Một tháng sau.
Huyết Viêm thiên môn chính thức tuyên bố gia nhập Ngọc Thanh tông, Liễu Bất Diệt đích thân bái nhập sơn môn Ngọc Thanh tông, tất cả sự vụ lớn nhỏ của Huyết Viêm thiên môn do phó tông chủ quản lý. Tin tức này vừa truyền ra đã khiến Đại Ngụy, Đại Yến, Tây Uyên châu cùng với các vương triều, châu lục phụ cận khϊếp sợ.
Toàn bộ ánh mắt đều chuyển về phía Ngọc Thanh tông. Tông môn này nhìn như nhỏ yếu, nhưng trăm năm gần đây nó thật sự có dấu hiệu lớn mạnh.
Tin tức truyền tới Vô Tướng tông.
Ngộ Đạo lão quái nghe xong nhíu mày.
"Ngọc Thanh tông..."
Hắn ta không khỏi nghĩ đến Hình Hồng Tuyền. Trước đó hắn ta còn muốn Hình Hồng Tuyền làm lão bà Đông Vương Tiên, lấy thân công nàng tu luyện nếu cùng tu luyện với Đông Vương Tiên tất có thể giúp đỡ Đông Vương tỉnh tiến tu vi.
Đáng tiếc Hình Hồng Tuyền đã cự tuyệt.
Hình Hồng Tuyên đến từ Ngọc Thanh tông.
Trước mặt Ngộ Đạo lão quái còn có mấy người đang đứng, Đông Vương Tiên cũng ở trong đó. Hắn ta hừ nói: "Ngọc Thanh tông là tông môn gì? Căn bản chưa từng nghe nói tới.
Huống hồ Đại Yến được mọi người công nhận nhỏ yếu. Sư phụ, ta sẽ đích thân tới Ngọc Thanh tông bắt Liễu Bất Diệt trở lại!"
Ngộ Đạo lão quái cau mày, không đồng ý ngay.
Chẳng biết tại sao hắn ta cảm thấy Ngọc Thanh tông rất tà môn.
Từ sau khi hắn ta tung cành oliu về phía Hình Hồng Tuyền, hắn ta thường xuyên bị nguyền rủa. Chẳng lẽ người nguyền rủa hắn ta đến từ Ngọc Thanh tông?
Một số đại năng có thể thôi toán nhân quả, lẽ nào chính là vị phu quân của Hình Hồng Tuyền kia?
Rất có thểi Hết thảy thật quá trùng hợp!
Trước đây Ngộ Đạo lão quái chưa từng gặp phải chuyện như vậy, nhưng từ sau khi mời Hình Hồng Tuyền, cách mỗi vài năm hắn ta lại bị nguyền rủa một lần. Một tháng trước hắn ta còn bị nguyền rủa trọng thương, vừa lúc đó là thời điểm Huyết Viêm thiên môn đàm phán với Ngọc Thanh tông.
Tuyệt không thể cứng đối cứng với Ngọc Thanh tông!
"Trước tiên cứ mặc kệ Ngọc Thanh tông. Chúng ta chiến tranh với Huyết Viêm thiên môn nhiều năm như vậy cũng nên kết thúc. Uy danh của Vô Tướng tông đã được xác lập, không cần phải chém tận gϊếŧ tuyệt nữa. Ngươi cũng tu luyện cho tốt đi, ngươi nên đặt mục tiêu vào Thiên Tiên Phủ chứ không phải tranh cường háo thắng."
Ngộ Đạo lão quái mở miệng nói, giọng điệu tràn ngập thâm ý.
Đông Vương Tiên nhíu mày, hắn ta cảm thấy như vậy còn chưa đủ. Bọn họ còn chưa diệt Huyết Viêm thiên môn, sao có thể vì Huyết Viêm thiên môn đầu nhập vào Ngọc Thanh tông mà kết thúc như vậy?
Nếu chuyện này truyền đi há chẳng phải sẽ khiến người khác cho rằng Vô Tướng tông sợ Ngọc Thanh tông?
"Sư phụ, cẩn thận nuôi hổ gây họa!" Đông Vương Tiên nói khẽ.
Những người khác ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ đều là cao tầng của Vô Tướng tông, thật ra bọn hắn cũng muốn từ bỏ.
Dù sao bọn họ cũng là tông môn tu tiên, không phải vương triều thế gian, tu sĩ quan trọng nhất là thời gian, dành thời gian của mình cho việc theo đuổi đại đạo mới là đúng đắn, cứ chém chém gϊếŧ gϊếŧ mãi cũng không tốt!
Huống hồ Vô Tướng tông cũng không phải Ma đạo, không thích gϊếŧ chóc.
Ngộ Đạo lão quái khoát tay nói: "Ý ta đã quyết, không tiến quân Huyết Viêm thiên môn nữa!"
Nghe vậy, trên mặt Đông Vương Tiên lộ vẻ không vui.
Vị sư phụ này của hắn ta cái gì cũng tốt, chỉ có điều không đủ khí phách!
Mặc dù khó chịu nhưng Đông Vương Tiên cũng không chống đỡ sư phụ, dù sao hắn ta cũng được sư phụ nuôi nấng lớn lên.
Từ sau khi Huyết Viêm thiên môn tuyên bố gia nhập Ngọc Thanh tông, Vô Tướng tông lập tức ngừng thế tiến công, khiến chúng đệ tử Huyết Viêm thiên môn thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời bọn hắn còn rất tò mò về Ngọc Thanh tông.
Rốt cuộc Ngọc Thanh tông mạnh tới cỡ nào mà có thể khiến Vô Tướng tông bớt giận.
Liễu Bất Diệt đi tới chủ phong Ngọc Thanh tông. Lý Khanh Tử đã sắp xếp động phủ cho hắn ta. Hắn ta biết rõ bản thân mình chẳng khác gì con tin, nếu Huyết Viêm thiên môn dám xằng bậy, người chết đầu tiên chính là hắn ta.
Lý Khanh Tử vốn tưởng rằng Vô Tướng tông sẽ chĩa thẳng đầu mâu về phía Ngọc Thanh tông, không nghĩ tới vậy mà Vô Tướng tông lại ngừng lại, hắn ta cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cứ như vậy, Ngọc Thanh tông không gặp phải sóng gió.
Sau khi Huyết Viêm thiên môn đầu nhập vào Ngọc Thanh tông, Ngọc Thanh tông hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu tông môn mạnh nhất Đại Yến, càng ngày càng nhiều tán tu và phàm nhân tìm tới nương tựa.
Lý Khanh Tử có cảm giác nguy cơ, bắt đầu uỷ quyền, bản thân mình thì bế quan tu luyện.
Đại Yến bình tĩnh được mười năm.
Lâm Phàm cách Hợp Thể cảnh tầng bốn đã gần.
[Nhân sinh của ngươi đã bước qua tuổi bốn trăm, ngươi có lựa chọn bên dưới]
[Một, lập tức xuất thế tỏ sự cường đại của ngươi với người trong thiên hạ, có thể đạt được một quả trứng khí vận thần thú, thiên tài địa bảo ngẫu nhiên]
[Hai, tiếp tục bế quan, rời xa thị phi, có thể đạt được một Linh Bảo]
Lâm Phàm thấy lựa chọn xuất hiện trước mắt, căn bản không do dự mà trực tiếp lựa chọn phương án thứ hai.
[Ngươi lựa chọn tiếp tục bế quan, thu được một Linh Bảo 1
[Chúc mừng ngươi thu được tuyệt phẩm Linh Bảo —— Trăn Thiên Linh Trạc]
[Trăn Thiên Linh Trạc: Linh Bảo phòng ngự tuyệt phẩm, có thể ngăn cách thần thức, phòng ngự công kích linh hồn]
Lại là Linh Bảo loại phòng ngự!
Quá sướиɠ!
Lâm Phàm lấy Trăn Thiên Linh Trạc ra bắt đầu nhận chủ.
Một lát sau, hắn lại đeo Trăn Thiên Linh Trạc lên. Trăn Thiên Linh Trạc nạm bốn viên thủy tinh màu xanh, bạc, trắng, đỏ, thoạt nhìn nó rất lộng lẫy rêu rao.
Lâm Phàm cảm thấy trang phục của mình càng lúc càng giống võng du, càng lúc càng đẹp trai.
Chợt, hắn lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa Ngộ Đạo lão quái, Chu Tước.
Mỗi lần gián đoạn tu luyện hắn sẽ nguyền rủa kẻ địch, chuyện này đã sắp thành thói quen của hắn.
Trong mười năm nay, tu vi của Mộ Dung Khởi và Tuân Trường An cũng đang tăng nhanh như gió.
Mộ Dung Khởi có thiên tư rất không tồi, Tuân Trường An sợ bị hắn ta vượt mặt cũng không dám nghĩ tới Thiến nhi thêm nữa, chuyên tâm tu luyện. Tu vi của hai thầy trò đều đang tịnh tiến, làm ra hiệu quả tích cực.