Ngôn: “Tôi cùng dì Lan nói gần nhất thân thể em mệt là bởi vì đang phát triển cơ thể, cho nên dì Lan quyết định hầm canh xương cho em.”
Canh xương hầm! Có thể cao lên, cũng sẽ không tăng hỏa khí, Kiều Thư ưu sầu mà sờ sờ dấu vết ba cục mụn vẫn còn lưu lại trên mặt cậu: “Nếu là dấu này nhanh biến mất thì tốt rồi.”
“Thật xấu!”
Nhắc tới cái này miệng Kiều Thư đều bẹp.
Cậu trước kia đều không mọc mụn, ai biết một khi mọc liền mọc mục mụn dai như vậy chứ.
Cậu mấy ngày nay mỗi ngày đều trộm đi viện thẩm mỹ, chính là người bên kia cũng nói cho cậu, mụn như vậy, muốn mất đi dấu vết đều cần một đoạn thời gian.
Thật sầu.
Kiều Thư trộm nhìn về phía Cố Trầm Ngôn, dấu vết xấu như vậy tại sao lại xuất hiện ngay thời gian như thế này chứ?
Kế hoạch thổ lộ của cậu a!
“Không xấu.”
Cố Trầm Ngôn cúi đầu nhìn Kiều Thư đang không vui, thanh âm ôn nhu: “Tiểu tiên sinh không xấu.”
Kiều Thư khóe miệng khả nghi nhếch lên.
Cậu nhịn không được hỏi: “Thật vậy chăng?”
Cố Trầm Ngôn nghiêm túc nói: “Thật sự.” Anh dừng bước duỗi tay vuốt ve gương mặt Kiều Thư, lòng bàn tay dừng ở một dấu mụn của Kiều Thư: “Tiểu tiên sinh đẹp.”
“Vẫn luôn đẹp.”
Cái đuôi của Kiều Thư đều phải nhếch lên tới.
Cậu ra vẻ rụt rè khụ một chút: “Kỳ thật em cũng liền giống nhau.”
“Giống nhau giống nhau đứng thứ ba thế giưới.”
Cố Trầm Ngôn bật cười: “Ừm.”
Kiều Thư chớp chớp mắt: “Anh như thế nào không hỏi em hai người phía trước là ai?”
Cố Trầm Ngôn biết nghe lời phải: “Hai người đứng trước là ai?”
Kiều Thư cười giảo hoạt: “Muốn biết? Tiểu tiên sinh của ngài không làm chuyện lỗ vốn đâu.”
Cố Trầm Ngôn nghĩ nghĩ: “Hôn hôn có thể không?”
Kiều Thư: “Đương nhiên ——”
“Có thể!”
Kiều Thư lập tức ngẩng đầu, còn phi thường chủ động bĩu môi.
Cố Trầm Ngôn bật cười.
Kiều Thư: “Thù lao của em Cố tiên sinh không được chơi xấu, bằng không em phải thêm lợi tức!”
Cố Trầm Ngôn: “Lợi tức?”
Kiều Thư: “Trễ một giây tiểu tiên sinh liền phải thêm một cái hôn nha.”
Cố Trầm Ngôn khó xử: “Như vậy a?”
Kiều Thư gật đầu: “Hừ hừ, tiểu tiên sinh của Cố tiên sinh hiện tại chính là sẽ cáo trạng nha, Cố tiên sinh có sợ không?”
Cố Trầm Ngôn: “Sợ!”
Kiều Thư: “Kia……”
Cố Trầm Ngôn: “Tiểu tiên sinh buông tha tôi được không? Tôi đưa lợi tức gấp bội.”
Kiều Thư ánh mắt sáng lên: “Chuẩn tấu.”
“Mau!”
“Thù lao của tiểu tiên sinh! Còn có lợi tức nga.”
Cố Trầm Ngôn sủng nịch mà nhéo nhéo khuôn mặt trắng trẻo mềm mại của Kiều Thư: “Được.”
“Gấp bội.”
Anh cúi đầu bao lấy môi Kiều Thư.
Ánh trăng thẹn thùng giấu trong tầng mây, chỉ lộ ra một đầu nho nhỏ, tựa hồ là đang rình coi, hoa nhỏ cũng lặng lẽ rũ xuống.