Lý Khanh Tử trả lời: "Vệ gia không tính là mạnh mẽ, chỉ có một vị Nguyên Anh lão tổ, nhưng Vệ gia lại có rất nhiều nữ tử nghiêng nước nghiêng thành, không ngừng đám hỏi với chung quanh, thậm chí còn đám hỏi tới bên ngoài Đại Yến.
Có thể nói bọn họ là thế lực có quan hệ rộng nhất trong tu chân giới Đại Yến."
Lâm Phàm dò hỏi: "Vệ gia có thể là người đứng sau màn không?"
Nghe vậy, vẻ mặt Lý Khanh Tử đầy kinh ngạc do dự nói: "Có lẽ sẽ không, Vệ gia và nhà họ Mạc không thù không oán, cũng có giao hảo với Ngọc Thanh tông..."
Chính hắn ta cũng không nắm chắc.
Hiện tại hắn ta cảm thấy ai cũng có thể là người đứng sau màn.
"Không sao, chưởng giáo cứ dưỡng thương cho tốt đi, nếu địch nhân dám đến, có ta ở đây." Lâm Phàm gật đầu nói.
Lý Khanh Tử cũng gật đầu theo, đứng dậy rời đi.
Trước khi đi vẻ mặt hắn ta tràn đầy vẻ sầu lo.
Chẳng lẽ là Vệ gia thật?
Lâm Phàm cũng không nghĩ nhiều, lấy Ách Vận Thư ra theo thói quen nguyền rủa Lý Tiềm Long, Tiêu Ách.
Hiện tại mỗi lúc hắn không làm gì sẽ nguyền rủa hai người này.
Tu luyện, xem bưu kiện, nguyền rủa, tu luyện, xem bưu kiện, nguyền rủa...
Đây là việc hằng ngày của Lâm Phàm.
Trong một dãy núi như tiên cảnh, Tiêu Ách ngồi tĩnh tọa trong rừng trúc, thiên địa linh khí xung quanh hóa thành sương mù vòng quanh thân hắn ta.
Phốc —— Tiêu Ách bỗng phun ra một ngụm máu tươi, diện mục xấu xí cũng trở nên trắng bệch theo.
Cả người hắn ta uể oải xuống.
Hắn ta cắn răng mắng: "Chuyện gì xảy ra... Vì sao tu luyện luôn xuất hiện đường rẽ..."
Trong gần mười năm nay, cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc hắn ta tu luyện thường xuyên gặp phải tâm ma quấy rầy việc tu hành. Thậm chí thiếu chút nữa đã khiến hắn ta tẩu hỏa nhập ma.
Cứ theo đà này, tới lúc nào hắn ta mới có thể khôi phục trạng thái toàn thịnh?
Tiêu Ách rất phiền muộn.
Từ sau khi tới tu chân giới Đại Yến một chuyến, hắn ta cảm thấy mình làm gì cũng không thuận.
Vô cùng tà môn!
Hắn ta hạ quyết tâm sau này tuyệt không thể tới tu chân giới Đại Yến một mình.
Về phần Lâm Phàm, tuy rằng hắn ta hận Lâm Phàm nhưng không có xung động cường liệt tới mức lập tức báo thù.
Đời này hắn ta đã hận rất nhiều người, trong lòng hắn ta Lâm Phàm còn chưa lọt vào bảng xếp hạng.
Cho nên hắn ta vốn không nghĩ nguyên nhân bắt nguồn từ Lâm Phàm.
Tiêu Ách càng nghĩ càng phiền muộn, chỉ có thể lấy đan dược ra dưỡng thương trước.
Trong một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy, có mười vị tu sĩ đang ngồi.
Lý Tiềm Long cùng một tu sĩ hắc bào ngồi trên thủ tọa.
"Các vị, vị này là Ngụy Nguyên tiền bối, là đại tu sĩ Dung Hư cảnh. Lần này tiền bối nguyện ý đến đây giúp chúng ta diệt trừ Ngọc Thanh tông." Lý Tiềm Long giới thiệu cho các tu sĩ đang ngồi ở đây.
Ngụy Nguyên là tu sĩ mặc hắc bào bên cạnh hắn ta.
"Giáo chủ Thoa Y thánh giáo có tu vi Hoá Thần cảnh tầng chín, nói cách khác, rất có thể Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh tông có thực lực đối địch với Hoá Thần cảnh tầng chín. Ta và Vệ gia cố ý mời Ngụy Nguyên tiền bối tới khuếch trương chính nghĩa cho chúng ta. Về phần Cửu Đỉnh chân nhân, chúng ta đã nhận được tin tức, đúng là Cửu Đỉnh chân nhân đã tới nước ngoài, tông môn của bọn hắn cũng đang gặp phiền toái riêng, không rảnh để ý tới Ngọc Thanh tông."
Lời Lý Tiềm Long nói khiến các tu sĩ tĩnh tọa ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Những tu sĩ này đều là tông chủ hoặc phó tông chủ các tông chính ma lưỡng đạo. Lần này bọn hắn đến để thương thảo việc tiến công Ngọc Thanh tông.
Nghe nói Ngụy Nguyên là đại tu sĩ Dung Hư cảnh, bọn hắn cũng không kinh hỉ, trái lại còn rất do dự.
Văn ngã Ngọc Thanh tông rồi liệu Vệ gia có trở thành Ngọc Thanh tông kế tiếp không?
Bọn hắn đánh không lại đại tu sĩ Dung Hư cảnh!
Lý Tiềm Long thu vẻ mặt của đám người vào mắt, tiếp tục nói: "Ngụy Nguyên tiền bối có tông môn của mình. Lần này Vệ gia chúng ta đã phải bỏ ra thành ý rất lớn mới mời tiền bối tới đây được. Chờ sau khi việc này kết thúc, Ngụy Nguyên tiền bối sẽ rời đi. Sau khi lật úp Ngọc Thanh tông, ngoại trừ bí cảnh Ngọc Thanh tông, Vệ gia tuyệt không tham dự vào việc tranh đấu của các thế lực trong tu chân giới."
Lời vừa nói ra, vẻ mặt tông chủ các tông hòa hoãn không ít.
Lý Tiềm Long thầm đắc ý.
"Trảm Thần trưởng lão, ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể ngăn cản đại tu sĩ Dung Hư cảnh không!
Đúng lúc này!
Linh lực trong cơ thể Lý Tiềm Long bỗng bạo động, một ngụm nghịch huyết phun từ trong miệng ra ngoài.
Chúng tông chủ đang ngồi đây sửng sốt, sôi nổi đứng lên cảnh giác nhìn chung quanh.
Ba năm sau.
Lâm Phàm đột phá tới Dung Hư cảnh tầng hai.
Hình Hồng Tuyên còn đang đốn ngộ công pháp, nàng và vị lão giả mặc áo bào xám kia không can thiệp lẫn nhau.
Sau khi đột phá thành công, Lâm Phàm theo thói quen ấn mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện.
[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông trở thành Yêu Vương một phương]
[Bạn tốt của ngươi Chu Phàm gặp phải tu sĩ chính đạo tập kích] x129
[Bạn tốt của ngươi Cửu Đỉnh chân nhân gặp phải tán tu tập kích]
[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ thu được cơ duyên, lĩnh ngộ thần thông]
[Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu gặp phải ma tu tập kích] x287
[Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu gặp phải tu sĩ chính đạo tập kích] x302
[Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu bị trọng thương, may mắn chạy trốn]
[Bạn tốt của ngươi Chu Phàm rơi vào Ma đạo]
Laut Lại thêm một tên đệ tử rơi vào ma đạo?
Hơn nữa còn là người có Tiên Thiên Khí Vận!
Lâm Phàm cạn lời.
Thiên Lôi phong bị sao vậy?
Phong chủ là gian tế, hai đại đệ tử hạch tâm còn làm phản!
Tu vi của Mạc Phục Cừu và Chu Phàm cũng đã đạt tới Kim Đan cảnh tầng năm trở nên, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã trải qua chuyện gì.
Trong lúc Lâm Phàm đang buồn bực, hắn bỗng cảm thụ được khí tức của Hỗn Độn Thiên Cẩu.
Con mập cẩu này đang ngồi cạnh cửa động phủ, cũng không lên tiếng, một bộ muốn nói lại thôi.
Lâm Phàm mở miệng hỏi: "Chuyện gì?"