Xuyên Thành Nam Thê Của Lão Nam Nhân Hào Môn

Chương 101: Thử vai

Sắc hồng tràn ngập trên biển.

Hà quang vạn đạo.

Kiều Thư bị đánh thức, thời điểm mở hai mắt liền thấy một cảnh mặt trời mọc trên biển mỹ lệ đến như vậy, cậu ngốc ngốc nhìn, rồi sau đó không khỏi ca ngợi nói: “Thật đẹp nha.”

Ánh sáng đỏ tràn ngập trên mặt biển, vì nước biển xanh thẳm mà như nhuộm lên một tầng kim quang mỹ lệ, mặt trời đỏ rực từ dưới biển từ từ nhô lên.

Kiều Thư nằm ở trong lòng ngực Cố Trầm Ngôn, trên người cậu đắp một cái thảm lông xù xù, đầu cậu cọ cọ, dựa vào vai Cố Trầm Ngôn, duỗi tay ôm lấy cổ anh.

Hai người an tĩnh ngắm mặt trời mọc.

Thẳng đến khi mặt trời hoàn toàn nhô lên khỏi mặt biển, Kiều Thư lúc này mới quay đầu nhìn về phía nam nhân ôm cậu.

Cố Trầm Ngôn cũng vừa lúc cúi đầu.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau, rồi sau đó nhìn nhau cười.

Kiều Thư: “Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy mặt trời mọc, thật đẹp, còn đẹp hơn cả tưởng tượng của em.”

Cố Trầm Ngôn: “Em thích thì chúng ta về sau còn có thể tới xem.”

Kiều Thư: “Chúng ta cùng nhau tới?”

Cố Trầm Ngôn: “Ừm, chúng ta cùng nhau.”

Kiều Thư đánh ngáp một cái.

Cố Trầm Ngôn xoa xoa đầu Kiều Thư: “Còn buồn ngủ sao? Muốn tiếp tục ngủ một hồi hay không?”

Kiều Thư: “Anh mấy giờ tỉnh lại?”

Cố Trầm Ngôn: “5 giờ.”

Tối hôm qua thời điểm kết thúc đã rất khuya, Kiều Thư lại mệt lại buồn ngủ, sợ bản thân không thức sớm để kịp xem mặt trời mọc nên cậu liền đặt một cái báo thức lúc 5 giờ.

Cậu cười nói: “Anh em báo thức của em tắt nha.”

Cố Trầm Ngôn: “Em tối hôm qua nghỉ ngơi rất trễ, ngủ nhiều thêm một chút, tôi chờ là được.”

Kiều Thư: “Anh không phải cũng ngủ thật trễ sao?”

Cố Trầm Ngôn nghiêng đầu, anh nghĩ một chút: “Thể lực của tôi tốt hơn em.”

Kiều Thư: “……”

Cố Trầm Ngôn: “Trở về ngủ tiếp một hồi chúng ta lại về nhà?”

Kiều Thư: “Anh cũng cùng em.”

Cố Trầm Ngôn: “Được.”

Trên boong tàu, ngọn gió lạnh lẽo thổi phất qua, Cố Trầm Ngôn duỗi tay đem thảm trên người Kiều Thư kéo chặt, rồi sau đó ôm Kiều Thư đứng lên, trở lại phòng.

Trong phòng, trần nhà đã khôi phục trở lại nguyên dạng, Cố Trầm Ngôn đem Kiều Thư để lên trên giường, sau đó cởϊ áσ khoác trên người nằm lên giường.

Kiều Thư hướng bên người Cố Trầm Ngôn cọ cọ.

Cố Trầm Ngôn duỗi tay đem cậu ôm lấy, hai người ôm nhau, ở trong hơi thở của đối phương chậm rãi đi vào giấc ngủ.

Trong chớp mắt liền đến ngày Kiều Thư phải đi thử vai, gần nhất Dư Quỳnh rất bận, thời điểm Kiều Thư nhìn thấy Dư Quỳnh nhìn thấy sắc mặt tái nhợt mỏi mệt của cô, đơn giản liền cự tuyệt chuyện Dư Quỳnh muốn cùng đi, để cô chú ý nghỉ ngơi một chút, chính mình mang theo Lộ Nguyệt cùng Âu Nhất Niên cùng nhau đến nơi thử vai.

Đây là một bộ phim tiên hiệp, nhân vật Kiều Thư muốn thử vai là nam chính của bộ phim tiên hiệp này.

Cậu lãnh bảng số ngồi ở một bên chờ, Lộ Nguyệt ở bên cạnh cậu, Âu Nhất Niên đi hỏi thăm tin tức.

Bộ phim tiên hiệp này là từ một bộ tiểu thuyết nổi tiếng cải biên thành, đoàn phim trước mắt công bố ra đoàn đội rất đáng tin cậy, người đầu tư cũng rất là không tồi, bởi vậy người đến thử vai không ít, chỉ người đến thử vai nam chính cũng mười mấy người.

“Kiều Thư?”

Kiều Thư quay đầu lại, liền nhìn thấy Trình Vân Xuyên vẻ mặt kinh dị* hướng cậu đi tới.

Kiều Thư đứng dậy cười nói: “Trình Vân Xuyên, đã lâu không gặp.”

Trình Vân Xuyên: “Đã lâu không gặp, không nghĩ tới thật là cậu, cậu cũng là tới thử vai?”

Kiều Thư: “Ừm.”

Trình Vân Xuyên: “Cậu thử vai nhân vật nào?”

Kiều Thư: “Nam chính, còn cậu?”

Trình Vân Xuyên sửng sốt, rồi sau đó cười nói: “Tôi cũng vậy.”

“Vân Xuyên, tôi đi lấy số.” Người đại diện Trình Vân Xuyên nói.

Trình Vân Xuyên: “Ừm.”

Người đại diện đi rồi, Trình Vân Xuyên trực tiếp ở bên người Kiều Thư ngồi xuống: “Không nghĩ tới lần này chúng ta thế nhưng lại trở thành đối thủ cạnh tranh, bộ phim trước chúng ta vẫn là một nam chính một nam phụ nha.”

Lộ Nguyệt nhíu mày.

Kiều Thư cười nói: “Phải ha.”

Trình Vân Xuyên: “Cậu chuẩn bị thế nào? Nói thật tôi còn rất khẩn trương.”

Kiều Thư: “Tôi cũng thực khẩn trương nha.” Cậu quơ quơ kịch bản trên tay: “Cho nên lúc này đều đang ôn tập, liền sợ không đạt nha.”

Trình Vân Xuyên: “Cậu còn sẽ khẩn trương?”

Kiều Thư nghi hoặc: “Ừm?”

Trình Vân Xuyên cười nói: “Không có gì, nếu là đối thủ cạnh tranh, tôi đây cũng phải nỗ lực.” Cậu nhỏ giọng tiến đến bên tai Kiều Thư nói: “Hy vọng bộ phim này không xuất hiện người đi cửa sau, bằng không nổ lực của chúng ta liền uổng phí.”

Kiều Thư chớp mắt: “Hẳn là sẽ không, theo tôi được biết chúng ta đến đây là tới thử vai người được chọn đều phải trải qua quyết định của đoàn phim, nếu điều động nội bộ liền không cần đi một chuyến này.”

Trình Vân Xuyên cười cười: “Hy vọng là như thế này đi.”

Hai người bắt đầu an tĩnh ôn tập.

Số của Kiều Thư trước Trình Vân Xuyên, thời điểm số cậu được gọi Trình Vân Xuyên từ trong kịch bản ngẩng đầu: “Đến phiên cậu?”

Kiều Thư: “Ừm.”

Trình Vân Xuyên: “Cố lên!”

Kiều Thư: “Cảm ơn.”

Kiều Thư đi vào.

Nơi phỏng vấn là một phòng rất lớn, đạo diễn, biên kịch, đám người của đoàn phim ngồi thành một dãy.

Đạo diễn: “Kiều Thư?”

Kiều Thư đã chuẩn bị tốt: “Phải, chào mọi người, tôi là Cự Tinh giải trí Kiều Thư.”

Đạo diễn: “Trước bóc thăm.”

Nhân viên công tác cầm ống thẻ đi lên, Kiều Thư duỗi tay tùy ý chọn một cây.

Đạo diễn: “Đem nội dung trên đó biểu diễn một lần.”

Kiều Thư: “Được.”

Cậu bóc trúng đoạn sau, nam chính bị oan uổng, sau khi biểu diễn xong Kiều Thư có chút khẩn trương nhìn về phía đạo diễn, nhưng biểu tình của mấy người đạo diễn khống chế thực tốt, Kiều Thư căn bản là nhìn không ra được cái gì.

Đạo diễn: “Trở về chờ thông báo đi.”

Kiều Thư: “Vâng, cảm ơn.”

Ra khỏi phòng, Kiều Thư chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ kết quả như thế nào, cậu cũng coi như là tận lực.

Nhưng thật ra Lộ Nguyệt thực khẩn trương: “Kiều Kiều thế nào? Đạo diễn nói như thế nào?”

Kiều Thư: “Làm em trở về chờ thông báo.”

Lộ Nguyệt thất vọng: “A.”

Một bên Âu Nhất Niên đột nhiên nói: “Nói như vậy thiếu gia vẫn là rất có hy vọng.”

Kiều Thư cùng Lộ Nguyệt đồng thời nhìn về phía Âu Nhất Niên.

Âu Nhất Niên: “Tôi vừa mới hỏi thăm một chút, có vài người là trực tiếp bị cự tuyệt.”

Lộ Nguyệt ánh mắt sáng lên.

Kiều Thư tâm tình cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

“Kiều Thư cậu được chọn rồi?” Trình Vân Xuyên không biết là khi nào đã đi tới chỗ ba người bọn họ.

Kiều Thư hơi hơi sửng sốt: “Không đâu.”

“Đạo diễn làm tôi trở về chờ thông báo.”

Trình Vân Xuyên cười nói: “Vừa mới nhìn các cậu vui vẻ như vậy, tôi còn tưởng rằng cậu đã được điều động nội bộ chứ, tôi cho rằng lần này là phải đi cho có đâu.”

Lộ Nguyệt cùng Âu Nhất Niên liếc nhau.

Kiều Thư cười nói: “Không thể nào, chúng tôi chính là nói đến một ít chuyện vui vẻ, đúng rồi, đến phiên cậu sao?”

Trình Vân Xuyên: “Ừm, đang chuẩn bị đi vào.”

Kiều Thư: “Cố lên.”

Trình Vân Xuyên: “Cảm ơn, mượn lời tốt của cậu.”

Nhìn Trình Vân Xuyên đi vào, Kiều Thư lúc này mới mang theo Lộ Nguyệt cùng Âu Nhất Niên cùng nhau rời đi.

Lộ Nguyệt: “Kiều Kiều, em có cảm thấy Trình Vân Xuyên nói chuyện quái quái không?”

Kiều Thư không để ý: “Hả? Còn tốt đi.”

Lộ Nguyệt vò đầu.

Kiều Thư cười nói: “Nói mấy câu mà thôi, chị Nguyệt Nguyệt không cần để ý.”

Âu Nhất Niên: “Thiếu gia chú ý chút.”

Kiều Thư: “Ừm.”

Khi ra khỏi khách sạn, điện thoại Kiều Thư vang lên vài tiếng.

Cố Trầm Ngôn: Thử vai kết thúc chưa?

Cố Trầm Ngôn: Tôi ở gần đây, lại đó đón em, giữa trưa cùng nhau ăn cơm?

Kiều Thư lấy ra điện thoại liền thấy, trên mặt tức khắc lộ ra nụ cười xán lạn.

Kiều Thư: Được nha!

Kiều Thư: Thử vai vừa mới kết thúc nha.

Kiều Thư: Em ở bên ngoài khách sạn chờ anh nha.

Kiều Thư: [heo heo vui vẻ xoay quanh.jpg]

Cố Trầm Ngôn: Được.

Cố Trầm Ngôn: Khoảng 10 phút nữa tôi sẽ đến.

Kiều Thư: Dạ dạ.

Kiều Thư thu hồi điện thoại, vui vẻ đối với Lộ Nguyệt cùng Âu Nhất Niên nói: “Hai người đi về trước đi.”

“Chồng em muốn tới đón em đi ăn cơm.”

Lộ Nguyệt & Âu Nhất Niên: “……”

Đột nhiên có một tô cơm nóng hổi.

Âu Nhất Niên: “Cố tổng còn chưa tới, tôi cùng thiếu gia chờ.”

Lộ Nguyệt: “Đúng đúng.”

Kiều Thư: “Không cần không cần, chồng em không quá mười phút liền có thể tới rồi, thời gian không còn sớm, em một người chờ không có việc gì, hai người không cần lo lắng.”

Âu Nhất Niên: “Thiếu gia, nhiệm vụ của tôi chính là bảo hộ ngài.”

Kiều Thư: “……”

“Được rồi.”

Mười phút sau.

Cố Trầm Ngôn đúng giờ tới, một chiếc Maybach màu đen điệu thấp ngừng ở trước mặt Kiều Thư, sau đó cửa xe mở ra.

Kiều Thư ánh mắt sáng lên.

Cậu hướng về phía Lộ Nguyệt cùng Âu Nhất Niên xua xua tay: “Hai người mau trở về đi, em đi trước nha.”

Cậu vui vẻ chui vào trong xe, cửa xe bị đóng lại, sau đó xe chậm rãi chạy đi.

Cửa sổ khách sạn lầu 3.

Trình Vân Xuyên đứng ở bên cửa sổ, hắn đem Kiều Thư hết thảy nhìn một cái, một khuôn mặt nặng nề, hai tay rũ tại bên người gắt gao nắm chặt.

Người đại diện: “Như thế nào dừng?”

Trình Vân Xuyên: “Chị nói Kiều Thư có thể hay không thật sự cùng Cố Trầm Ngôn kết hôn?”

Người đại diện tự nhiên là xem qua cái hot search kia, cô không chút nghĩ ngợi phủ định: “Sao có thể? Cố Trầm Ngôn như thế nào sẽ cùng một con hát kết hôn, cậu suy nghĩ nhiều, cùng tên mà thôi.”

Trình Vân Xuyên tay lại bóp chặt một chút: “Lúc trước ở đoàn phim đóng phim trong lúc vô ý tôi thấy được Kiều Thư cùng Cố Trầm Ngôn ở trong xe hôn môi.”

Người đại diện: “Thật sự?”

Trình Vân Xuyên: “Thật sự.”

Người đại diện nhăn mày lại.

Trình Vân Xuyên lại tiếp tục nói: “Nếu không có kết hôn, chuyện điều động nội bộ lần này giải thích như thế nào?”

Hắn nhớ tới sau khi hắn biểu diễn xong, đạo diễn đối hắn nói: “Cậu biểu diễn thực xuất sắc, nhưng không phải cảm giác tôi muốn, thực xin lỗi.”

Hắn trực tiếp bị cự tuyệt!

Mà Kiều Thư lại không có.

Trình Vân Xuyên bất giác so sánh kỹ thuật diễn của mình với Kiều Thư hắn không thể nào kém hơn, nhưng hắn lại bị cự tuyệt, hắn nghĩ tới nghĩ lui, trừ bỏ nguyên nhân Kiều Thư là được điều động nội bộ, không còn có cách giải thích nào khác.

Hắn cũng không kém hơn Kiều Thư.

Người đại diện vẫn là không tin: “Cậu lúc trước quay 《 Nhất Kiếm Giang Hồ 》 tôi đã từng đại khái điều tra qua người ở đoàn phim.”

Đây là việc của người đại diện, nghệ sĩ dưới trướng vào một đoàn phim, bọn họ cần phải hiểu biết đại khái một chút thành viên bên trong đoàn phim, nếu không không cẩn thận đắc tội người không nên đắc tội, đoạn đường tiếp theo có thể bị chặt đứt.

Rốt cuộc hiện tại quá nhiều người vào giới giải trí chơi chơi.

Người đại diện: “Tôi biết được Kiều Thư bất quá là một cô nhi cha mẹ không còn, hơn nữa cha mẹ hắn sinh thời cũng chỉ là một người làm công phổ phổ thông thông, không có khả năng sẽ cùng Cố thị nhấc lên quan hệ.”

“Cậu thật sự suy nghĩ nhiều.”

Trình Vân Xuyên: “Chính là em thật sự thấy được, em xác định trong xe chính là hai người bọn họ, em còn có……”

Người đại diện: “Có thể là quan hệ bao dưỡng đi, hiện tại phú hào đều có một hai người cổ quái như vậy, khả năng nhà giàu số một Hải Thành chúng ta liền thích người tên Kiều Thư này.”

“Hơn nữa, nếu bọn họ hai người thật sự kết hôn, Kiều Thư còn sẽ đến cái loại đoàn phim bình thường như này để thử vai?”

“Dĩ vãng có minh tinh gả vào hào môn, không phải tránh bóng, chính là liên tiếp đại chế tác.”

Trình Vân Xuyên chần chờ.

Có lẽ thật là quan hệ bao dưỡng?

Nếu không bạn lữ của nhà giàu số một như thế nào cũng sẽ có tài nguyên càng tốt hơn a, chỉ có bao dưỡng mới có thể không thèm để ý tùy ý cấp một chút tài nguyên.

Tỷ như hiện tại nam chính của đoàn phim này.

Trong mắt Trình Vân Xuyên hiện lên một đạo quang mang.