"Đạo hữu lợi hại, Ngọc Thanh tông mặc cảm, cam bái hạ phong."
Giọng nói của Lâm Phàm bay vào trong tai Quý Lãnh Thiền.
Để hắn thắng đi.
Lâm Phàm không quan tâm thắng thua danh lợi, chỉ hy vọng không gây phiền phức.
Quý Lãnh Thiền vừa nghe vậy đã nhíu mày, nói: "Chỉ ngươi?
Lăn ra đây đánh với ta một trận, đến cũng đến rồi, há lại vì một câu chịu thua của các ngươi là có thể xong việc?"
"Đạo hữu hà tất phải giận dữ như vậy, Ngọc Thanh tông có từng đắc tội ngươi sao?"
"Trước không, hiện tại đã đắc tội!"
"Cần phải đánh?"
"Hoặc là lăn ra đây, hoặc là ta san bằng Ngọc Thanh tông các ngươi!"
Quý Lãnh Thiền khí phách quát một tiếng, lúc nói ra những lời này, trong lòng hắn ta sảng khoái vô cùng.
Ai kêu các ngươi dám chậm trễ ta!
Quý Lãnh Thiền là đạo đồ Thiên Tiên Phủ, lại thêm tu vi Hợp Thể cảnh, có ít người dám... không nể mặt hắn ta như vậy.
Quan trọng nhất là ở tu chân giới Ngọc Thanh tông chỉ là môn phái bất nhập lưu, tông môn như vậy cũng dám sĩ diện?
Hôm nay, Quý Lãnh Thiền ta phải dạy các ngươi một chút quy củ!
Lâm Phàm nghe xong nhíu mày, hắn cũng nổi giận.
Thằng nhãi này đúng là thích giẫm lên mặt người khác!
"Còn chưa cút đi ra? Nhất định muốn ta ép ngươi đi ra?" Quý Lãnh Thiền tức giận quát lên.
Thái độ lạnh nhạt dễ khiến kẻ khác tức giận nhất.
Giọng nói của hắn ta vừa dứt, một đạo kiếm khí bỗng bắn ra từ núi Khổ Tu Thành Tiên, thật giống như một tia chớp phóng nhanh tới.
Thật nhanh!
Sắc mặt Quý Lãnh Thiền đại biến, vô thức khiêng kiếm ngăn cản.
Oanh một tiếng!
Kiếm khí bay vυ't qua giữa dãy núi, nhắm thẳng vào Quý Lãnh Thiền.
Quý Lãnh Thiền còn chưa kịp thi pháp đã bị kiếm khí bao phủ, thân thể hắn ta trực tiếp bị nghiền nát, chỉ còn nguyên thần đang nắm chắc kiếm. Luân Hồi Kiếm Ý bá đạo không thể phá hủy nguyên thần chỉ vì có một đầu kim long đang quấn quanh nguyên thần của Quý Lãnh Thiền.
Không sait Kim long!
Đầu kim long này như thật như ảo, trên thân rồng xuất hiện từng khe nứt, nó thiếu chút nữa đã không đỡ nổi Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ.
Vào lúc Lâm Phàm chuẩn bị trở tay bắn thêm một chỉ, kim long mở miệng hô lên: "Chờ đã! Có chuyện gì nói rõ ràng! Ta thay nghiệp chướng này xin lỗi các hại"
Lâm Phàm ngừng tay, nói: "Ta đã chịu thua, nhưng hắn khinh người quá đáng, còn muốn diệt tông môn ta. Ta không muốn gây chuyện, nhưng tuyệt không sợ phiền phức!"
Quý Lãnh Thiền còn chưa tỉnh hồn.
Làm sao có thểi Một chiêu mới vừa rồi kia...
Vậy mà ngay cả một chiêu của hắn ta cũng không tiếp nổi...
Đạo tâm của Quý Lãnh Thiền trực tiếp sụp đổ.
Kim long thấy Lâm Phàm không tiếp tục ra tay, không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói: "Đạo hữu, việc này thực sự là lỗi của Lãnh Thiện, nếu ngươi bỏ qua cho hắn, chúng ta lập tức rời đi"
[Quý Không đạo nhân có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhất tỉnh]
Lâm Phàm lập tức kiểm tra tin tức của Quý Không đạo nhân.
[Quý Không đạo nhân: Độ Kiếp cảnh tầng bảy, một trong mười hai đạo nhân của Thiên Tiên Phủ, vì ngươi không trực tiếp tru sát Quý Lãnh Thiên mà có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhất tinh]
Độ Kiếp cảnh tầng bảy!
Lâm Phàm bị chói mù mắt.
Tồn tại bực này lại có ấn tượng tốt với hắn, có lẽ sẽ không kết thù đúng không?
Lâm Phàm mở miệng nói: "Hy vọng đạo hữu nói lời giữ lời, các ngươi đi đi thôi."
[Độ hảo cảm của Quý Không đạo nhân với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ hảo cảm là tam tỉnh]
Trong lòng kim long rất thỏa mãn, cảm thấy phẩm tính của Lâm Phàm rất không tồi. Chuyện này là Quý Lãnh Thiền có lỗi, mà thần thông này của hắn ta chỉ có thể bảo vệ nguyên thần.
Nếu Lâm Phàm muốn gϊếŧ Quý Lãnh Thiền, hắn ta vốn không đỡ nổi.
Hơn nữa hắn ta còn chưa tự báo thân phận, nói cách khác, đối phương không phải vì kiêng kỵ thân phận của hắn ta mới bỏ qua chuyện này.
Kim long trầm giọng nói: "Nghiệp chướng, còn không mau xin lỗi đạo hữu, sau khi việc này kết thúc ngươi cút trở về cho ta, trong vòng trăm năm không thể xuất thế!"
Hắn ta thật sắp bị tức chết. Ban nãy hắn ta còn đang tu luyện, kết quả cảm thụ được Quý Lãnh Thiền gặp nguy hiểm, thông qua kim long, hắn ta đã hiểu được tiền căn hậu quả.
Hành vi bực này quả thực là vũ nhục Thiên Tiên Phủ!
Quý Lãnh Thiền như bị sét đánh, kích động nói: "Sư phụ... Ta chỉ mới vừa ra ngoài thôi!"
Hắn ta rất muốn hộc máu. Hắn ta chỉ mới ra ngoài không được năm năm, vẫn luôn tìm kiếm đối thủ thích hợp. Tông môn quá yếu hắn ta cũng không muốn ra tay.
Vất vả lắm mới quyết định tìm Ngọc Thanh tông, kết quả còn chưa kịp ra tay đã thiếu chút nữa chết rồi.
Quý Lãnh Thiền tự bế.
Thế giới bên ngoài thái quá như vậy sao?
Nhưng hắn ta là đại tu sĩ Hợp Thể cảnh!
Lâm Phàm vừa nghe vậy, vẻ mặt cổ quái.
Chẳng trách hắn ta không có bại tích, thì ra là mới vừa bắt đầu.
"Mau xin lỗi!"
Kim long cả giận nói, khiến Quý Lãnh Thiền sợ đến vội vã run rẩy xin lỗi.
Sau đó kim long lại nhìn về phía núi Khổ Tu Thành Tiên, cười nói: "Không biết danh hiệu của đạo hữu là thế nào, liệu có thể báo cho ta biết?"
"Quan Vũ, tự Vân Trường."
"Quan Vân Trường? Tên rất hay."
Kim long tán thưởng một tiếng, sau đó dẫn theo Quý Lãnh Thiền rời đi.
Cuộc phong ba này kết thúc như vậy.
Quý Lãnh Thiền còn cách Ngọc Thanh tông một đoạn, chúng đệ tử của Ngọc Thanh tông đều không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng các trưởng lão dùng thần thức quan sát lại bắt được rõ ràng.
Trảm Thần trưởng lão quá mạnh mẽ!
Tiêu Diêu, Liễu Bất Diệt đều kinh hãi.
Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ khiến bọn hắn khϊếp sợ, trong đầu bọn hắn thử giả thiết một chút, đều không nhịn được rùng mình.
Đổi lại bọn hắn, bọn hắn cũng không đỡ nổi Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ.
Lý Khanh Tử đang bế quan cười đắc ý. Lâm trưởng lão không hổ là tri kỷ của ta, cũng không để ta phải thất vọng.
Thoải mái!
Dưới Phù Tang Thụ, Mộ Dung Khởi bắt đầu sùng bái Lâm Phàm.
Độ hảo cảm trực tiếp thăng đến tứ tinh.
Lâm Phàm không để ý tới mà tiếp tục tu luyện.
Vài ngày sau.
[Quý Lãnh Thiền có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhị tỉnh]