Hai người hàn huyên một hồi, Kiều Thư chịu đựng không nổi ngủ rồi, Cố Trầm Ngôn nhìn Kiều Thư đang ngủ mê nhẹ nhàng nói: “Ngủ ngon”.
“Vợ nhỏ của tôi”.
Sau đó anh tắt đi video.
Cố Trầm Ngôn: “Trần đặc trợ”.
Trần Văn Uyên ngồi ở đối diện tức khắc thẳng eo: “Tiên sinh”.
Cố Trầm Ngôn: “Sau khi ăn xong, cậu liên hệ cho đạo diễn của《 Chúng Ta Tới 》 một chút”.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng mà gõ ở trên mặt bàn: “Để cho bọn họ đem chương trình quay được hôm nay copy một phần cho tôi”.
Trần Văn Uyên: “???”
“Vâng, tiên sinh”.
Buổi tối trước khi Cố Trầm Ngôn ngủ liền nhận được video.
Anh mặc áo ngủ ngồi ở trong thư phòng, thái độ phá lệ nghiêm túc mở ra video.
Khi nhìn thấy người Kiều Thư tổ đội chính là Chu đạo, mày nhăn lại, khi nhìn đến cảnh Kiều Thư cùng Chu đạo chân cột vào cùng một chỗ, mày ép xuống một phân, khi nhìn thấy Kiều Thư dùng kiểu bế công chúa bế Chu đạo lên môi mỏng mím chặt……
Trong video mọi người đều đang cười, bên ngoài video quanh thân Cố Trầm Ngôn lại toát ra hơi thở trầm trọng không chịu được.
Nhưng anh như cũ xem thực nghiêm túc.
Anh đã đáp ứng vợ nhỏ của anh, phải cùng vợ nhỏ cùng nhau chơi mấy trò chơi này.
……
Bên này Cố Trầm Ngôn nghiêm túc học tập, quốc nội Kiều Thư vừa tỉnh dậy liền có chút hoảng hốt.
Cậu nằm mơ.
Mơ một giấc mơ.
Một giấc mơ có chút kinh khủng.
Trong mộng, Kiều Thư đang cùng Cố Trầm Ngôn cùng nhau quay 《 Chúng Ta Tới 》, bọn họ cùng nhau chơi trò chơi, hai người ngọt ngào trói lại chân, rất ăn ý mà kêu một hai ba, một hai ba, cuối cùng đạt được thắng lợi. Lúc sau cậu được Cố Trầm Ngôn nhanh chóng bế lên, trong mộng Cố Trầm Ngôn thẳng tiến không lùi, ôm cậu nhanh chóng thông qua những cái chướng ngại đó nhằm về phía địa điểm cuối.
Sau đó lại là truyền bài poker, hai người cách bài poker hôn một nụ hôn ái muội.
Liền khi Kiều Thư cùng Cố Trầm Ngôn hôn khó xa khó phân, tình cảnh trong mộng đột nhiên chuyển nhanh.
Vẫn là ở trên sân khấu của chương trình.
Nhưng tư thế của hai người lại thay đổi.
Kiều Thư nằm ở trên mặt đất, Cố Trầm Ngôn hai tay chống ở bên cạnh người cậu thở phì phò tập hít đất.
Giang Gia Du ở một bên đếm đếm: “Một, hai, ba, bốn……”
Đột nhiên.
Cố Trầm Ngôn bất động.
Kiều Thư nghi hoặc hỏi: “Anh như thế nào không động? Trò chơi của chúng ta sắp thắng”.
Cố Trầm Ngôn lại nói: “Kiều Thư, em đỉnh đến tôi”.
Kiều Thư: “???”
Một bên Giang Gia Du đột nhiên hét lên: “A a a! Kiều Thư! Bụng cậu như thế nào lại lớn như vậy!”
Kiều Thư nghi hoặc nhìn về phía bụng của bản thân, không biết khi nào, bụng nguyên bản nho nhỏ của cậu lại như được thổi khí vào mà phồng lên, trở nên lớn như quả dưa hấu.
Vừa lúc đỉnh ở trên bụng Cố Trầm Ngôn.
Không đợi cậu suy nghĩ cẩn thận, Cố Trầm Ngôn nói: “Kiều Thư, chúng ta có con rồi”.
Giang Gia Du cũng hưng phấn nói: “Tớ phải làm cha nuôi! Ha ha ha ha ha ha”.
Một bên Chu đạo, Sở Trì Thanh đám người cũng sôi nổi đi lên chúc mừng.
“Mẹ——”
Âm thanh thanh thúy của em bé truyền đến, Kiều Thư nghe tiếng nhìn lại, liền nhìn thấy bụng đang to của mình bị căng ra thành hình dạng của một đứa nhỏ, đứa nhỏ ở trong bụng đang cùng cậu chào hỏi.
“Mẹ ——”
Từng tiếng, kêu đến tinh thần Kiều Thư hoảng hốt, đem Kiều Thư từ trong mộng bừng tỉnh.
Kiều Thư nhìn bên ngoài ánh mặt trời nhẹ nhàng liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu giơ tay lau lau mồ hôi lạnh do bị dọa ra trên trán.
Nhưng ngay sau đó thân thể cậu đột nhiên cứng đờ, hai chân giấu ở trong chăn kẹp chặt.
Kiều Thư: “……”
Kiều Thư sắc mặt đỏ lên: Kiều Thư a Kiều Thư! Làm một giấc mơ đáng sợ như vậy mi cư nhiên còn có thể…… Còn có thể……
Cuối cùng Kiều Thư rời giường đi phòng tắm giặt sạch qυầи ɭóŧ, trời khá lạnh, cậu mở ra máy sưởi, đáng thương lại ủy khuất lại thẹn thùng lại xấu hổ mà dùng nước ấm chậm rãi xoa xoa.
Sân bay.
Giang Gia Du ôm Kiều Thư không muốn chia li: “Ô ô ô, không biết phải bao lâu nữa mới được gặp mặt”.
“Kiều Kiều, cậu phải nhớ tớ a!”
Kiều Thư cũng luyến tiếc Giang Gia Du, cậu trở tay ôm lấy Giang Gia Du: “Khẳng định nhớ cậu”.
Giang Gia Du: “Kiều Kiều, cậu phải nỗ lực a!”
Kiều Thư: “???”
Giang Gia Du: “Ô ô ô, cùng Cố tiên sinh cùng nhau nỗ lực, nhanh chóng để tớ lên chức làm cha nuôi”.
Kiều Thư: “!!!”
Cuối cùng Giang Gia Du là bị Kiều Thư một chân đá đi, bạn bè như vậy ai muốn thì muốn đi thôi, cậu không muốn.
Làm…… Làm cha cái gì chứ!
Kiều Thư vuốt bụng lại nghĩ đến giấc mở tối hôm trước, không biết vì sao đột nhiên có chút chột dạ.
Cậu rầm rì một chút cũng phun tào nói: “Nếu làm cha nuôi cũng là tôi làm chứ, trong tiểu thuyết người sẽ sinh con chính là cậu a Giang Gia Du”.
Máy bay dừng ở Mạc Thành.
Kiều Thư trở lại đoàn phim khôi phục quay chụp, sinh hoạt lại lần nữa khôi phục lại bộ dáng lúc trước.
Khoảng giữa tháng một, đoàn phim《 Nhất Kiếm Giang Hồ 》phải vào trong sa mạc quay chụp, trong sa mạc tín hiệu không tốt, Kiều Thư chỉ có thể bỏ lỡ buổi phát sóng trực tiếp tuyên truyền《 Phá Hiểu 》, khi đi theo một đám người mặt xám mày tro của đoàn phim từ sa mạc trở về, 《 Phá Hiểu 》 đã phát sóng.
Dư Quỳnh đem weibo mà Kiều Thư tạm thời giao cho nàng quản lý đưa lại cho Kiều Thư, “Chương trình cùng phim truyền hình của em đã được chiếu ra, nhân khí của em lại tăng lên một ít, trong khoảng thời gian này chị nhận được mấy cái kịch bản, là mấy bộ không tồi để chị gửi mail cho em, em xem một chút, mặt khác gần đây công ty đang chuẩn bị một bộ phim chuyển thể, là từ một bộ tiểu thuyết nổi tiếng tên là《 Bạch Cốt Lục 》, nội dung tiểu thuyết chị đã xem qua thực không tồi, kịch bản cải biên cũng không có quá mức chỉnh sửa, chị cảm thấy không tồi”.
“Công ty quyết định liền ở trong công ty chọn lựa một số nhân vật chính, Kiều Thư em có thể thử xem”.
Treo điện thoại, Kiều Thư đi search một chút về truyện《 Bạch Cốt Lục 》, tiểu thuyết cổ đại phá án, bối cảnh giả tưởng, nhưng là có các loại chức danh quen thuộc như Cẩm Y Vệ.
Tra án cùng tuyến tình cảm giao hòa, nam nữ chính và vai phụ giao phong tương đối đến hợp tác vui sướиɠ, trong lúc đó khó tránh thoát được nguy hiểm, cuối cùng hai người lâu ngày sinh tình.
Tác giả viết rất chắc tay, mỗi một cái án tử hoàn hoàn chặt chẽ, khẩn trương kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Kiều Thư đang bận rộn quay chụp cũng trong hai ngày xem hoàn chỉnh bộ tiểu thuyết này, lại đi nhìn kịch bản mà Dư Quỳnh gửi tới, cuối cùng quyết định tranh thủ thử vai vai nam chính của bộ phim.
Dư Quỳnh: “Không vội, em chuẩn bị trước một chút bộ phim này thì không sai biệt là tới tháng ba mới có thể khởi động máy, chờ em trở về cũng kịp”.
Kiều Thư: “Được”.
Treo điện thoại, Kiều Thư mở ra WeChat.
Giang Gia Du cho đã gửi cho cậu vài tin nhắn.
Giang Gia Du: A a a! Kiều Kiều! Cậu mau xem hot search!
Giang Gia Du: Ha ha ha, tổng nghệ mới chiếu xong, tớ cùng Sở tiền bối liền có fan CP [thẹn thùng.jpg]
Giang Gia Du: Ngao ngao ngao!
Kiều Thư mở ra Weibo, quả nhiên cùng trong cốt truyện giống nhau, khi《 Chúng Ta Tới 》 chiếu ra, trên Weibo liền xuất hiện fan CP của công thụ chính, nhiệt độ còn không nhỏ, có tác dụng quan trọng trong quá trình thúc đẩy tình cảm của hai người.
Giang Gia Du: A a a!
Giang Gia Du: Kiều Kiều, tớ xong rồi!
Giang Gia Du: Tớ vừa mới vốn dĩ muốn đem siêu thoại cp của tớ cùng Sở tiền bối cp gửi cho cậu, không nghĩ tới tớ gửi nhầm rồi, gửi cho Sở tiền bối bên kia!
Giang Gia Du: Sở tiền bối trong một giây liền xem rồi! A a a! Anh ấy thấy được!
Giang Gia Du: Tớ xong rồi!
Giang Gia Du: heo heo xong đời.jpg
Kiều Thư cầm di động cười ra tiếng, hơn nữa rất không phúc hậu mà phát một tin nhắn ha ha ha ha ha ha bằng giọng nói.
Làm một fan cp đã xem qua tiểu thuyết, Kiều Thư một chút cũng không hoảng hốt, Giang Gia Du nơi nào sẽ xong, hắn không chỉ có sẽ không xong, hắn còn sẽ mở ra cánh cửa cho Sở Trì Thanh cắn cp của bản thân, còn điên cuồng phát cơm cho fans.*
A!
Quá ngọt!
Ngọt còn có chút chua.
Kiều Thư: QAQ
Cậu cũng có chồng! Hừ hừ!
Theo thường lệ là gọi video buổi tối.
Cố Trầm Ngôn đã trở lại quốc nội, cuối năm Cố thị phi thường bận rộn, bất quá mỗi lần Kiều Thư quay xong trở về, Cố Trầm Ngôn đều sẽ rút thời gian cùng Kiều Thư video.
Nam nhân bên đầu kia video nhăn mi lại: “Lại gầy một chút, có cẩn thận ăn cơm không?”
Kiều Thư nhìn Cố Trầm Ngôn có chút thẹn thùng.
Từ giấc mơ đêm hôm đó, Kiều Thư nhìn thấy Cố Trầm Ngôn luôn là có chút mất tự nhiên.
Con cái gì đó……
“Khụ!”
Kiều Thư làm chính mình đem giấc mơ hoang đường này xua đi, ngoan ngoãn nói: “Có cẩn thận ăn mà”.
Cậu nhéo nhéo thịt trên mặt mình: “Không có gầy đâu, cơm của đoàn phim bọn em có bao nhiêu tốt anh biết mà”.
“Chờ thêm hai ngày nữa, em trở về anh ôm em một cái nha”. Kiều Thư đỏ mặt nhìn nam nhân bên kia video: “Không ốm, anh liền ôm tiếp tiếp nữa nha”.
Cố Trầm Ngôn nghiêm túc gật đầu: “Được, ôm em”.
Kiều Thư trong lòng ngọt ngào.
Cố Trầm Ngôn hỏi: “Khi nào trở về?”
Kiều Thư tính một chút: “Ngày 26 lên máy bay, đạo diễn cho chúng em nghỉ 10 ngày”.
Cố Trầm Ngôn nhíu mày: “Còn chưa có đóng máy sao?”
Kiều Thư lắc đầu: “Chưa đâu”.
“Bất quá có một cái tin tức tốt”.
Cố Trầm Ngôn: “Ừm?”
Kiều Thư mỉm cười thần bí, sau đó như là vừa mở thưởng vui vẻ nói: “Năm sau em có thể ở lại Hải Thành”.
“Suất diễn còn lại của đoàn phim đều là ở Hải Thành”.
Kiều Thư mặt mày hàm xuân: “Cố Trầm Ngôn, chúng ta có thể mỗi ngày đều gặp mặt”.
“Thật tốt”.
Cuối năm, mỗi người trên mặt đều là hỉ khí dương dương, bận rộn một năm, liền sắp có thể về nhà cùng người nhà đoàn tụ.
Kiều Thư trên mặt cũng mỗi ngày đều treo một nụ cười tươi.
Ngày 25, đạo diễn phi thường khẳng khái mời toàn bộ đoàn phim ở trung tâm thành phố Mạc Thành chọn một khách sạn ăn một bữa cơm, khó được mà cho đầu bếp đoàn phim nghỉ một ngày.
Đạo diễn vui vẻ cầm microphone lớn tiếng ca ngợi kim chủ ba ba, khóc một phen làm trên mặt toàn là nước mắt nước mũi, rất có tư thế xem Cố Trầm Ngôn là chúa cứu thế.
Kiều Thư cười đến thiếu chút nữa liền ngã trên mặt đất, cậu trắng trợn táo bạo quay được cảnh đạo diễn say thành con ma men gửi Cố Trầm Ngôn.
Kiều Thư: Fans chân chính của anh đó.
Cố Trầm Ngôn: Nghịch ngợm.
Kiều Thư: Hắc hắc.
Kiều Thư: Em rất vui vẻ, nghe được có người khen anh em liền đặc biệt vui vẻ.
Kiều Thư: heo heo siêu vui vẻ.jpg
Cố Trầm Ngôn: Ừm.
Kiều Thư: Cố Trầm Ngôn, ngày mai em liền có thể nhìn thấy anh, cũng có thể chạm vào anh.
Kiều Thư: Ngẫm lại liền cực kì vui vẻ.
Kiều Thư: heo heo khiêu vũ siêu đáng yêu.jpg
Cố Trầm Ngôn: Tôi cũng thực vui vẻ.
Kiều Thư: heo heo muốn ôm một cái.jpg
Cố Trầm Ngôn: heo heo ôm một cái.jpg
Ngày 26, 3 giờ chiều.
Phi cơ đáp xuống ở sân bay Hải Thành, Kiều Thư mang theo khẩu trang, trên người bọc áo lông vũ màu đỏ thật dày.
Âu Nhất Niên cùng Lộ Nguyệt xách theo vali hành lý đi theo phía sau Kiều Thư.
Nghĩ đến chút nữa là có thể nhìn thấy Cố Trầm Ngôn, Kiều Thư bước chân không khỏi nhanh hơn một chút.
Thời điểm đi đến cửa ra sân bay, ánh mắt Kiều Thư đột nhiên sáng lên.
Trong muôn vàn người đang đến đến đi đi, nam nhân mặc áo gió, dáng người thẳng mà đứng, con ngươi đen như mực gắt gao nhìn chằm chằm của ra sân bay.
Hai người ánh mắt ở trong không khí chạm nhau.
Đôi mắt lộ ra bên ngoài của Kiều Thư nháy mắt cong lên, rồi sau đó nhanh chóng bước ra vui vẻ mà hướng nam nhân chạy tới.
Cố Trầm Ngôn cũng nện bước.
Hai người khoảng cách càng ngày càng gần.
Đột nhiên một giọng nữ hoảng loạn vang lên: “Cẩn thận, đứa nhỏ trong bụng!”
Kiều Thư đang chạy vội liền phản xạ có điều kiện cùng có chút kinh hoảng che lại bụng mình.
Kiều Thư: “……”
____________________
* nguyên văn là " 他还将开芝城系一马当先,为疯狂的粉丝们提供奇奇怪怪的美食中介。"
tui không hiểu khúc này lắm nên dịch đại
Mấy chương này dài quá trừi luôn muốn khóc quá đi.