Bị nghị luận Kiều Thư không biết gì, cậu ngồi ở trong xe vui vẻ rạo rực cùng Cố Trầm Ngôn chia sẻ vui sướиɠ.
Kiều Thư: “Đạo diễn để em trở về chờ thông báo, Âu Nhất Niên nói những người đạo diễn không hài lòng đều là trực tiếp cự tuyệt, cho nên em rất có thể sẽ bắt được nhân vật này.”
“Hắc hắc.”
Cố Trầm Ngôn khen nói: “Tiểu tiên sinh rất lợi hại.”
Kiều Thư thẹn thùng cười.
Cậu nói: “Nếu bắt được nhân vật này em liền có thể có được thật nhiều tiền.”
“Thù lao đóng phim của vai chính thật sự rất cao.”
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Cố Trầm Ngôn, một đôi con ngươi màu hổ phách sáng lấp lánh: “Đến lúc đó chúng ta ra ngoại quốc du lịch nha? Đi Venice thế nào?”
“Trước kia lúc em đọc sách đọc được thành phố kênh đào Venice thủy, liền muốn có thể đi đến nơi đó chơi một chuyến, nhất định thực lãng mạn, đến lúc đó chúng ta tìm thời gian mà chúng ta đều rảnh, em mời anh đi chơi nha.”
Cố Trầm Ngôn cười nói: “Được.”
“Tôi đây cảm ơn tiểu tiên sinh của tôi trước.”
Hai người cùng nhau ở bên ngoài ăn cơm, buổi chiều Kiều Thư không có việc gì liền đi theo Cố Trầm Ngôn cùng đi đến công ty.
Trong văn phòng.
Cố Trầm Ngôn làm việc, Kiều Thư một bên chơi trò chơi một bên ăn đồ ăn vặt, hình ảnh thế nhưng lại vô cùng hài hòa.
Giữa tháng ba.
Kiều Thư nhận được điện thoại của đoàn phim, thông báo cậu thử vai thành công, nói cậu hai người tới đi đến đoàn phim kí hợp đồng.
“A a a!”
Kiều Thư kích động quơ chân múa tay, nam chính! Nam chính! Nam chính đầu tiên của cậu!
Còn có thật nhiều tiền! Tiền! Tiền!
Dư Quỳnh bên kia cũng nhận được tin tức, vui vẻ gọi điện thoại lại đây chúc mừng Kiều Thư.
Dư Quỳnh: “Kiều Thư cố gắng quay, về sau sẽ càng ngày càng tốt.”
Kiều Thư cười nói: “Dạ.”
“Chị Quỳnh chị yên tâm, em sẽ nỗ lực.”
Dư Quỳnh do dự một chút, vẫn là quyết định cùng Kiều Thư nói một chút, làm cậu lại vui vẻ một chút: “《 làm công người, làm công hồn 》 cái chương trình này em biết không?”
Kiều Thư sửng sốt.
Cái chương trình này Kiều Thư là biết đến.
Trong quyển sách cậu xuyên vào , Giang Gia Du cùng Sở Trì Thanh chính là bởi vì cái chương trình này mà đính ước.
Dư Quỳnh: “Đây là chương trình mới đài Táo tiến cử, tuy rằng là kỳ đầu tiên, nhưng đài Táo rất coi trọng cái chương trình này, chị đã nghiên cứu qua cái chương trình này, cảm thấy chương trình này rất có tiềm lực, trước mắt chương trình này đã có thể định ra Sở Trì Thanh.”
“Kiều Thư chị muốn nói cho em chính là, em cũng ở trong danh sách khách mời của tổ chương trình này.”
Kiều Thư: “!!!”
Dư Quỳnh: “Hơn nữa có khả năng vào chương trình này tới 90%.”
Không chỉ có như thế, nếu xác định xuống, cái tài nguyên này công ty là tiệt không được.
Trong khoảng thời gian này Dư Quỳnh thật sự nghẹn khuất, dưới trướng cô có 3 nghệ sĩ, nhưng bởi vì do công ty chèn, tài nguyên trên tay cô bị tiệt hồ rất nhiều, đặc biệt là trong khoảng thời gian này, không biết vì cái gì tài nguyên thuộc về Kiều Thư, mặc kệ lớn nhỏ, bị tiệt một chút đều không còn.
Dư Quỳnh cho rằng là chính mình liên luỵ Kiều Thư, bởi vậy khi nhận được tin tức này, cô liền đem hết toàn lực chu toàn, muốn giúp Kiều Thư đem cái tài nguyên này bắt lấy.
Mà liền ở trước một ngày, cô thu được tin tức, danh ngạch của Kiều Thư đã định ra.
Bất quá thời điểm cùng Kiều Thư nói cô vẫn là bảo lưu lại một chút, rốt cuộc trước mắt hợp đồng còn chưa có ký.
Thời điểm cúp điện thoại cả người Kiều Thư đều chợt trở nên mơ hồ.
Có thể lên 《 làm công người, làm công hồn. 》
A a a!
Ở trong tiểu thuyết, cái chương trình này ngay từ đầu đại bộ phận người cũng không xem trọng, hơn nữa không có đại già tham gia, Sở Trì Thanh sở dĩ sẽ gia nhập là vì còn nợ nhân tình.
Nhưng cái tài nguyên này vẫn thuộc về không tồi, dù sao cũng là chương trình đài Táo rất coi trọng, bởi vậy rất nhiều minh tinh đều tranh thủ.
Mà ở trong tiểu thuyết, cuối cùng chương trình này bạo!
Tất cả khách mời tham gia chương trình này đều tăng một đợt nhân khí rất lớn, còn được đến một đại ngôn xa hoa, chỉ trừ bỏ pháo hôi ở trong tiết mục vẫn luôn nhằm vào Giang Gia Du.
Kiều Thư vui vẻ xoay vòng vòng.
Hai ngày sau.
Trước khi đi đoàn phim ký hợp đồng, Kiều Thư được Dư Quỳnh mang theo đi ký hợp đồng với chương trình 《 làm công người, làm công hồn 》 trước.
Thời điểm ký hợp đồng Kiều Thư nhìn thấy một bảng danh sách, bên trong có tên Giang Gia Du.
Cậu nhịn không được nhỏ giọng hỏi đối phương: “Giang Gia Du cũng tới sao?”
Đối phương: “Ừm, ngày hôm qua mới vừa ký hợp đồng.”
Kiều Thư lộ ra một nụ cười thả lỏng.
Còn tốt con bướm như cậu xuất hiện không có đem Giang Gia Du phiến đi.
Ký một phần hợp đồng tham gia chương trình, lại ký một phần hợp đồng bảo mật, Kiều Thư liền cùng Dư Quỳnh cùng nhau rời đi. Buổi chiều bọn họ còn phải đến đoàn phim tiên hiệp ký hợp đồng.
Sợ chậm trễ thời gian, Kiều Thư giữa trưa liền không đi tìm Cố Trầm Ngôn cùng nhau ăn cơm.
Kiều Thư: Em giữa trưa không thể lại đó.
Kiều Thư: Chính anh phải ăn cơm đàng hoàng nha, em ký xong hợp đồng liền tới tìm anh.
Kiều Thư: [heo heo sờ đầu.jpg]
Cố Trầm Ngôn hồi thực mau: Được.
Cố Trầm Ngôn: Em cũng phải ăn cơm đàng hoàng.
Cố Trầm Ngôn: [heo heo ôm một cái.jpg]
Kiều Thư cười.
Giữa trưa Kiều Thư cùng Dư Quỳnh cùng nhau ăn cơm, thời điểm ăn cơm Kiều Thư chụp một tấm ảnh gửi cho Cố Trầm Ngôn.
Kiều Thư: Cơm trưa của em.
Cố Trầm Ngôn: 【 ảnh chụp 】
Cố Trầm Ngôn: Cơm trưa của tôi.
Kiều Thư: Hắc hắc, đều có thịt kho cà tím.
Kiều Thư: Anh ơi, chúng ta có phải hay không tâm linh tương thông?
Cố Trầm Ngôn cười: Phải.
Một bữa cơm Kiều Thư vừa ăn vừa tươi cười nhộn nhạo, Dư Quỳnh ngồi đối diện thật sự không nỡ nhìn thẳng, lại bất đắc dĩ.
Nhưng cô như cũ trầm mặc ăn cơm.
Thẳng đến khi Kiều Thư múc thêm chén cơm thứ ba.
Dư Quỳnh: “!!!”
Dư Quỳnh: “Lượng cơm của em em khi nào lại lớn như vậy?”
Kiều Thư: “A?”
“Sẽ lớn sao?”
Cậu hai ngày này đều ăn nhiều như vậy a.
Dư Quỳnh: “Em còn phải đóng phim, vẫn là ăn ít một chút đi, tuy rằng em có thể chất ăn nhiều cũng không mập, nhưng vẫn là phải tiết chế một chút.”
Kiều Thư: “……”
Cậu yên lặng buông chiếc đũa, hơn nữa còn thèm thuồng mà nhìn thẳng thức ăn trên bàn.
Nước miếng nuốt nuốt.
Dư Quỳnh: “……”
“Thôi, cũng không ít được một chén cơm này, ngày mai em phải bắt đầu ăn ít một chút.”
Ánh mắt ủy khuất đáng thương vô cùng, Dư Quỳnh tỏ vẻ chống đỡ không được.
Kiều Thư lập tức vui vẻ cầm lấy chiếc đũa, hơn nữa đối với Dư Quỳnh lộ ra một nụ cười siêu ngoan ngoãn: “Cảm ơn chị Quỳnh.”
“Ngày mai em nhất định bắt đầu ăn ít lại, dùng trạng thái tốt nhất để đóng phim, chị yên tâm.”
Dư Quỳnh: “Ừm.”
Sau khi ăn xong, hai người nghỉ ngơi một hồi, sau đó lái xe đi đến đoàn phim tiên hiệp ký hợp đồng.
Trên đường.
Dư Quỳnh đang lái xe, Kiều Thư không có chuyện gì liền cùng Giang Gia Du nói chuyện phiếm.
Kiều Thư: Tớ buổi sáng đi ký một cái hợp đồng, cậu đoán là cái gì.
Giang Gia Du: Đoán không được.
Kiều Thư: Nhắc nhở cho cậu một chút.
Kiều Thư: Là hợp đồng mà ngày hôm qua cậu cũng ký.
Giang Gia Du:!!!
Giang Gia Du: 《 làm công người, làm công hồn 》?
Giang Gia Du: Ngọa tào! Ngọa tào!
Kiều Thư: Đúng.
Giang Gia Du: A a a a! Kiều Kiều thân ái của tớ, chúng ta lại tiếp tục hợp thể!
Giang Gia Du: Oa oa oa!
Giang Gia Du: Ngày hôm qua kỳ thật tớ liền siêu muốn cùng cậu chia sẻ, nhưng tớ ký hợp đồng bảo mật, hiện tại liền không giống nhau, tớ có thể nói ha ha ha ha ha ha!
Kiều Thư: [heo heo siêu đáng yêu.jpg]
Giang Gia Du: Đúng rồi đúng rồi, cậu hẳn là cũng nhìn thấy tên của Sở tiền bối đi!
Giang Gia Du: [thẹn thùng.jpg] Sở tiền bối cũng sẽ tham gia!
Giang Gia Du: A a a! Quá kích động!
Kiều Thư: “……”
Thất sách!
Quên cái chương trình này là trại tập trung cơm chó!
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Kiều Thư theo tiếng nhìn lại, nhìn thấy Dư Quỳnh đang lái xe ấn xuống tai nghe Bluetooth.
Dư Quỳnh: “Vâng, chào ngài.”
Dư Quỳnh: “Cái gì?”
Sắc mặt Dư Quỳnh trở nên rất khó xem, lại nói vài câu, cô nghẹn khuất nói: “Được, bên này đã biết.”
Cô cắt đứt điện thoại, trầm khuôn mặt đem xe dừng bên lề.
Không khí bên trong xe có chút trầm trọng an tĩnh.
Kiều Thư đợi vài giây, nhịn không được hỏi: “Chị Quỳnh, đã xảy ra chuyện gì?”
Dư Quỳnh siết chặt ngón tay, cô nhắm mắt lại, cuối cùng nói: “Xin lỗi.”
Kiều Thư: “???”
Dư Quỳnh: “Vừa mới là đoàn phim tiên hiệp gọi điện thoại tới.”
Kiều Thư đột nhiên có dự cảm không tốt.
Quả nhiên.
Dư Quỳnh: “Bên kia nói bọn họ đã tìm được nam chính càng thích hợp hơn.”
Kiều Thư: “!!!”
Dư Quỳnh: “Chúng ta không cần đi ký hợp đồng.”
Kiều Thư trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì, trong lòng mê mang, mất mát, còn có chút tức giận.
Dư Quỳnh: “Lần này là chị liên luỵ em.”
Kiều Thư: “???”
Dư Quỳnh: “Công ty gần nhất đang chèn ép chị, tài nguyên liên quan đến các em đều bị tiệt không ít, trong khoảng thời gian này em bị tiệt cơ hồ không còn một mảnh, chị không nghĩ tới bộ phim tiên hiệp này bọn họ đều sẽ xuống tay.”
Kiều Thư chớp chớp mắt.
Trong lòng khϊếp sợ, những chuyện này cậu cũng không biết, trong khoảng thời gian này cậu không công tác, Kiều Thư còn tưởng rằng là bình thường, rốt cuộc cậu gần nhất đều đang chuẩn bị thử vai bộ phim này.
Lộ Nguyệt: “Chị vừa mới mới biết được nam chính ban đầu đoàn phim muốn chọn là Tiêu An Thạch.”
Tiêu An Thạch là nhất ca của Cự Tinh giải trí, đối phương tự nhiên là chướng mắt bộ phim tiên hiệp này, sớm liền cự tuyệt, nhưng Dư Quỳnh vừa mới nhận được điện thoại, đoàn phim bên kia nói cho cô Tiêu An Thạch đột nhiên nguyện ý tiếp nhận bộ phim này.
Dư Quỳnh có ngốc đều có thể biết đến, cái thao tác này là công ty làm.
Chỉ là cô không nghĩ tới, công ty thế nhưng vì chèn ép cô sẽ nguyện ý hy sinh nhất ca Tiêu An Thạch này a, rốt cuộc bộ phim tiên hiệp này cũng chỉ được cho là tài nguyên khá tốt một chút thôi, liền tính quay tốt thì trích phần trăm cho Tiêu An Thạch cũng rất có hạn.
Sắc mặt Dư Quỳnh rất khó xem.
Nhưng thật ra Kiều Thư nhạy bén bắt giữ đến tin tức bên trong.
Cậu chần chờ hỏi: “Chị Quỳnh, gần nhất có phải hay không tài nguyên của em bị tiệt nhiều nhất?”
Dư Quỳnh áy náy nói: “Ừm.”
“Là chị liên luỵ em.”
Kiều Thư: “Quả nhiên!”
Dư Quỳnh khó hiểu: “???”
Kiều Thư ngượng ngùng nói: “Em có một việc quên cùng chị nói.”
“Khoảng thời gian trước em đem Tiểu Đường tổng đánh.”
____________________
Thành phố VeniceCà tím kho thịt