Ai ya! Chẳng trách kê gia không thể nhìn thấu tu vi của nàng, thì ra là đại tu sĩ Hợp Thể cảnh tầng chín!
Đắc ý của Hắc Ngục Kê tiêu tán không còn sót lại chút gì, thay vào đó là khϊếp sợ nồng đậm.
Lâm Phàm lắc đầu, không tiếp tục dạy Hắc Ngục Kê tu luyện nữa mà trở lại động phủ của mình.
Không tới ba ngày, tin tức Chu Phàm và Mạc Phục Cừu trở về truyền khắp toàn bộ Ngọc Thanh tông.
Nhớ năm đó, hai người này đã từng là nhân vật thiên kiêu uy phong lẫm lẫm ở Đại Yến, lại thêm chuyện bọn họ bội phản Ngọc Thanh tông, rơi vào ma đạo khiến sắc thái truyền kỳ của bọn hắn càng trở nên đáng sợ hơn.
Hai người đều đã là tồn tại Nguyên Anh cảnh, trong khi đa số đám sư huynh đệ cùng thế hệ của bọn hắn còn đang ở Kim Đan cảnh.
Sau khi Mạc Phục Cừu biết Mạc Trúc bình an vô sự, cũng đã đột phá tới Nguyên Anh cảnh, hắn ta sợ ngây người.
Hắn ta ở bên ngoài liều sống liều chết cũng chỉ mới Nguyên Anh cảnh, Mạc Trúc ở lại trong Ngọc Thanh tông, mỗi ngày bế quan, vậy mà tu vi vẫn không kém gì hắn ta...
Này...
Mạc Phục Cừu hoài nghi nhân sinh.
Từ sau khi Chu Phàm bị Hắc Ngục Kê đánh bại đã tự bế, trốn trong khách sạn không bước chân ra khỏi nhà, chỉ có thể để Mạc Phục Cừu tới chung quanh thăm hỏi bằng hữu cũ.
Một tháng sau.
Mạc Phục Cừu, Tuyên Sư Sư lại tới thăm hỏi Lâm Phàm.
Chu Phàm không tới.
Trong động phủ, Mạc Phục Cừu nói lời cảm tạ Lâm Phàm.
Nếu không có hắn ngăn cản Mạc Trúc, một mình Mạc Trúc đi ra ngoài lang bạt nói không chừng sẽ chết sớm.
Mạc gia có quá nhiều cừu địch!
"Chu Phàm có khỏe không?" Lâm Phàm hỏi.
Hăn ta rất đồng tình với Chu Phàm, nhưng cũng chẳng còn biện pháp nào, ai bảo thằng nhãi này cứ muốn khiêu chiến hắn.
Mạc Phục Cừu lắc đầu cười khổ nói: "Còn đang trốn trong khách sạn. Chẳng qua cũng không sao, hắn ta từng chịu đựng không ít đả kích, có thể tự mình điều chỉnh tâm tính.
Lâm huynh, bây giờ ngươi đã đạt tới cảnh giới gì rồi? Dung Hư cảnh?"
Tuyên Sư Sư ngồi bên cạnh cười không nói.
Lâm Phàm trả lời: "Không kém bao nhiêu đâu."
Nụ cười của Mạc Phục Cừu càng thêm cay đắng.
Bọn hắn liều sống liều chết mới đạt tới tu vi Nguyên Anh cảnh, mà Lâm Phàm...
Mạc Phục Cừu cũng không phải loại người già mồm cãi láo, lập tức điều chỉnh tâm tính nói: "Trước đó chúng ta đã gặp đồ đệ ngươi Dương Thiên Đông, hiện tại hắn ta đã triệt để hóa yêu, bái Thanh Mãng đại thánh làm nghĩa phụ. Nếu trước đó không có hắn ta xuất thủ cứu giúp, chúng ta đã sớm bị Thanh Mãng đại thánh nuốt chửng."
Nghe vậy, trong nháy mắt mày kiếm của Lâm Phàm nhíu lại.
Cái quỷ gì?
Lại bái nghĩa phụ?
Kiếp trước tiểu tử này họ Lữ sao?
Lâm Phàm thực sự cảm thấy hết chỗ nói.
Trước đó Điển Túc Yêu Vương đã ngừng gây sự, vậy mà Dương Thiên Đông còn chạy khắp nơi, chạy tới chạy đi, kết quả lại bái một vị Yêu Vương khác làm nghĩa phụ.
"Lúc trên đường trở về chúng ta nghe thấy tin tức Dương Thiên Đông, Hỗn Độn Đại Thánh cấu kết với các Yêu Vương khác bao vây tiễu trừ Thanh Mãng đại thánh, bị Thanh Mãng đại thánh gϊếŧ ngược không chừa mảnh giáp. Thanh Mãng đại thánh nổi giận, hạ lệnh truy sát Dương Thiên Đông, việc này huyên náo sôi sùng sục." Mạc Phục Cừu tiếp tục nói.
Lâm Phàm vừa nghe vậy lập tức mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện, chỉ có hắn có thể nhìn thấy màn hình hệ thống.
[Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu bị yêu thú tập kích] x10.421
[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông bị yêu thú tập kích] x6982
[Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu bị Yêu Vương tập kích, bản thân bị trọng thương, ngã vào Cửu U Đại Trạch, sống chết không rõ]
[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông bị Yêu Vương tập kích, bản thân bị trọng thương, vô tình gặp được trận pháp truyền tống thượng cổ, chạy thoát]
[Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên bị Yêu Vương tập kích, bản thân bị trọng thương]
[Bạn tốt của ngươi Thượng Quan Cầu Kiếm bị Yêu Vương tập kích, bản thân bị trọng thương]
[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ bị đồng môn tập kích] x4
[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ truyền bá vận rủi, khí vận của Ngự Yêu ma tông suy giảm, linh khí trong tông môn bắt đầu tán loạn]
Lâm Phàm thấy vậy sửng sốt, thương thế nặng vô cùng!
Xem ra Hỗn Độn Đại Thánh chính là Hỗn Độn Thiên Cẩu, không nghĩ tới cẩu trứng và nghiệt đồ lại hợp chung một chỗ, cùng nhau chịu đòn.
Tuyên Sư Sư bỗng mở miệng nói: "Thanh Mãng đại thánh là tồn tại bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào Độ Kiếp cảnh, tu vi thâm bất khả trắc. Trước đây ta đã từng cứu hai người này, thiếu chút nữa cũng bị đả thương."
Hợp Thể cảnh tầng chín cũng không đánh lại Thanh Mãng đại thánh?
Chân mày Lâm Phàm càng nhíu lại chặt hơn.
Sao Dương Thiên Đông có thể chạy thoát từ trong tay Thanh Mãng đại thánh?
Xem ra tình hình chiến đấu rất kịch liệt, còn có các đại năng khác tồn tại kiềm chế Thanh Mãng đại thánh.
Chẳng lẽ trong đó còn có Hoàng Tôn Thiên và Thượng Quan Cầu Kiếm?
Hoàng Tôn Thiên, tông chủ Cửu Long tông, Dung Hư cảnh tầng một.
"Thượng Quan Cầu Kiếm, Chấp Kiếm trưởng lão Chân Vũ giáo, Dung Hư cảnh tầng chín.
Hẳn hai người này cũng không phải đối thủ của Thanh Mãng đại thánh mới đúng.
"Độ Kiếp cảnh... Đại yêu bực này đúng là tai nạn với Nhân tộc ta, cũng không biết Dương Thiên Đông có thể chạy thoát không, ai."
Mạc Phục Cừu thở dài nói. Hồi tưởng lại sự kinh khủng của Thanh Mãng đại thánh, hắn ta lại không rét mà run.
Hắn ta cũng không muốn đối mặt với Thanh Mãng đại thánh thêm lần nào nữa.
"Xem đi, bên ngoài quá nguy hiểm. Mạc huynh, bằng không sau này ngươi cứ tiếp tục ở lại trong Ngọc Thanh tông đi."
Lâm Phàm ý vị thâm trường nói.
Mạc Phục Cừu không cự tuyệt ngay mà thở dài một hơi.
Đúng là đạo tâm của hắn ta đã bị dao động.
Tuy cừu địch của Mạc gia đã bị diệt trừ hơn phân nửa, những thế lực còn lại cũng không dám tới gây sự với bọn họ, nhưng hắn ta và Chu Phàm đều là ma tu, ở lại trong Ngọc Thanh tông cũng không thích hợp.
Tuyên Sư Sư nhìn chằm chằm Lâm Phàm, cười hỏi: "Có phải Lâʍ đa͙σ hữu có một vị đạo lữ?"
Lâm Phàm gật đầu, hỏi: "Vì sao đạo hữu lại hỏi như vậy?"