Kiều Thư ôm một cái túi giấy trở lại đoàn phim, cậu ôm gắt gao, ngẫu nhiên lại liếc mắt một cái sau đó mặt liền hồng lên.
Kiều Thư: “Chị Nguyệt Nguyệt, giúp em nhìn một chút, đừng để ai đυ.ng tới nha”.
Lộ Nguyệt không rõ nguyên do, nhưng vẫn là nghiêm túc tiếp nhận nhiệm vụ này: “Kiều Kiều em yên tâm, chị tự mình nhìn”.
Kiều Thư an tâm.
Sau khi Cố Trầm Ngôn rời đi Mạc Thành, đề tài về Cố Trầm Ngôn liền dần dần ít đi, không có biện pháp, kim chủ ba ba không cùng bọn họ cùng nhau ăn cơm, tới một chuyến liền không thấy bóng dáng, nguyên bản còn có một chút tâm tư muốn tiếp xúc cũng chưa có cơ hội tiếp xúc được, nghĩ nhiều đi nữa cũng không làm được chuyện gì, cuối cùng vẫn là chỉ có thể tập trung bận rộn công việc.
Ngày tháng đóng phim kỳ thật qua rất nhanh, Kiều Thư mỗi ngày đi sớm về trễ, ngẫu nhiên mà nhớ đến Cố Trầm Ngôn Kiều Thư liền sẽ gọi video cho đối phương, hoặc là ở trên WeChat kể kể về sinh hoạt của chính mình.
Đến thời điểm đi ngủ, Kiều Thư liền sẽ lấy áo sơ mi màu đen có dính hơi thở của hai người ra ôm vào trong ngực ngủ.
Lâu lâu quá nhớ Cố Trầm Ngôn, cậu liền sẽ tròng lên ngủ một buổi tối, chỉ là vẫn luôn luyến tiếc không muốn cầm đi giặt.
Trời càng ngày càng lạnh, khi đến thời gian《 Phá Hiểu 》 bắt đầu tuyên truyền, do được Chu đạo dìu dắt, Kiều Thư cùng Giang Gia Du hai người cũng cùng nhau đi theo đi quay 《 Chúng Ta Tới 》.
Kiều Thư hướng đoàn phim xin nghỉ hai ngày.
Lại lần nữa cùng Sở Trì Thanh cùng chung một sân khấu, Giang Gia Du hưng phấn khó có thể kiềm chế.
Giang Gia Du: “Kiều Kiều, a a a! Tớ lại có thể nhìn thấy Sở tiền bối!”
“Quá kích động quá kích động quá kích động!”
“Kỳ 《 Chúng Ta Tới 》 này chờ phát ra tớ nhất định phải xem vô số lần, lại copy một phần lưu giữ thật trân trọng!”
Kiều Thư nghe mà hiếm lạ: “Hai người không phải sau khi quay xong 《 Phá Hiểu 》 liền không có liên hệ sao? Tớ nhớ rõ cậu có wechat của Sở tiền bối”.
Giang Gia Du thẹn thùng: “Có”.
Kiều Thư: “……”
Kia vì cái gì còn phải như vậy?
Giang Gia Du: “Chính là, chính là chỉ có mỗi ngày chào buổi sáng cùng chúc ngủ ngon”.
“Ở đoàn phim còn có kịch bản đàm luận, ra khỏi đoàn phim tớ liền không có tìm được đề tài gì”.
Giang Gia Du ảo não đâm tường: “Đại bộ phận vẫn là Sở tiền bối tìm đề tài, tớ quá ngốc quá ngốc luôn!”
Kiều Thư: “……”
Oa nha!
Xem ra giai đoạn này công chính đã có chút thích thích thụ chính rồi nha.
Fan CP thực vui mừng.
Kiều Thư vỗ vỗ bả vai Giang Gia Du: “Yên tâm, về sau các cậu sẽ có rất nhiều tiếng nói chung”.
“Lời nói thân mật gì gì đó đều có thể nói”.
Quay xong《 Chúng Ta Tới 》, các cậu còn sẽ cùng nhau phát sóng trực tiếp tuyên truyền 《 Phá Hiểu 》, sau đó còn sẽ tham gia một chương trình du lịch, cảm tình nhanh chóng phi thăng, sau đó đính ước, cùng nhau quay một bộ phim điện ảnh đề tài đồng tính, lấy thưởng, cuối cùng come out, lãnh chứng kết hôn, ngọt hận không thể ngọt chết toàn bộ võng hữu, còn có……
Kiều Thư ánh mắt dừng ở trên bụng Giang Gia Du.
Giang Gia Du: “Kiều Kiều, cậu đang nhìn cái gì? Trên người tớ có cái gì không đúng sao?”
Giang Gia Du nghi hoặc nhìn quần áo trên người mình, ngữ khí lo âu: “Là tớ mặc bộ này khó coi sao? Tớ cũng cảm thấy có cái gì đó không đẹp, Kiều Kiều cậu giúp tớ nhìn xem, một hồi Sở tiền bối liền phải tới……”
Từ trong cốt truyện hoàn hồn Kiều Thư: “……”
Cậu bất đắc dĩ nói: “Cậu mặc cái này đã rất đẹp, yên tâm đi, cậu eo thon chân dài, để tớ sờ sờ”.
Kiều Thư giơ tay đi sờ.
Eo gầy thon gọn có thể nói cực phẩm! Quả nhiên, thụ chính chính là thụ chính!
Kiều Thư một bên kinh ngạc cảm thán, một bên so sánh với eo của bản thân, cậu thề về sau phải luyện tập càng tốt cho Cố Trầm Ngôn một cái thể nghiệm tuyệt mỹ, trong lúc đó tay cậu không tự giác sờ đến trên bụng Giang Gia Du.
Mềm, còn có chút thịt.
Kiều Thư kinh ngạc cảm thán mà nhìn, chính là cái bụng này, sau này trong kết cục của tiểu thuyết sẽ có thai một đứa nhỏ!
Còn ở phiên ngoại sinh ra một đứa nhỏ béo béo đô đô!
Bụng này thật thần kỳ!
Lúc trước không nhớ tới cái cốt truyện này, Kiều Thư còn không có cảm giác gì, lúc này nhớ tới cốt truyện này, Kiều Thư nhìn Giang Gia Du ánh mắt đều không giống nhau.
Vai chính liền sẽ không giống người thường!
Vai chính thực lợi hại!
Giang Gia Du: “Kiều Kiều, cậu làm gì vẫn luôn sờ bụng tớ nha, ha ha ha, ngứa quá ……”
Kiều Thư: “……”
“Khụ”.
Kiều Thư thu hồi tay, cậu chà xát ngón tay, vẫn là nhịn không được tò mò hỏi: “Ngư Ngư nha, hỏi cậu một vấn đề”.
Giang Gia Du: “Cậu nói đi”.
Kiều Thư: “Nếu là có một ngày cậu mang thai cậu sẽ thế nào?”
Giang Gia Du: “Phốc!”
“Kiều Kiều, cậu nghĩ cái gì vậy? Tớ là nam sao có thể mang thai”.
Kiều Thư: “……”
Không, cậu có thể, cậu còn sinh ra luôn, chẳng qua tác giả rác rưởi cắt đi quá trình, kết cục mang thai, phiên ngoại đứa nhỏ liền ra tới……
Giang Gia Du: “Kiều Kiều?”
“Khụ!”
Kiều Thư khụ một chút, tìm một cái cớ: “Tớ chính là cảm thấy bụng của cậu sờ đặc biệt tốt, thích hợp sinh đứa nhỏ”.
Giang Gia Du: “……”
Kiều Thư: “……”
Mi đang nói cái gì a Kiều Thư!
Giang Gia Du ánh mắt một lời khó nói hết, hắn cũng nhìn về phía bụng Kiều Thư bụng, còn học động tác vừa rồi của Kiều Thư rồi sờ sờ.
Kiều Thư: “???”
Giang Gia Du: “Tớ cảm thấy bụng của tớ cùng bụng của cậu không gì khác nhau”.
Kiều Thư: Cho nên?
Giang Gia Du: “Nếu là bụng tớ thích hợp sinh con, bụng của Kiều Kiều cậu khẳng định cũng thích hợp sinh con!”
“Hừ hừ!”
Kiều Thư: “……”
Giang Gia Du đôi mắt đột nhiên sáng lên một chút, lại sờ sờ bụng Kiều Thư, cười làm Kiều Thư muốn đánh hắn: “Để tớ nhìn xem Kiều Kiều đáng yêu của chúng ta trong bụng có phải hay không có tiểu bảo bảo”.
“Cố tiên sinh vừa thấy liền rất mãnh, chúng ta Kiều Kiều không thể nào không có được nha, ha ha ha”.
“Nói, nói cái gì đâu……” Kiều Thư bị Giang Gia Du nháo đầy mặt đỏ bừng, trên mặt nóng rát, cậu che bụng lại không cho Giang Gia Du sờ, phản bác nói: “Cậu, cậu lại chưa gặp qua Cố Trầm Ngôn, cậu như thế nào biết anh ấy mãnh……”
Không đúng!
Kiều Thư thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi, đây là vấn đề Cố Trầm Ngôn có mãnh hay không hả? Cậu tại sao lại phải rối rắm cái này, rõ ràng đề tài là mang thai a!
Cũng không đúng!
Rõ ràng là đang nói Giang Gia Du mang thai nha!
“Ha ha ha ha ha ha!” Giang Gia Du ôm bụng cười to, cười chế nhạo: “Xem ra Cố tiên sinh quả nhiên thực mãnh”.
Hắn vỗ vỗ vai Kiều Thư, lại cố ý khom lưng đối với bụng Kiều Thư cười nói: “Bảo bảo ngoan, chờ con ra tới ta chính là cha nuôi của con nha”.
Kiều Thư: “……”
Kiều Thư mặt đã hồng không chịu được.
“Giang Gia Du!”
Giang Gia Du: “Làm gì đây?”
Kiều Thư: “Tớ, tớ mới sẽ không sinh con đâu!” Cậu chính là pháo hôi, trong quyển sách này người mà cuối cùng sinh con chỉ có một mình thụ chính thôi!
Giang Gia Du: “Không quan hệ gì, Cố tiên sinh thực mãnh, tớ xem qua ảnh chụp của Cố tổng, mũi cao thẳng, hắc hắc, khẳng định có thể làm cho Kiều Kiều cậu mang một đứa con”.
Kiều Thư: “……”
“Ngư Ngư, cậu im đi……”
“Con cái gì?”
Âm thanh giàu từ tính từ nơi không xa truyền đến, hai người đang chơi đùa đồng thời quay đầu, liền nhìn thấy Sở Trì Thanh một thân hưu nhàn nhã nhặn lại không mất tinh xảo hướng bọn họ đi tới.
Bên người hắn là Chu đạo đang mĩm cười hòa ái.
Giang Gia Du: “……”
Giang Gia Du đã mất đi dũng khí cái gì cũng dám nói mới vừa rồi còn đối mặt Kiều Thư, này lúc này cả người đều lâm vào xấu hổ cùng ngượng ngùng khi bị thần tượng nghe được lời nói bậy bạ của mình.
Mặt đều đỏ.
Ngược lại Kiều Thư mới vừa rồi bị Giang Gia Du chọc đến đỏ mặt đã trấn định xuống dưới.
Cậu trấn định cười: “Ngư Ngư nói lúc cậu ấy còn nhỏ rất đáng yêu”.
Giang Gia Du: “……”
Sở Trì Thanh rất có hứng thú nhướng mày: “Ừm?” Hắn nhìn chằm chằm Giang Gia Du vài giây, sau đó tán đồng gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy Tiểu Ngư Nhi khi còn nhỏ khẳng định rất đẹp”.
Giang Gia Du: “……”
Mặt hắn càng đỏ hơn.
Mà Kiều Thư ở một bên.
Oa nha!
Xưng hô thân mật của công chính đối với thụ chính đã xuất hiện rồi! Tiểu Ngư Nhi! Hiện trường phát đường! Thời khắc đăng quang của fan CP!
Chẳng qua chút không khí màu hường này không thể toát ra lâu lắm, đã bị Chu đạo ở một bên cùng nhân viên công tác đột nhiên xuất hiện đánh gãy.
Đã bắt đầu thu chương trình.
《 Chúng Ta Tới 》 chương trình này cách mỗi đoạn thời gian liền sẽ đổi một bộ trò chơi, làm người xem không cảm thấy nhàm chán.
Lần này là hai người ba chân, bế công chúa vượt qua chướng ngại, còn dùng miệng truyền bài Poker……
Mỗi một trò chơi đều có nội dung dễ dàng tạo ra rất nhiều bong bóng màu hồng.
Mà không biết có phải trùng hợp hay không, cùng nội dung trong sách hoàn toàn giống nhau là, Giang Gia Du cùng Sở Trì Thanh mỗi lần đều sẽ được phân đến cùng một tổ, ngay cả truyền bài Poker hai người cũng liền cùng nhau.
Đối vói chuyện này, Kiều Thư: “……”
Đường này sẽ rất ngọt, nếu cậu không cần chấp hành hạng mục trò chơi này.
Kiều Thư quay đầu nhìn về phía Chu đạo cùng một tổ, Chu đạo cũng nhìn cậu, một già một trẻ, “tổ hợp cha con” hai người hai mắt nhìn nhau.
Kiều Thư: “Kia, Chu đạo, một hồi tôi ôm ngài?”
Chu đạo rất không muốn chơi, nhưng hắn phải tuyên truyền tiết mục: “Cậu kiềm chế chút, không được chúng ta liền bỏ cuộc”.
Kiều Thư: “……”
Bi thương.
Chu đạo hơn 50 tuổi, tay già chân yếu, Kiều Thư không dám để Chu đạo bế công chúa.
Mà chính là bản thân cậu, Kiều Thư nhìn nhìn bắp tay của mình, hẳn là có thể bế Chu đạo lên ha?
Sự thật chứng minh, Kiều Thư đánh giá cao chính mình, cậu bế Chu đạo lên còn chưa được vài giây, cánh tay liền bắt đầu run a run, run cùng bị Parkinson* giống nhau, Kiều Thư run làm Chu đạo sợ hãi.
Chu đạo thanh âm đều run lên: “Thả tôi xuống dưới!”
Kiều Thư vội vàng thả người xuống đất.
Chu đạo thâm trầm nói: “Chúng ta bỏ quyền đi!”
Kiều Thư: “……”
“Được!”
Lưu loát bỏ quyền, “cha con” hai người ngồi ở một bậc thang xem người khác biểu diễn, tuấn nam mỹ nữ, tuấn nam mỹ nam, mỗi một đôi nhìn qua đều là hài hòa tốt đẹp, mỗi một đôi đều có thể diễn ra một đống fan CP.
Trong đó Giang Gia Du cùng Sở Trì Thanh là nhiều fans nhất.
Kiều Thư hai tay chống cằm ăn đường, ăn ăn, đường ngọt ngào liền biến thành chanh chua ê ẩm.
Kiều Thư: QAQ
Cậu cũng muốn cùng Cố Trầm Ngôn cùng nhau chơi loại trò chơi tạo bong bóng màu hồng này a!
Này dẫn tới trước khi ngủ lúc Kiều Thư cùng Cố Trầm Ngôn đang ở nước ngoài gọi video có chút ủy khuất.
Do lệch múi giờ, Cố Trầm Ngôn bên kia vẫn là ban ngày.
Kiều Thư: “Chiều nay ăn cái gì?”
Cố Trầm Ngôn điều chỉnh màn ảnh, Kiều Thư nhìn thấy trước mặt cậu để dao nĩa còn có bò bít tết cùng rượu vang đỏ, anh ấy đang ở nhà ăn, cho nên có thời gian cùng Kiều Thư video.
“Bò bít tết”.
Lúc này Kiều Thư còn chua: “Em ngày mai cũng phải ăn bò bít tết! Cùng anh ăn giống nhau!”
Cố Trầm Ngôn cười: “Được”.
Lại hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Kiều Thư em đang không vui sao?”
Kiều Thư: “……”
Cậu chột dạ hỏi: “Rõ ràng như vậy sao?”
Cố Trầm Ngôn gật đầu.
“Kỳ thật cũng không có gì”. Kiều Thư bẹp miệng: “Hôm nay quay chương trình chơi mấy trò chơi”.
“Hai người ba chân, bế công chúa vượt qua chướng ngại…… Cố tiên sinh……”
Cố Trầm Ngôn: “Ừm?”
Kiều Thư đỏ mặt thẳng thắn thành khẩn nói: “Em muốn anh, muốn anh cũng cùng em cùng nhau chơi những trò chơi đó”.
Cách màn hình, không khí giữa hai người trở nên ái muội.
Trong video.
Cố Trầm Ngôn ưu nhã uống một ngụm rượu vang đỏ, hầu kết gợi cảm khi rượu vang đỏ chảy vào trên dưới hoạt động.
Kiều Thư cũng theo đó nuốt xuống một ngụm nước miếng.
A!
Cố Trầm Ngôn uống rượu! Đáng chết mê chết người a! Sao lại có thể gợi cảm như vậy a!
Cố Trầm Ngôn: “Được, trở về chúng ta cùng nhau toàn bộ đều chơi một lần”.
Kiều Thư hồn đều rớt.
__________________
*Bệnh Parkinson là một rối loạn thoái hóa chậm tiến triển, được đặc trưng bởi run tĩnh trạng, tăng trương lực cơ, giảm vận động và vận động chậm, và sau cùng ổn định tư thế và/hoặc dáng đi.
Khúc cuối chương sau mắc cười xỉu. Cái tựa chương sau không biết nên đặt cái gì mà thấy mắc cừi quá nên đặt hahahahhh luôn