Chương 15 Anh sẽ làm cho em thoải mái ( Cao H )
Anh rút ngón tay ra, bắt đầu xoa nắn môi huyệt, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ cửa huyệt, tiếng chất lỏng mập mờ làm mặt Cẩm Sắt đỏ bừng.
“Ngôn Giác...” Cẩm Sắt bất mãn động động chân.
“Muốn? Em quá chặt... Anh sợ em đau.” Ngôn Giác mυ'ŧ lấy đôi môi phấn nộn cùng đầu lưỡi mềm mại, động tác dưới tay cũng không ngừng, Cẩm Sắt nắm lấy ga giường kêu ô ô.
“Anh còn không có làm gì đâu em liền cao trào hai lần, bảo bối, chúng ta thử một chút hôm nay em tiết bao nhiêu lần có được không...”
Ngôn Giác sờ soạng tiểu huyệt, cảm thấy đã đủ ướt liền cởϊ qυầи cùng đồ lót ra.
Dáng người anh cũng không cường tráng, làn da trắng nõn, đường cong cơ bắp rõ ràng, cơ ngực cùng cơ bụng săn chắc, tuyến nhân ngư lưu sướиɠ gợi cảm mê người.
Phần bụng dưới là lôиɠ ʍυ rậm rạp, côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím dựng thẳng, gân xanh trên côn ŧᏂịŧ nổi lên, qυყ đầυ to như trứng gà, cương lên đỏ bừng, lỗ sáo phun ra chất lỏng trong suốt.
“Không... Ngôn Giác... Em từ bỏ!” Vật kia của anh không giống như cô đã nhìn thấy trong AV...
“Không muốn?? Cẩm Sắt, mẹ nó, anh đây sắp nổ tung em lại nói không muốn?” Ngôn Giác tức giận bật cười.
“Sẽ hư mất...” Cẩm Sắt lắc đầu.
“Sẽ không, anh sẽ làm cho em thoải mái.” Ngôn Giác nắm lấy bắp chân mềm mại, qυყ đầυ cọt xát lên môi huyệt, Cẩm Sắt nhắm mắt lại không nhìn anh.
“Đừng giống như chịu chết vậy, em khẩn trương anh không thể tiến vào được a bảo bối.”
Cẩm Sắt bẹp miệng, Ngôn Giác bị biểu cảm của cô chọc cười.
Qυყ đầυ tiến vào môi huyệt mềm mại chậm rãi cắm vào, Ngôn Giác cảm thấy tê dại từ sống lưng đến đỉnh đầu... Thao, cắm nửa ngày, qυყ đầυ đều chen không lọt.
“Vào không được? Em liền nói anh có vấn đề.” Cẩm Sắt không nhìn thấy, lung lay bắp chân.
“Mẹ nó, không phải sợ em đau sao!” Cả người Ngôn Giác đều là mồ hôi.
“Cái kia không phải... A a a!! Đau!!” Qυყ đầυ bị thịt mềm hút lấy, đè ép, gắt gao hút chặt.
“Mẹ nó, anh còn chưa tiến vào đâu!” Ngôn Giác cũng bực.
“Anh chính là vương bát đản! Còn chưa đi vào?.....” Cả người Cẩm Sắt cứng đờ, đau đến không nói ra lời.
Ngôn Giác cũng vậy, không dám tiến cũng không dám lui, bị kẹp đến đau, “Bảo bối... Có thể thả lỏng một chút hay không... Anh đau.”
Mặt Cẩm Sắt tái nhợt, đôi mắt đỏ bừng nhìn anh, tâm Ngôn Giác đều muốn tan chảy, “Bảo bối, khóc cái gì, anh lại tiến vào chút?”
“Sao anh còn chưa tiến vào a...” Cẩm Sắt ủy khuất nhìn anh.
Ngôn Giác cúi người, đè lên thân thể trắng nõn mềm mại, côn ŧᏂịŧ lại cắm vào sâu một chút.
“Anh không phải sợ em đau sao.” Ngôn Giác hôn hôn nước mắt trên mặt cô, nhẹ giọng dỗ dành... Phía dưới bị kẹp vừa thoải mái vừa đau... Khi nào anh mới có thể di động... Thao, vẫn là hống cô trước đi.
Cẩm Sắt hoãn lại, vẫn có chút đau, lại có chút trướng... Nhìn nam nhân trước mắt, đầu đầy mồ hôi...
“Anh động động...” Ngôn Giác giống như liền đang chờ câu nói này, hôn lên môi cô, côn ŧᏂịŧ chậm rãi trừu động, thọc vào rút ra.
Tiếng nghẹn ngào của Cẩm Sắt đều bị anh hút vào trong miệng, nước phía dưới cũng dần dần nhiều hơn, cắm vào càng ngày càng dễ, Ngôn Giác buông cô ra, thẳng lưng nhìn vào chỗ giao hợp của hai người.
Môi huyệt phấn nộn bị tách ra, côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím bị bọc lấy gắt gao, còn một phần không cắm vào, thịt huyệt mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ... Chất lỏng màu đỏ nhạt dính ở chỗ giao hợp cùng trên ga giường...
“Bảo bối, côn ŧᏂịŧ của anh còn bị ủy khuất đâu, có thể lại đi vào một chút không...” Ngôn Giác cũng không chờ câu trả lời, chậm rãi thử thăm dò cắm vào...
Môi huyệt phấn nộn tiếp xúc với lôиɠ ʍυ rậm rạp của nam nhân, đột nhiên Cẩm Sắt như bị cắm trúng điểm nào đó, thở dồn dập, cả người run rẩy, tiểu huyệt co chặt, trước mắt một mảng màu trắng, đạt tới cao trào, côn ŧᏂịŧ trong tiểu huyệt mềm mại bị hút lấy gắt gao.
Ngôn Giác khuyên chính mình... Tương lại còn dài... Tương lại còn dài... Đừng ngay ngày đầu tiên liền bị anh thao hỏng... Ngôn Giác... Bình tĩnh...